“Cuối cùng thì mọi chuyện đã như ý muốn!”
Chuyến bay mất mấy tiếng đồng hồ mới đến nơi, đã trôi qua 3 năm An Nhiên mới quay trở lại nơi này. Cảm giác vừa quen thuộc lại vừa có chút hoài niệm, Yorn nắm tay cô an ủi.
- Sẽ không sao đâu! Mọi thứ rồi cũng sẽ ổn thôi.
Cả hai nhìn nhau mỉm cười cùng lên xe về nhà Yorn.
Ba mẹ Yorn đã chuẩn bị bữa ăn đợi sẵn ở nhà, người giúp việc nhanh chóng đi ra tiếp đón. Căn biệt thự của Yorn vừa rộng lớn lại còn tráng lệ, vào khoảnh khắc chạm mặt bà Joanna khiến cho tim cô trở nên hồi hộp hơn.
- Mẹ, đây là Anni. Người yêu của con!
- Cháu chào bác ạ!
Bà Joanna nhìn An Nhiên đánh giá một lúc rồi gật đầu, sau đó mời cô vào bàn ăn.
- Mau vào trong ăn chút gì đi!
An Nhiên run rẩy nhìn Yorn, còn anh biểu thị cứ tin tưởng ở anh nên cô mới ngồi xuống ghế. Bà Joanna không hỏi han gì chỉ im lặng quan sát, bởi vì trước đó bà có thuê người điều tra về thân phận và gia cảnh của cô nên biết hết mọi thứ. Chỉ là bà không ngờ cô lại thuần khiết và lễ phép toát lên dáng vẻ của một tiểu thư đài các, rất xứng với tiêu chuẩn của bà.
Sau khi kết thúc bữa ăn, An Nhiên đi theo người giúp việc trở về phòng. Còn Yorn đến phòng làm việc gặp bà Joanna, vừa mở cửa ra đập vào mắt anh là hình ảnh bà Joanna đang thảnh thơi uống trà bên cạnh cửa sổ.
Yorn giữ dáng vẻ điềm tĩnh, chỉ nhẹ giọng nói.
- Mẹ gọi con!
Bà Joanna nghe giọng nói của anh thì chậm rãi quay sang, bà nhìn anh với ánh mắt thăm dò.
- Đó là đối tượng con muốn kết hôn sao?
- Vâng! Con chỉ muốn kết hôn với cô ấy, nếu không phải là Anni thì con sẽ không kết hôn với ai khác.
Yorn cố ý nhấn mạnh chữ kết hôn và Anni như nhắc nhở, bà Joanna thấy dáng vẻ cương quyết kia thì mới chịu từ bỏ. Thứ bà cần là một cô con dâu có đủ phẩm chất, gia cảnh môn đăng hộ đối, dù không có được Annette nhưng bà vẫn có thể tạm chấp nhận An Nhiên làm con dâu của mình.
Sau khi nói chuyện với mẹ xong xuôi, Yorn trở về phòng tìm An Nhiên. Cô ở trong phòng lo lắng không biết bà Joanna có thích mình hay không, Yorn ở bên ngoài gõ cửa gọi. - Anni! Anni! Là anh. An Nhiên vội đi ra mở cửa, nhìn thấy Yorn nên cô tò mò hỏi. - Mọi chuyện sao rồi?? Có ổn không??? Yorn nở nụ cười tươi đắc thắng, sau đó nhỏ giọng nói. - Mẹ đồng ý rồi, 2 ngày nữa ba mẹ và một vài người khác sẽ đến Việt Nam để gặp mặt gia đình em! Nghe tin này, An Nhiên kích động nhào đến ôm lấy anh, giọng nói vui sướng. - Thật tốt quá, em cứ tưởng bác ấy sẽ không đồng ý! Yorn ôm chặt lấy cô, nụ cười trên môi không khép được. - Ngày mai em chuẩn bị tinh thần đi gặp ông bà nhé??? - Ừm! ~~~ Một đêm không mộng mị trôi qua êm đẹp, sáng sớm An Nhiên đã thức sớm để chuẩn bị cho buổi gặp mặt. Cô cùng Yorn lên xe để đến nhà ông bà, ba mẹ Yorn bận công việc nên sẽ đến sau, Yorn cũng chuẩn bị sẵn quà cáp để đến gặp mặt. Dường như anh rất chăm chú đến những chi tiết nhỉ nhặt này, An Nhiên nhìn thấy quà trên xe toàn đồ bổ dưỡng dành cho người lớn tuổi. Cô quay sang tò mò hỏi. - Những thứ này đều là anh tự mua sao??? Yorn nghe vậy thì đỏ mặt nở nụ cười ngượng ngùng, anh nhỏ giọng đáp. - Anh đã nhờ người tư vấn từ tháng trước rồi, vì sợ chuẩn bị không chu đáo sẽ gây ấn tượng xấu với ông bà! An Nhiên nghe vậy thì vô cùng cảm động, anh vì cô mà tự mình chuẩn bị mọi thứ chỉ vì muốn mọi người nhìn cô với ánh mắt khác. Nghĩ đến đây, cô càng cảm động bởi tấm lòng chân thành của anh hơn. “Yorn, có anh thật tốt!”