Khi Rudger đang đi qua hành lang tối tăm của đấu trường, bất chợt một người thò đầu ra từ trong góc như thể đã đợi sẵn từ trước.
"Giáo, giáo sư Rudger."
"Sedina phải không?"
Sedina Rosen đã đợi từ nãy, khuôn mặt cô ấy rạng rỡ hẳn lên khi nhìn thấy Rudger. Sau khi xem xét xung quanh một lúc để chắc chắn rằng không có người khác, cuối cùng cô cũng mở miệng.
"Chúc mừng ngài đã thắng cược."
"Không có gì."
"Tuy nhiên, với kết quả đó thì sau này ngài sẽ bị chú ý nhiều hơn. Điều đó ổn chứ? Các thành viên khác cũng đang khá lo lắng."
Đó là điều Sedina lo lắng. Rudger đang sống dưới một thân phận g·iả m·ạo ở đây. Tuy nhiên, những hành động gần đây của ngài Đệ Nhất đã thu hút khá nhiều sự chú ý của Theon. Cô sợ điều này sẽ gây cản trở các kế hoạch của tổ chức trong tương lai.
Rudger lắc đầu trước sự lo lắng đó.
"Ta ổn. Ngược lại, chuyện này đối với chúng ta là tin tốt."
"Ý ngài là gì?"
"Sedina. Cô có biết hiệu trưởng của Theon không?
Sedina gật đầu.
"Elisa Willow. Là một pháp sư nổi tiếng đã đạt đến cấp sáu khi còn trẻ. Là một người khó đối phó, không thể mất cảnh giác."
"Hiệu trưởng đang nghi ngờ ta."
"Sao cơ?"
"Từ lâu hiệu trưởng đã nhận thức được sự tồn tại của chúng ta rồi. Cho dù ta có vỏ bọc là giáo sư cũng không thể dễ dàng tránh khỏi danh sách tình nghi của bà ta."
"Vậy chúng ta... ... ."
"Ta hiện tại cần phải tránh hiềm nghi. Vì vậy, ta sẽ không thể liên lạc với các thành viên khác trong khoảng thời gian này."
"Không thể nào. Ngài tới đây với thân phận giáo sư là để tránh bị nghi ngờ mà."
"Dù sao đó cũng là việc trước mắt ta phải làm. Nếu vụ việc này tạo dựng được lòng tin của hiệu trưởng thì đó là một tin tốt. Nhưng điều đó sẽ mất thêm một chút thời gian."
"Ồ, cũng đúng. Tôi hiểu rồi!"
Trên thực tế, đây không phải là một lời nói dối. Lý do Rudger thúc đẩy vụ cá cược lần này nhằm tỏ ra nổi bật, hắn có ý định gây ấn tượng với hiệu trưởng.
Tuy nhiên, Sedina lo lắng rằng Rudger có thể bị chú ý quá nhiều.
'Được rồi! Mong rằng mọi chuyện vẫn trong tầm kiểm soát của ngài Đệ Nhất!'
Sedina tin tưởng Rudger.
Đó là lần đầu tiên.
Đã từng có một người lắng nghe cô ấy. Việc nghi ngờ một người như vậy đã là một cảm giác phạm phải một tội lỗi không thể tha thứ.
"Tuy nhiên, Sedina, cô cũng nên phối hợp với ta."
"Tôi ư?"
"Trong số các thành viên, cô là người duy nhất có thể dễ dàng tiếp cận với ta. Ta là giáo sư còn cô là học sinh. Ta không nghĩ mình sẽ bị nghi ngờ chỉ vì chúng ta gặp nhau và nói chuyện. Tuy nhiên, sẽ rất dễ gây chú ý nếu ta thường xuyên đi gặp một học sinh chẳng liên quan gì đến mình như thế này."
"Vậy sao?"
"Nhưng, một giáo sư tới gặp một học sinh xuất sắc là lẽ tự nhiên. Vì vậy, hãy cố gắng cho mọi người thấy cô là một học sinh kiểu mẫu."
"Vâng!"
"Nói cách khác, đây là nhiệm vụ hiện tại của chúng ta để thích ứng triệt để với thân phận trong học viện. Cô hiểu chưa?"
Đôi mắt của Sedina mở to khi nghe Rudger nói.
Thấy vậy, Rudger thầm cảm thấy may mắn.
'Giải thích đến vậy rồi chắc là cô ta sẽ hiểu.''
Dù bận bịu với công việc giảng dạy ở Theon, nhưng Rudger chưa bao giờ coi thường sự tồn tại của tổ chức bí ẩn Bình Minh Đen.
Trên danh nghĩa, hắn là một trong nhiều thủ lĩnh với danh hiệu Đệ Nhất. Vấn đề là Rudger vẫn chưa biết mình thâm nhập vào đây để làm gì.
Tất cả thông tin hắn moi được từ việc phân tích bản mã là xâm nhập và giành lấy sự tín nhiệm ở Theon.
Sau đó đâu?
Kế hoạch ban đầu đã được quyết định hay sẽ có mệnh lệnh mới tuỳ tình hình trong tương lai?
Rudger không biết. Hắn thậm chí không thể hỏi Sedina.
'Vẫn phải tự mình đi tìm hiểu thôi.'
Có khả năng hắn đã được lệnh trực tiếp từ Linh Cấp, hoặc một Đệ Nhất khác đang chia sẻ nhiệm vụ với hắn.
Cách tốt nhất hiện tại là phải tìm ra một Đệ Nhất khác đã xâm nhập đâu đó trong nơi này.
Tuy nhiên, trong tình huống không thể tìm thấy kẻ đó, Rudger phải hành động để loại bỏ càng nhiều nghi ngờ càng tốt khỏi Bình Minh Đen. Vì vậy, hắn cố tình hành động nhiệt tình hơn với tư cách là một giáo sư.
'Đúng là hiệu trưởng đang nghi ngờ ta, cần có thời gian để xóa tan nghi ngờ của bà ta. Nếu sử dụng điều này như một cái cớ, ít nhất ta sẽ có thể chấm dứt sự bất mãn ngày càng tăng từ phía hội kín.'
Và cái cớ này có thể giúp hắn kéo dài thêm thời gian.
Trên thực tế, mặc dù Rudger chỉ giải thích qua loa, nhưng Sedina ngay lập tức có vẻ đã bị thuyết phục.
'Con bé này chỉ biết ca ngợi một cách cực đoan, vì vậy ta không thể coi nó như những kẻ khác trong hội.'
Nhưng không sao cả.
Thay vào đó, nếu Sedina bước ra và giải thích cho những thuộc cấp khác, thì Rudger sẽ thoải mái hơn nhiều.
Trên thực tế, Sedina đã có những suy nghĩ như vậy.
'Đúng như mong đợi, ngài Đệ Nhất đã có kế hoạch từ trước!'
Chức vị thấp của Sedina đã dẫn đến cô b·ị b·ắt nạt trong tổ chức, nhưng gần đây, các thành viên khác đã ngừng châm chọc cô vì cô hành động như thể là cấp dưới thân tín của Rudger.
Nhờ vậy, Sedina nghĩ rằng đây cũng là mệnh lệnh của Rudger và càng nể trọng hắn hơn.
Rudger đã nói vậy nên Sedina quyết định tuân theo mệnh lệnh đó.
"Giải thích cho những người khác đi."
"Vâng! Cứ để việc này cho tôi!"
"Ồ, và... ... ."
"Vâng! Bất cứ điều gì khác mà ngài muốn phân phó tôi làm?"
"... ... Không. Hết rồi. Tôi sẽ gọi cô sau nếu có mệnh lệnh mới. Thật vui khi thấy cô đã tự tin hơn trước."
Sedina cảm thấy choáng váng trước lời khen cuối cùng của Rudger.
"Rõ ạ! Tôi sẽ cố gắng thực hiện nhiệm vụ cho dù phải hi sinh mạng sống!"
"Không. Đừng c·hết."
"Vâng! Tôi sẽ không c·hết cho dù phải hi sinh mạng sống!"
"... ... Ờ. Sao cũng được."
'Con bé này bằng cách nào đó đang dần trở nên rắc rối ...'
Bỏ lại Sedina đang lên dây cót tinh thần, Rudger quay trở lại văn phòng.
* * *
Trở về phòng riêng, Rudger bước vào phòng và tóm tắt ngắn gọn những gì hắn phải làm trong tương lai.
'Trước hết, thông qua cuộc trao đổi lần này, mình đã có thể gây ấn tượng tốt với phe hiệu trưởng. Không biết bản thân hiệu trưởng sẽ chấp nhận điều đó như thế nào, nhưng bà ta cũng đang gặp rắc rối, vì vậy sẽ rất khó để đuổi mình đi.'
Hiện tại, phe của hiệu trưởng có vẻ chiếm ưu thế hơn, nhưng phe quý tộc do Hugo đứng đầu cũng không thể coi thường.
Người có quyền lực lớn nhất trong số các học sinh là Freuden. Các giáo sư quý tộc, kể cả Hugo, có thể đã bắt tay với Freuden.
Hiện tại, quyền lực của hiệu trưởng có vẻ mạnh, nhưng nếu họ cùng phản đối thì hiệu trưởng sẽ khó có thể đưa ra quyết định.
'Và nhờ sự chú ý của hiệu trưởng, mình sẽ trì hoãn thêm được một khoảng thời gian với Bình Minh Đen. Hội kín đó sẽ không cố gắng liên lạc với mình.'
Nói cách khác, trong khoảng thời gian tới, hắn được miễn trừ tham gia họp mặt Bình Minh Đen và án binh bất động không phải làm bất cứ điều gì.
Vì vậy, tạm gác mọi thứ liên quan đến hội kín sang một bên.
'Quả nhiên, tình hình ở Theon là quan trọng nhất.'
Sau ván cược công khai này hắn đã hoàn toàn thù địch với phe của Hugo.
Nhưng hắn không quan tâm lắm đến điều này.
Dù sao thì hắn cũng sẽ bỏ việc sau hai năm. Sẽ không có vấn đề gì lớn nếu đắc tội với những giáo sư quý tộc ở đây.
Những kẻ đó gây sự có hơi khó chịu, nhưng cũng chỉ ở mức đơn giản so với tất cả những kẻ khó nhằn mà hắn đã từng v·a c·hạm qua.
Hơn hết, thông qua trận quyết đấu, hắn đã nhìn thấy một số hướng đi khả quan.
'Aidan. Dù đã cảm thấy từ trước nhưng thằng bé chắc chắn là một chàng trai tốt. Thông minh vừa phải, tốt bụng và chăm chỉ.'
Mặc dù hắn đã dạy nó hơi chuyên sâu, nhưng cũng đáng kinh ngạc khi nó có thể học được Thuật pháp dịch chuyển chỉ trong ba ngày.
Là tài năng thiên bẩm hay nỗ lực? Rất khó nói.
Một pháp sư không thể hoàn toàn làm chủ Thuật pháp dịch chuyển chỉ bằng cách sử dụng cái đầu của mình, có thể Aidan bẩm sinh đã biết cách sử dụng cơ thể.
Hành động khi cắt ma pháp với [Kháng ma thuật] rõ ràng là hành động bản năng của một người từng luyện kiếm.
Xem xét từng đó chi tiết, thằng bé Aidan chắc chắn rất hữu ích nếu tham gia một trận thực chiến.
'Mình có chút tò mò sư phụ của thằng bé là ai. Không biết có phải là cô ta không.'
Rudger có suy đoán rằng đã từng gặp pháp sư được cho là sư phụ của Aidan, hắn khá chắc chắn về điều đó.
Tư thế mà Aidan thể hiện giống hệt như sách hướng dẫn kiếm thuật mà người đó thường sử dụng.
Hắn đã nghĩ rằng người đấy sẽ sống một mình cả đời và c·hết mà không một ai biết, nhưng hóa ra người ấy đã nhận một đệ tử.
'Nếu đó là Aidan, thằng bé sẽ sớm nổi bật trong học viện này.'
Rudger hoàn thành một kế hoạch đơn giản trong đầu.
Sử dụng Theon và một số học sinh tài năng để chiến đấu chống lại hội kín.
Bị kẹp ở cả hai bên, điều hắn cần nhất là giảm bớt áp lực cho mình.
Khó chịu nhất là Bình Minh Đen.
Nếu làm giảm sức mạnh của các thành viên hội kín bằng cách siết chặt sức mạnh của chúng từng chút một...
'Xác suất mình sống sẽ tăng lên rất nhiều.'
Aidan, Leo và Tracy. Khả năng của ba đứa nó hiện tại khá nổi trội trong lứa học sinh.
Nếu thêm cả Rene vào...
'Không tệ.'
Tất nhiên, điều này không đủ. Vì vậy, hắn cần tìm thêm nhiều người khác để bảo đảm kế hoạch thành công cao hơn.
Chỉ đơn thuần làm suy yếu cả hai thế lực không thể là biện pháp triệt để.
Nếu vậy, phương pháp tốt nhất là gì đây?
......
'Có vẻ đã đến lúc phải thành lập tổ chức của riêng mình rồi.'
Trên thực tế, hắn thích hành động một mình hơn.
Nhưng chừng nào còn cần ở lại Đế quốc, hắn không thể đơn độc một mình.
Hắn cần thêm người.
Ngoài Hans, hắn cần phải liên lạc với những người mà hắn đã có quan hệ từ trước để thành lập một tổ chức mới.
Tổ chức đó sẽ sớm trở thành sức mạnh của hắn, chỉ sức mạnh đó mới có thể giúp ta chống lại những thế lực hiện tại đang đe doạ đến bản thân.
******
Ngay khi đang suy nghĩ, quả cầu pha lê trong phòng bắt đầu sáng lấp lánh.
Là quả cầu liên lạc hắn đã đưa cho Hans.
"Hans. Có chuyện gì thế?"
[Tôi đã kiểm tra mọi thứ xung quanh khu vực theo yêu cầu của anh.]
"Với khả năng của cậu, cậu có thể có tất cả thông tin cần thiết. Tuy nhiên, liên hệ riêng với tôi lúc này có nghĩa là cậu gặp khó khăn gì hả?"
[...] ... C·hết tiệt. Anh nắm bắt tình hình nhanh thật đấy. Tôi hiện tại cần chút 'lực lượng'. Anh biết đấy, tôi không giỏi đánh nhau.]
"Tôi không mong đợi gì việc cậu có thể đánh đấm ra hồn."
[...Dù sao thì, hiện tại tôi cần sự giúp đỡ.]
"Tôi hiểu."
Đó không phải là thời điểm tồi.
Rudger đứng dậy, mặc một chiếc áo khoác đen dài để đi ra ngoài, đội chiếc mũ quý ông lên đầu.
[Vậy khi nào anh đến? Tôi nghĩ rằng chúng ta cần phải giải quyết muộn nhất là vào cuối tuần.]
"Tôi sẽ đến ngay."
[Hả?]
Có lẽ Hans không ngờ Rudger nói rằng sẽ đến ngay, Rudger nghe thấy một tiếng kêu hoang mang từ bên kia quả cầu pha lê.
"Cậu không nghĩ sẽ tốt hơn nếu chúng ta xử lý nhanh chóng sao?"
[Chuyện đó... ... . Anh có ổn không đấy? Tôi tưởng anh rất bận. Chuyện này tôi nghĩ cũng không thể kết thúc nhanh như thế được đâu.]