"John Doe, ta không biết ngươi là người thích nói đùa đấy. Trò đùa này không vui. Thành thật nói lý do thực sự cho ta."
[Ý ngươi là gì? Người ấy không phải kẻ tầm thường, đừng bao giờ đánh giá thấp anh ta.]
John Doe tức giận.
Cetadel bắt đầu hoài nghi về giả thiết đối phương nói là sự thật khi nhìn thấy phản ứng của John Doe. Dù sao thì hắn ta cũng phải công nhận rằng kẻ thay thế John Doe thực sự là người có tài. Nếu không thì hắn ta không thể nào ngay lập tức phản ứng thế thân cho John Doe một cách hoàn mỹ như vậy.
"Kẻ đó là ai vậy?"
[Ta không biết. Danh tính và hành tung của anh ta thực sự rất bí ẩn. Rất ít người biết. Ngay cả ta cho đến hiện tại cũng chỉ biết ba thân phận của anh ta mà thôi.]
"Ngươi biết được những thân phận nào?"
[Siêu trộm Arsène Lupin, thám tử tư Vidocq. Và thân phận cuối cùng là cái tên đã nổi danh trong cuộc n·ội c·hiến ở Utah.]
"Ý ngươi là Machiavelli?"
[Đúng vậy.]
"... ... ."
Cetadel cũng đã nghe nói đến cái tên Machiavelli. Một lính đánh thuê chợt xuất hiện trong chiến trường Utah, nơi cuộc n·ội c·hiến đang diễn ra cực kỳ khốc liệt. Hắn ta đã được nghe đồn về sức mạnh khủng kh·iếp của Machiavelli trên chiến trường, tên đó giống như một cỗ máy sát phạt kinh khủng hơn bất kỳ pháp sư hay hiệp sĩ nào.
"Chà, kẻ đó thực sự là Machiavelli sao?"
[Phải. Nhưng ta không biết tại sao anh ta lại từ bỏ thân phận đó mà cải trang thành một thương gia lên chuyến tàu ma thuật kia.]
"... ... Có khả năng nào tên đó nhắm vào ngươi không?"
[Ta không nghĩ một người như vậy lại làm ra hành động nhàm chán như thế.]
"... ... ."
Cetadel cau mày suy nghĩ. John Doe nói có lý, khả năng Machiavelli đến thủ tiêu hắn ta là không cao. Không nói đến thân phận cải trang bí mật của John Doe lúc đó rất hoàn mỹ, chỉ riêng việc nghĩ đến động cơ á·m s·át của Machiavelli dành cho John Doe thời điểm đó cũng không có khả năng nào khả thi.
Chẳng lẽ thực sự chỉ là trùng hợp?
Hai người bọn họ trùng hợp gặp mặt. John Doe trùng hợp bị t·ấn c·ông và rơi khỏi tàu. Machiavelli trùng hợp liền thay thế thân phận của John Doe vào Theon. Rồi hắn ta lại trùng hợp biết được cách thức đến họp mặt của tổ chức và tự nhiên hành động như thể bản thân thực sự là John Doe chân chính.
Xác suất cho những lần trùng hợp đó là bao nhiêu? Và xác suất nào có thể khiến mọi trùng hợp đó đều cùng lúc xảy ra?
Có quỷ mới tin mọi thứ chỉ là trùng hợp!
Vậy mục đích thực sự của Machiavelli là gì?
Một kẻ không rõ thân phận ẩn nấp trong tổ chức dưới chức danh một Đệ Nhất. Ở một khía cạnh nào đó, việc này giống như bọn họ đang mang theo một quả bom hẹn giờ không biết bao giờ sẽ p·hát n·ổ.
Nhưng điều kỳ lạ hơn cả là Linh Cấp dù biết mọi chuyện nhưng vẫn giữ một người nguy hiểm như vậy ở bên cạnh.
Đây là thắc mắc mà Cetadel suy nghĩ mãi nhưng vẫn không có câu trả lời. Hắn ta không thể nào hiểu được suy nghĩ của vị Linh Cấp kia.
'Có lẽ đây là một cơ hội.'
Khi Cetadel đang chìm đắm trong những suy tính của bản thân thì linh hồn của John Doe lên tiếng.
[Ngươi đã biết mọi chuyện rồi, vậy hãy chuyển lời lại cho Linh Cấp giúp ta.]
Khặc.
Cetadel chậm rãi đội mũ trùm đầu lên, mỉm cười đen tối.
[?!]
Trước khi John Doe kịp cảm nhận được sự kỳ lạ của đối phương, Cetadel đã hành động trước.
Leng keng.
Khi tiếng chuông trong trẻo vang lên, những sợi xích bạc ngay lập tức xuất hiện trói buộc linh hồn John Doe.
[Ngươi làm gì thế hả? Thả ta ra!]
"Ta đang làm những gì phải làm."
[Cái gì?]
"Mệnh lệnh của Linh Cấp cho ta là đến đây và xác nhận rằng ngươi đ·ã c·hết. Việc của ta là cần đảm bảo ngươi phải là n·gười c·hết. Khặc khặc."
[Ý ngươi là ......]
"Rất dễ hiểu, không phải sao? Ngươi đã hết giá trị lợi dụng."
John Doe mở to mắt, thân hình dãy dụa kịch liệt. Nhưng dù có cố gắng thế nào, linh hồn hắn ta cũng không thể thoát khỏi xiềng xích.
"Chống cự cũng vô ích thôi. Đây không phải là thứ có thể dễ dàng bị phá bỏ, nhất là khi đối tượng là linh hồn người đ·ã c·hết."
[Cetadel!!!!!!!!!!!!]
Mặc cho những lời gào thét của đối phương, Cetadel bình thản lắc chuông trên tay. Theo từng nhịp điệu của chiếc chuông, cuối cùng những sợi xích cũng tiêu biến cùng với linh hồn của John Doe.
Khoảnh khắc linh hồn của John Doe hoàn toàn biến mất, xác c·hết dưới đất cũng hoá thành bột, phân tán vào trong không khí.
Cetadel bình tĩnh chứng kiến toàn bộ quá trình sau đó quay người rời khỏi hang động.
Cho dù danh tính thực sự của Rudger Chelici kia là gì, sự xuất hiện của người này không phải là điều xấu với hắn. Rất có khả năng hắn ta chính là người đã xử lý Esmeralda ở Theon.
Kẻ thù của kẻ thù là đồng minh.
"Chậc! Người vô danh, liệu ngươi có thể giúp ta tiêu diệt Linh Cấp không đây?"
Cetadel chậm rãi bước, những tiếng lẩm bẩm của hắn mất hút vào trong những tiếng gió tuyết rít gào.
* * *
"C·hết tiệt! Đúng là một tên phiền toái!"
Nikolai đang ngồi trong phòng làm việc, điên cuồng gõ tay lên bàn phát tiết sự bực tức của bản thân.
Mỗi khi hắn ta nhớ lại cuộc họp diễn ra cách đây không lâu, nỗi xấu hổ ngày hôm đó ngay lập tức tràn ngập tâm trí hắn dù cho hắn đã cố gắng gạt bỏ chúng ra khỏi đầu.
Nhớ đến những lời xúc phạm của John Doe ngày hôm đó, Nikolai không khỏi siết chặt nắm tay.
"Tại sao ngươi lại không c·hết? Khốn kiếp!"
Chính hắn là người đã tiết lộ tin tức về hành tung của John Doe trên chuyến tàu ma thuật cho Quân Giải Phóng nhằm mượn tay bọn chúng thủ tiêu John Doe.
Để Quân Giải Phóng có thể dễ dàng đột nhập vào đoàn tàu ma thuật, Nikolai thậm chí còn bố trí gián điệp giúp đỡ từ bên trong.
Kế hoạch cuối cùng chính là loại bỏ John Doe.
Nhưng kế hoạch của hắn đã thất bại. John Doe không c·hết và vụ t·ấn c·ông cũng không mang lại nhiều hiệu quả.
'Nếu không có lũ Hiệp sĩ phá đám, có lẽ tên khốn đó đ·ã c·hết rồi!'
Nhưng khi suy nghĩ sâu hơn, Nikolai nhận ra tình hình có lẽ không đơn giản như hắn đã tưởng.
Có bao nhiêu pháp sư đã được đưa lên chuyến tàu hôm đó? Thậm chí còn có kẻ được trang bị bom đặc chế liều c·hết. Vậy mà bọn chúng vẫn không thể g·iết c·hết John Doe.
Vậy thì lý do chỉ có một. John Doe mạnh hơn những gì Nikolai dự đoán.
Bấy lâu nay, Nikolai vẫn luôn nghĩ John Doe leo lên được cái ghế Đệ Nhất vì trình độ cải trang và thu thập tình báo. Trong khi thực hiện nhiệm vụ, John Doe cũng hay tránh né các trận chiến và dù có chiến đấu thì hắn ta cũng chỉ giao đấu với những đối thủ dưới cơ. Ít nhất đó là những gì John Doe đã thể hiện từ trước đến nay.
Chính vì những lý do đó mà Nikolai phỏng đoán sức mạnh thực sự của John Doe không quá đáng sợ. Và cũng vì thế nên hắn mới thiết kế ra kế hoạch á·m s·át đối thủ của mình trên chuyến tàu ma thuật.
Việc John Doe không c·hết đã chứng tỏ hắn ta đang che giấu trình độ thật sự của bản thân.
Nikolai vẫn luôn tưởng mình đã chuẩn bị kỹ lưỡng nhưng lúc này hắn mới nhận ra bản thân đã tính toán sai lầm.
Có một vấn đề khiến Nikolai lo ngại chính là hắn đã không thể đọc hiểu được hành vi của John Doe kể từ khi tên đó thâm nhập vào Theon. Nếu là trước kia, Nikolai có thể tự tin bản thân vượt trội hơn đối thủ ở mảng thu thập tình báo, nhưng cú vả mặt trong cuộc họp đã khiến hắn có cảm giác nguy cơ mãnh liệt.
Tại sao một kẻ chỉ biết suốt ngày cắm mặt hoạt động bên trong giảng đường lại có được những thông tin mà hắn không biết?
Nikolai không thể thừa nhận bản thân thua kém đối phương trong lĩnh vực hắn am hiểu nhất. Hắn không cho phép chuyện đó xảy ra. Nếu chuyện thực sự xảy ra, hắn chắc chắn phải ra tay thủ tiêu thứ cản đường mình.
Sau khi sắp xếp gọn gàng các khả năng trong đầu, Nikolai chợt lắc đầu nhăn nhó.
Hắn nhận ra bản thân hiện tại chưa thể làm gì đối phương chứ đừng nói là g·iết người. Bản thân tên John Doe đó chắc chắn có che giấu những lá bài tẩy, hắn không thể vội vàng hành động để tránh rơi vào bẫy của đối phương.
'Hãy đợi đấy, John Doe. Ta nhất định sẽ đòi lại món nợ ngươi đã sỉ nhục ta!'
Hắn cần tạm thời sẽ đặt chuyện của John Doe sang một bên và xử lý chuyện cấp bách trong tổ chức trước đã.
Nikolai ngay lập tức bắt liên lạc qua quả cầu pha lê.
"Là ta đây."
[Có chuyện gì thế, ngài Nikolai?]
"Ta có người cần các ngươi giải quyết."
[Được! Chúng tôi sẽ xử lý ngay!]
"Đợi chút đã! Đối phương lần này là một nhân vật không dễ xử lý."
[Là kẻ nào?]
"Mục tiêu lần này là Casey Selmore. Ngươi biết cô ta chứ?"
[Một Danh Sắc sao? Phiền phức đấy! Bọn tôi sẽ liên lạc lại sau khi chuẩn bị đầy đủ.]
"Được. Ta chờ tin tốt từ các ngươi."
Ngay khi Nikolai chuẩn bị kết thúc cuộc gọi, một cấp dưới vội vàng gọi tên hắn từ phía bên kia quả cầu.
[Đợi đã ngài Nikolai, có một chuyện ngài cần phải biết.]
"Chuyện gì?"
Cấp dưới vốn là người thường nhanh chóng báo cáo mọi vấn đề, nay lại lưỡng lự một cách khác thường.
Nikolai nheo mắt lại.
"Nói đi. Ta sẽ cân nhắc sau khi nghe mọi chuyện."
[Tôi cũng không biết nói như thế nào. Chỉ vài ngày trước, một chi nhánh bí mật của chúng ta đã biến mất hoàn toàn.]
"Ngươi vừa nói gì?"
[Một chi nhánh của chúng ta đã biến mất hoàn toàn.]
"Không thể nào! Chuyện gì đã xảy ra?"
[Tôi không biết chi tiết về tình hình ở đó. Liên lạc với bên đó đã bị cắt đứt. Lúc chúng tôi qua đó thì không còn ai sống sót.]
"... ... Được rồi. Trước hết hãy làm tốt những gì ta vừa yêu cầu. Chuyện này sẽ xử lý sau!"
[Rõ.]
Sau khi ngắt liên lạc, Nikolai điên tiết vò đầu.
'Chuyện quái gì lại xảy ra nữa vậy?!'
Một chi nhánh dưới sự chỉ huy của hắn đã bị nổ tung?
Kẻ nào có thể làm chuyện đó?
'C·hết tiệt! John Doe, chắc chắn là mày, thằng khốn!'