Gnasche

Chương 25: Thuận nước đẩy thuyền



Ngày hôm sau, Yorn thức dậy đi ra ngoài. Vì uống hơi nhiều nên đầu óc anh hơi choáng váng, nhìn thấy An Nhiên đang phụ mẹ làm đồ ăn, còn ba An Nhiên đang xem phim ở phòng khách. Anh ngượng ngùng đi đến chỗ ba của An Nhiên rồi ngồi xuống bên cạnh, ba của cô nhìn thấy anh đã dậy thì vui vẻ hỏi.

- Dậy rồi à? Thấy trong người thế nào rồi??

- Dạ… cũng ổn rồi ạ!

Yorn từ tốn trả lời, ánh mắt vẫn nhìn về phía bếp ngắm An Nhiên. Ba của cô nhìn thấy liền hiểu ý nên gặng hỏi.

- Thế hai đứa định bao giờ mới ra mắt gia đình???

- Ơ…cháu vẫn chưa biết nữa ạ!

Nhìn thấy Yorn do dự như vậy, ông nhíu mày hỏi.

- Tại sao lại không biết??

Yorn bất lực thở dài nói.

- Em ấy không thích cháu!

Nhận được câu trả lời, ba của An Nhiên bật cười khoái chí. Ông ghé sát vào tai Yorn.

- Bác sẽ giúp con!

Tối hôm đó, cả nhà An Nhiên cùng Yorn ra nhà hàng ăn tối. Ba An Nhiên lấy lý do có việc nên lái xe đưa mẹ và An Tâm đi trước, còn An Nhiên đi cùng Yorn đến nhà hàng.



Khi đến nơi, An Nhiên không thấy ai nên lấy điện ra để gọi. Đầu dây bên kia vang lại giọng của ba.

- Hai đứa vào trước đi, ba đã đặt bàn và đồ ăn sẵn rồi! Một lúc nữa ba và mẹ con sẽ đến sau.

Yorn ở bên cạnh thì cười tủm tỉm hiểu ý, An Nhiên cũng không suy nghĩ gì nhiều nên cùng anh đi vào trong nhà hàng. Hôm nay cô mặc chiếc đầm màu trắng dài qua đầu gối, tóc uốn hippie xoã xuống, khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng ngọt ngào như mối tình đầu.

Cả hai đi theo nhân viên đến bàn đã đặt, nhìn thấy nơi này được trang trí theo phong cách lãng mạn rất thích hợp với các cặp đôi. Yorn chủ động kéo ghế cho An Nhiên ngồi xuống, sau đó anh mới về chỗ của mình, nhân viên nhanh chóng đem đồ ăn và thức uống ra. An Nhiên lo lắng gọi cho ba mẹ lần nữa nhưng lại bị thuê bao, sợ họ xảy ra chuyện gì nên cô đứng dậy định rời đi thì lại nhận được tin nhắn.

“Ba và mẹ con, An Tâm đều có việc gấp cần xử lý. Con với Yorn cứ ăn đi, ba đã thanh toán hết rồi.”

Nhìn bàn đồ ăn trước mặt, An Nhiên bối rối nhìn Yorn, lúc này cô mới ý thức được rằng mình bị ba mẹ gài. Yorn vẫn bình thản cắt bò bít tết đưa sang chỗ cô, lần đầu tiên ăn cùng anh lại còn đối diện với dáng vẻ khác hẳn lúc trước, An Nhiên lúng túng nên ăn cũng bị nghẹn.

- Xin lỗi, tôi cần vào nhà vệ sinh một chút!

Cô đứng dậy đi vào nhà vệ sinh để điều chỉnh tâm trạng bớt ngượng ngùng hơn, Yorn lo lắng nhìn theo bóng lưng của cô rời đi.

An Nhiên rửa tay cố giữ bình tĩnh.

“ Chỉ là ăn tối cùng nhau thôi mà, hơn nữa… mình vẫn chưa đồng ý lời tỏ tình hôm qua của anh ta. Sao mình lại phải bối rối chứ???”

Khi ra khỏi nhà vệ sinh, cô định trở lại bàn ăn thì nhìn thấy cảnh Yorn đang bị vài cô gái vây quanh ở bàn ăn. Ai nấy đều xinh đẹp và quyến rũ, còn Yorn thì vẫn im lặng không quan tâm đến bọn họ, bất giác trong lòng cô cảm thấy rất khó chịu. Cảm giác cứ như đang ăn giấm chua vậy.

Cô thản nhiên đi về phía bàn ăn, những cô gái khác trông thấy thì thích thú tỏ vẻ không quan tâm. Yorn thấy vậy thì cũng im lặng nhìn cảnh này, An Nhiên thấy bọn họ vẫn nhởn nhơ trước mặt nên vô cùng chướng mắt nên lạnh lùng nói.

- Đây là chỗ của tôi, mời các người đi cho!

Những cô gái kia thấy vậy thì ra vẻ không tin, vẫn ngồi yên ở đấy. Thậm chí còn có người trêu.



- Này cô bé, nếu muốn tranh giành thì đứng sang một bên đợi đi!

- Phải đó, để bọn chị chơi trước đã!

An Nhiên bị bọn họ xua đuổi nên rất tức giận, rõ ràng mình mới chính là người ngồi ở đây. Thế mà bọn họ lại không xem mình ra gì, cô quay sang nhìn Yorn thì thấy anh đang thản nhiên cầm ly rượu lên uống một ngụm. Ánh mắt chẳng thèm nhìn lấy cô một cái, cô mím chặt môi cầm lấy túi xách trên bàn rồi rời đi, Yorn thấy vậy thì nhìn sang các cô gái kia cười mỉm ra hiệu.

Bọn họ nháy mắt đồng ý sau đó kéo nhau đi ra chỗ khác chơi, Yorn đuổi theo sau An Nhiên đi ra ngoài thì tình cờ nhìn thấy cô đang bị một đám côn đồ bên ngoài gây sự.

Anh đi đến kéo An Nhiên ra phía sau mình để bảo vệ, đám côn đồ lao vào định đánh nhau với anh nhưng bảo vệ đã nhanh chóng xông đến ngăn cản bọn họ lại. An Nhiên sợ hãi vội nắm lấy tay anh đi ra xe, lần đầu tiên nhìn thấy cô chủ động như vậy khiến cho lòng anh rất vui.

Vào trong xe ngồi, Yorn tiến lại gần An Nhiên để cài dây an toàn cho cô. Ở khoảng cách gần như vậy, An Nhiên đỏ mặt tim đập mạnh không dám thở mạnh, lần này Yorn đã mạnh dạn hơn. Anh chầm chậm tiến gần môi cô, thấy cô không có phản ứng gì nên anh đánh liều hôn nhẹ lên môi sau đó chậm rãi tiến vào hôn kiểu Pháp, trong xe yên tĩnh chỉ nghe tiếng hơi thở của cả hai. An Nhiên cũng là lần đầu hôn nên cũng ngơ ngẩn ra không biết nên làm gì.

Không biết trôi qua bao lâu, Yorn mới dừng lại. Nhìn thấy khuôn mặt cô đỏ ửng như trái dâu tây trông rất đáng yêu, còn An Nhiên nhìn thấy ánh mắt đầy tình ý kia thì lại như đắm chìm vào không thể thoát ra được. Anh nhân lúc cô vẫn còn say mê liền lấy hộp nhẫn ra lần nữa nhẹ giọng hỏi.

- Anni, làm người yêu anh nhé!

An Nhiên lúc này vẫn chưa tỉnh táo, nên thuận miệng ậm ừ gật đầu.

- Ừm!

Yorn tưởng cô nói đùa, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt cô nhìn chằm chằm môi mình thì nhẹ nhàng đeo nhẫn vào tay cô để đánh dấu chủ quyền. An Nhiên đột nhiên đưa tay ôm lấy anh, mặt đối mặt, giọng nói nhỏ chỉ đủ hai người nghe.

- Em cũng thích anh!

Nhận được câu trả lời mình đợi bao lâu, Yorn kích động tiến đến hôn cô lần nữa, An Nhiên cũng không chống cự. Cả hai trao cho nhau nụ hôn đầy ngọt ngào, dường như nụ hôn này chính là đánh dấu khởi đầu của sự hạnh phúc của cả hai.