Giáo Sư Gián Điệp

Chương 299: Vật thí nghiệm (2)



Lũ thuật sĩ bao gồm cả Quân Giải phóng chẳng bao lâu sau đã nhận ra có người đang xâm nhập xuống hệ thống đường ống phía dưới. Trong tình huống hiện tại, có vẻ đối phương định tổng tiến công p·há h·oại kế hoạch của bọn chúng từ dưới lòng đất.

Vì vậy Quân Giải phóng đã ra tay trước. Bọn chúng dự định thay đổi địa hình hòng ngăn cách những kẻ xâm nhập thành các khu riêng lẻ rồi đưa quân đến tiêu diệt.

Tình hình của đoàn đội Veronica hiện tại.

Veronica nhanh chóng rút kiếm ra và nhìn chăm chú vào kẻ địch trước mặt. Ánh mắt cô ta vô cùng lạnh lùng và tàn nhẫn, khác hẳn với vẻ ngoài thân thiện thường ngày. Khí thế toát ra trên người Veronica lúc này mãnh liệt như những cơn gió rét lạnh thấu xương của biên giới phía Bắc.

Đối với cô ta, những kẻ trước mặt không khác gì ác quỷ. Khoảnh khắc cô ta hoàn toàn định nghĩa đối phương là gì trong đầu, Veronica đã trở thành một thanh kiếm sắc bén.

Không bao giờ buông lỏng cảnh giác.

Quân Giải phóng t·ấn c·ông bọn họ chắc chắn là những người tinh nhuệ. Bọn họ tuyệt đối không thể để đối phương đánh tiêu hao với mình.

Bình tĩnh ra hiệu với vị pháp sư đứng đằng sau mình, cả hai đều hiểu ý, thống nhất phương pháp t·ấn c·ông.

Pháp sư đứng phía sau nhanh chóng niệm một câu thần chú phức tạp, Veronica đứng chắn phía trước, thanh kiếm trong tay vung lên, không gian bên trong chẳng mấy chốc tràn ngập khí tức lạnh lẽo.

* * *

Tiếng hét vang vọng khắp nơi.

Rudger ngẩng đầu lên, ước tính xem nguồn âm thanh cách đây bao xa và theo hướng nào. Có vẻ hắn đoán đúng, kẻ địch muốn chia tách lực lượng xâm nhập càng xa nhau càng tốt.

Rudger chậm rãi hấp thụ lại ma thuật rải rác xung quanh mình vào cơ thể. Làn sương mù xanh lam chẳng mấy chốc bị hút vào cơ thể hắn như một miếng bọt biển thấm nước.

Khi sương mù tan dần, khung cảnh hiện ra trước mắt thực sự kinh hoàng. Địa hình xung quanh chẳng còn chỗ nào còn nguyên vẹn, đâu đâu cũng tràn ngập ánh kiếm hay những vết tích phá huỷ do ma pháp để lại. Xung quanh Rudger là vô số xác c·hết của Quân Giải phóng.

Chris Bennimore đứng phía xa cũng cảm thấy lạnh gáy khi chứng kiến toàn bộ trận chiến vừa rồi.

Rudger Chelici trong mắt Chris Bennimore lúc này chẳng khác gì quái vật. Tên đấy là một pháp sư nhưng phong cách chiến đấu thực sự không giống pháp sư chút nào.

Chris Bennimore đã chứng kiến từ lúc Rudger Chelici chủ động phóng thích ma pháp t·ấn c·ông về phía quân địch, cho đến khi hắn ta chủ động nhảy vào giữa lòng quân địch đánh cận chiến. Cuối cùng, tất cả quân địch đều bị hạ gục giữa màn sương tràn ngập ma lực của Rudger Chelici.

Mặc dù chỉ sử dụng phép thuật cấp thấp đơn giản, Rudger Chelici vẫn chiếm thế thượng phong với khả năng kiểm soát chiến trường, ý thức chiến đấu cùng thân thủ linh hoạt.

'Tên này rốt cuộc là quái vật gì thế?'

Tất nhiên Chris Bennimore biết có một số pháp sư c·hiến t·ranh có phong cách chiến đấu mạnh về cận chiến nhưng về cơ bản, bọn họ vẫn là pháp sư. Pháp sư thì sẽ không bao giờ từ bỏ thế mạnh về ma pháp của bản thân.

Nhưng đối phương vừa làm gì?

Xông vào đánh úp quân địch ngay từ đầu, nếu không phải biết Rudger Chelici là một pháp sư được chứng nhận từ Tòa Tháp, Chris Bennimore chắc chắn sẽ hoài nghi đối phương là hiệp sĩ hay lính đánh thuê.



Nhìn thấy trận chiến vừa rồi, Chris Bennimore mới biết thực lực của đối phương từ trước đến nay vẫn chưa triển lộ hết. Tuy nhiên, thay vì kinh hãi hay đố kỵ, Chris Bennimore lại có thể bình thản chấp nhận sự thật này.

"Tôi rất tiếc vì đã xử lý hết quân địch, giáo sư Chris có lẽ không cần phải ra tay nữa."

"... ... Sao cũng được. Dù sao thì tôi cũng không thích chiến đấu."

Chris Bennimore trả lời thẳng thừng.

Belaruna vốn đang nấp sau lưng Chris Bennimore đột nhiên dán mắt vào mấy cái xác dưới đất.

"?!"

Rudger và Chris Bennimore còn đang thắc mắc về phản ứng của Belaruna thì cô ấy đột nhiên lấy ra một lọ thuốc từ chiếc túi nhỏ trên thắt lưng và ném thẳng vào những xác c·hết phía trước.

Chiếc lọ được trang bị một loại thiết bị nào đó đã p·hát n·ổ trên không và làm đổ chất lỏng trong suốt bên trong lên xác c·hết. Phản ứng ngay lập tức xảy ra. Những xác c·hết vừa mới tiếp xúc với chất lỏng nhanh chóng tan chảy và bốc hơi trong chớp mắt.

Hai người đàn ông bị sốc khi nhìn cảnh tượng phía trước. Nhưng họ chưa kịp thốt lên tiếng nào thì một hiện tượng kỳ quái đã diễn ra. Một vài cái xác không bị phân hủy do chưa tiếp xúc với thuốc đột ngột bật dậy khiến Rudger và Chris Bennimore cảnh giác.

Rắc! Rắc!

Cái xác có những cử động kỳ lạ, vặn vẹo từ bên này sang bên kia. Làn da xác c·hết đã chuyển sang màu tím, đôi mắt hằn lên những vệt đỏ và máu đen chảy ra không ngừng từ miệng chúng. Thay đổi không chỉ dừng lại ở đó. Những chiếc gai nhọn bắt đầu mọc ra từ lưng xác c·hết, móng tay của chúng dài ra với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.

Cái xác chẳng mấy chốc đã thay hình đổi dạng hoàn toàn.

Creeeeeeekkkkkk!

Nếu Belaruna không ném thuốc bột huỷ thi sớm, những kẻ đ·ã c·hết hẳn là đã đồng loạt vùng dậy và t·ấn c·ông bọn họ.

"Thứ này là cái gì?"

Giọng Chris Bennimore có chút khó tin khi vừa chứng kiến một thứ trái ngược với lẽ thường xảy ra. Ngược lại, Rudger có vẻ bình tĩnh hơn, hắn nheo mắt lại nhìn về hai cái xác đang hồi sinh.

Có vẻ như những xác c·hết phía trước đều đã trúng thuật [Chiêu hồn]. Ngoài thuật pháp đó ra có lẽ còn có không ít thứ khác được hạ lên những kẻ này.

"Bọn chúng ngay từ ban đầu đã không muốn sống sót trở về."

"Cái gì?"

"Tôi có thể cảm nhận được thứ sức mạnh giống với những con Chimera đang nằm trong cơ thể bọn chúng. Những kẻ này hẳn cũng là vật thí nghiệm."

"... ... .Lũ thuật sĩ c·hết tiệt!"



Kyaaaaaa!

Đúng lúc này, hai cái xác chớp lấy cơ hội lao vào Rudger và Chris Bennimore, giờ đây chúng thậm chí còn mất đi ngôn ngữ của con người. Cái miệng của xác c·hết há ra đầy những chiếc răng sắc nhọn. Trông bọn chúng lúc này hoàn toàn xứng đáng với danh xưng quái vật.

Nhìn cái xác đang há hốc mồm chạy về phía mình, Rudger nói với hai người bên cạnh một cách thoải mái.

"Chà! Không phải như thế này khá là may mắn sao? Ít nhất thì giáo sư Chris Bennimore cuối cùng cũng có cơ hội chiến đấu."

"Trong tình huống này mà anh còn nói được câu đấy à?"

"Chỉ là tôi thấy anh ban nãy khá thất vọng vì không được chiến đấu thôi."

"Tôi không bao giờ có hành vi như thế! Đừng có nói bừa!"

"Dù sao thì bây giờ là lúc anh thể hiện rồi. Nhớ là Belaruna đang quan sát anh từ phía sau đấy. Cố lên!"

"Tên khốn này... ... !"

Chris Bennimore dù tức giận nhưng vẫn không rời mắt khỏi kẻ địch đang đến gần. Tay của anh ta ngay lập tức di chuyển. Ngay lập tức, một lọ thuốc bay về phía trước.

!!!

Con quái vật đang lao tới Chris Bennimore nhìn thấy chai thuốc bay tới liền cúi xuống tránh né.

Chris Bennimore nhân lúc này kích hoạt phép thuật đã chuẩn bị từ trước. Chai thuốc ban nãy chỉ là một mồi nhử.

Quad deuk!

Mặt đất giữa Chris Bennimore và con quái vật ngay lập tức rung chuyển, những dùi đá sắc nhọn mọc lên chi chít. Cái xác cũng liền phản ứng lại, hai tay nó chống xuống đẩy bản thân lên không trung. Những mũi dùi đá trượt mục tiêu.

"... ... !!!"

Chris Bennimore không ngờ rằng thứ trước mặt sẽ né được chiêu đó.

Con quái vật lơ lửng trên không trung lao về phía Chris Bennimore, hai tay dang rộng. Những lưỡi dao sắc nhọn nhô ra từ đầu hai cánh tay dài trông như những lưỡi dao sắc bén.

"Nực cười!"

Chris Bennimore nhanh chóng giải phóng phép thuật của mình.

Mái tóc của anh ta rung lên dữ dội do phép thuật, hình bóng trong suốt chợt xuất hiện phía sau anh ta. Một bông hoa khổng lồ nở rộ sau lưng Chris Bennimore, khí tức tràn ngập ma thuật màu xanh nhạt.



Thứ vừa xuất hiện là [Lau Blome] nó là một ma thú do Chris Bennimore triệu hồi.

Hít!

Vô số dây leo mọc ra từ bông hoa bắt lấy con quái vật trên không trung. Dù tốc độ phản ứng của xác c·hết rất nhanh nhưng nó cũng không có cách nào tránh được đòn t·ấn c·ông trên không nếu không có điểm tựa.

Con quái vật bị vướng vào dây leo ra sức vùng vẫy nhưng đều vô ích, những dây gai càng ngày càng siết chặt lại. Ngay sau đó, những nụ hoa bắt đầu nở rộ, sức mạnh ma thuật hình thành ở trung tâm. Ma lực màu vàng sáng tập trung lại một điểm, nén lại hết mức có thể và bắn thẳng về phía trước theo hình quạt lớn.

Con quái vật bị cố định lại giữa không trung hứng trọn đòn t·ấn c·ông, ngay tức khắc biến mất không để lại dấu vết gì.

Sau khi đánh bại con quái vật, Chris Bennimore thu lại phép thuật của mình.

"Xong rồi?"

Rudger đến gần Chris Bennimore hỏi. Chris Bennimore gật đầu, nhìn qua vai Rudger thấy con quái vật còn lại cũng đ·ã c·hết với một lỗ thủng trên trán và tim.

"Thứ vừa rồi là ma thú triệu hồi của anh sao?"

"... ... Phải. Nó tiêu tốn quá nhiều ma lực nên tôi không muốn sử dụng thường xuyên."

Còn có một lý do khác khiến Chris Bennimore không sử dụng ma thú của mình. Đó là vì hình dạng của nó không phù hợp với khí chất và hình tượng của anh ta.

"Nó khá mạnh. Tôi có thể cảm nhận được lượng sức mạnh ẩn chứa bên trong con ma thú đó."

"... ... Một thứ tiêu hao ma pháp lớn mà thôi."

Belaruna cũng tiến lại gần cảm thán.

"Vừa rồi là ma thú của anh sao? Nó thực sự rất tuyệt!"

"Cô thấy thế sao?"

"Đúng thế. Tôi không biết có phải vì tôi là yêu tinh hay không, nhưng tôi cảm thấy rất thân thuộc với nó. Thật tuyệt khi được đồng hành với giáo sư Chris Bennimore!"

"Ừm. Không có gì đâu."

'... ... .'

Đã quá quen với cái không khí này, Rudger tự nhiên quay mặt đi, quan sát cái xác hắn vừa hạ gục.

Những cái xác sống lại, lý trí tuy đã biến mất nhưng thể chất lại được cường hoá lên gấp bội. Có lẽ vì thế mà chúng có được trực giác nhạy bén và tốc độ phản ứng của cao.

Tốc độ phản ứng nhanh tuy khó xử lý nhưng khả năng nhận biết đòn t·ấn c·ông theo bản năng và cố gắng tránh né còn khó chịu gấp bội. Đấy những chuyển động mà một người bình thường không thể thực hiện được.

Điều đáng lo ngại nhất là cảm giác kỳ lạ nhưng yếu ớt phát ra bên trong xác c·hết. Có vẻ những thứ này đã thấm nhuần sức mạnh của quỷ dữ.

Những kẻ thuật sĩ có thể điều khiển sức mạnh của ma quỷ đến mức tiêm nó vào cơ thể con người. Đây không phải là một tin tức tốt.