Hàn Thiên Ký

Chương 404: thiên thần.



Trước câu hỏi của Vũ Lệ Dung, ánh mắt Hàn Thiên vẫn hướng về nơi xa xăm nói.

-tạo một lãnh địa cho chính các ngươi, duy trì giống loài của mình ở nơi đó, bảo vệ nó trước những kẻ có âm mưu bất lợi đối với các ngươi, hoàn thành nốt sứ mệnh còn dang dở mà thánh dực tộc các ngươi đang gánh vác.

-nếu các ngươi không biết phải làm từ đâu???, thế thì đi theo ta!.

Nói đoạn liền đề thân bay về hướng đông, Vũ Lệ Dung cùng toàn thể thánh dực tộc và những di dân không muốn tách đoàn, cũng lập tức bay theo.

Với tốc độ trung bình hơn mười vạn dặm một canh giờ, thì cũng chỉ cần một canh giờ thời gian, Hàn Thiên đã đưa người của thánh dực tộc rời khỏi khu vực bị huyễn vụ bao phũ, ở dưới chân họ lúc này là vô số dãy núi cao trùng trùng điệp điệp mọc lên san sát.

Quy mô của mỗi dãy núi này đều lớn hơn ở thế giới cũ của Hàn Thiên gấp mười lần, nói đơn giản thì diện tích bình nguyên trên một dãy núi bất kỳ, có thể đủ để lấp đầy một quốc gia cỡ vừa ở thế giới củ của Hàn Thiên.

mà thực tế thì cũng có không ít dân du mục cùng bộ lạc nhỏ đang sinh sống ở trên những dãy núi này, từ lúc rời khỏi khu vực có huyễn vụ, cứ cách vài trăm dặm, đám Hàn Thiên lại nhìn thấy một khu vực có người sinh sống như thế, ít thì vài chục hộ với vài trăm người cùng chung sống, nhiều thì cả một thành bang, với gần vạn người cư trú.

Sau khi rời khỏi vụ huyễn phù sinh thiên ba trăm dặm, Hàn Thiên liền đột ngột chuyển hướng lên phía bắc, chưa đi được bao lâu, cả đám liền thấy một tràn cảnh khó mà tin nổi, trên một bình nguyên rộng hơn vạn dặm vuông, có một tòa thành cực lớn đang phải đối mặt với công kích đến từ hơn năm trăm đầu thiên nghiệp quỷ bao vây ngoài thành.

Đám thiên nghiệp quỷ kia thực lực đều loanh quanh mức võ tông cảnh giới, trong đó có một trăm tên dẫn đầu thực lực đã chạm đến mức võ vương, nếu là tại một tòa thành lớn ở đại ninh, đám thiên nghiệp quỷ này vừa xuất hiện, liền sẽ bị thế lực của các phủ thành chủ lập tức tiêu diệt ngay tức khắc.

Bất quá ở nơi hoang vu hẻo lánh ngoài vụ huyễn phù sinh thiên, nhân tộc sinh sống ở đây võ lực vẫn còn vô cùng yếu ớt, kẻ mạnh nhất đất nước, thực lực cũng chỉ có thực lực võ vương mà thôi, một đám thiên nghiệp quỷ thực lực võ tông, thêm một trăm tên dẫn đầu có thực lực võ vương, liền có thể đơn giản đánh hạ một tiểu quốc có hàng vạn người sinh sống bên ngoài vụ huyễn phù sinh thiên.

Nói về những người ở trong tòa thành bị đám thiên nghiệp quỷ kia bao vây, thì bọn họ đa phần đều giống với những nhân tộc thông thường sống ở Tây Lĩnh, phần lớn đều cao lớn vạm vỡ, da trắng, tóc vàng mắt xanh, dù là ở nơi thâm sơn này, các đặc điểm đó đều không có quá nhiều thay đổi, thành thị và nhà cửa của người Tây Lĩnh cũng khác với đông bộ châu.

Nếu ở đông bộ châu là một phong cách thanh tao uyển chuyển, thì phong cách kiến trúc ở tây lĩnh lại theo hướng góc cạnh chắc chắn, y phục của người tây lĩnh cũng khác người ở đông bộ châu, nói về độ tỉ mĩ trong đường kim mũi chỉ thì cũng tương tự nhau, nhưng phía tây lĩnh thì theo hướng giản lượt tiện dụng, còn bên đông bộ châu lại theo hướng cầu kỳ lễ nghi.

Lúc này một đoàn thiên nghiệp quỷ tấn công đến trước thành, hầu như toàn bộ chính quyền cai trị nơi này đều đã xuất trận, cho dù là quốc vương cũng phải ngự giá thân chinh, vận giáp trụ nghiêm chỉnh mà trấn thủ cổng thành.

Vị quốc vương kia nhìn khá trẻ, bộ dáng nom chừng ngoài ba mươi, bất quá tuổi thật của hắn có thể còn lớn hơn con số kia khá nhiều, lúc này không chỉ hắn, mà toàn bộ triều thần gia quyến, những ai hơi có sức chiến đấu mạnh một chút, đều phải lên thành phòng thủ.

Đứng cạnh vị quốc vương nọ còn có một mỹ phụ tầm ba mươi tuổi, vận chiến phục bó sát, một thiếu nữ tầm hai mươi tuổi thân khoát giáp bạc, một lão giả râu dài vận quan phục, và vài hầu cận khác.

Đứng trên tường thành nhìn xuông mấy trăm đầu thiên nghiệp quỷ nanh ác phía dưới, vị quốc vương trẻ không khỏi sầu não nói.

-đám quái vật này không biết từ đâu xuất hiện, toàn thân cứng như nham thạch, thương đâm không thủng, lửa thiêu không chết, dù cụt chân cụt tay cũng có thể nhanh chóng mọc lại.

-lân bang của chúng ta có nước Tiền nước Kinh và nước Ngô, đều đã bị đám quái vật này tiêu diệt, nay đám quái vật ấy đã đến trước thủ phủ nước Điền ta, trận đại họa này, chúng ta ắc khó tránh thoát.

Vị quốc vương nọ vừa nói xong, mỹ phụ đứng cạnh liền cất giọng trấn định nói.

-những cư dân cần di tản chúng ta đều đã di tản cả rồi, ở tại nơi này đều là những người có thể chiến đấu được, người nước Điền ta xưa nay bất khuất, dù kẻ địch có mạnh cách mấy, chúng ta cũng nhất định không để chúng tàn sát người dân của mình, hiện tại những người dễ bị tổn thương đều đã được di tản đến nơi an toàn, chúng ta ở tiền tuyến ít nhất cũng bớt đi một mối lo.

Mỹ phụ nọ vừa dứt lời, lão nhân vận quan phục liền lên tiếng nói.

-lão thần đã điều tra qua, trong thư tịch cổ có ghi, đám quái vật này gọi là thiên nghiệp quỷ, một giống loài bị trấn áp trong làn huyễn vụ vạn năm ở phía tây, gần đây thiên tượng dị động, thiên lôi liên tục giáng xuống khu vực kia hàng ngàn đạo, đám quái vật này có thể đã thoát ra vào lúc đó.

-thiên nghiệp quỷ này sinh mệnh dai dẳng, cực kỳ thiện chiến, bản thân lại tiến hóa và sinh trưởng vô cùng nhanh, rất nhiều quốc gia liên minh của chúng ta đã không thể nào trụ lại nổi dưới sự tấn công của chúng, ngay cả những yêu thú ngoài khu vực hoang dã cũng bị đám thiên nghiệp quỷ này đồ sát không thương tiếc

-chỉ trong hai tuần, đã có không ít nơi bị thiên nghiệp quỷ chiếm cứ.

Đợi lão giả nọ dứt câu, thiếu nữ trẻ tuổi vận giáp bạc liền lên giọng nói.

-chúng ta không phải đã biết nhược điểm của chúng ư???, chỉ cần phá hủy bảo thạch trên ngực, liền có thể giết chết được thiên nghiệp quỷ.

-nước Điền ta toàn bộ đều là những dũng sĩ thiện chiến, lực lượng thuộc ba hàng đầu trong những quốc gia hùng mạnh nhất phù thiên cảnh này, chẳng lẽ còn không đối phó nổi với một đám thiên nghiệp quỷ vài trăm tên ư???.

Thiếu nữ nọ là ái nữ của quốc vương nước Điền, hơn nữa bộ dáng lại vô cùng xinh đẹp, thần thái đầy nét anh khí ngút trời, ở nước Điền, nàng chính là đóa hoa xinh đẹp nhất mà bất kỳ chiến sĩ nào cũng muốn hái được, lúc này đóa hoa ấy đang cất giọng cổ vũ sĩ khí cho toàn quân như thế, những binh sĩ trên tường thành, sau cổng thành lý nào lại không hưởng ứng???, thoáng cái đã có vô số tiếng reo hò trợ uy cho thiếu nữ nọ.

Như để tiếp thêm động lực cho tất cả, sau khi hít sâu vào một hơi, công chúa nước Điền liền giơ cao ngọn giáo trong tay dỏng dạt nói.

-nước Điền ta lấy võ lập quốc, cực kỳ coi trọng cường giả, Phất Ngọc Lan ta cũng không ngoại lệ, hôm nay nếu ta không chiến tử, nước Điền vẫn giữ lại được cơ nghiệp ngàn đời trước đám thiên nghiệp quỷ này.

-Phất Ngọc Lan ta sẽ gả cho chiến sĩ nào giết được nhiều thiên nghiệp quỷ nhất.

Lời này của Phất Ngọc Lan giống như một liều thuốc kích thích cực kỳ mạnh cho những chiến sĩ phía dưới, có nam nhân nào trong nước Điền lại không muốn cưới được nữ tử xinh đẹp nhất, quyền lực nhất, thực lực cao nhất trong tất cả các nữ tử ở tại vương triều này kia chứ???.

Dù trong lòng nhiều kẻ vẫn trộm nghĩ, lỡ như Phất Ngọc Lan cô còn sống, nước Điền cũng giữ được, nhưng dung nhan của cô bị hủy mất thì thế nào đây???, bất quá dù sao đấy cũng là chuyện tương lai, hiện tại nhìn thấy con đường đến với nữ tử xuất chúng nhất nước Điền, Phía thiên nghiệp quỷ còn chưa tấn công, mà sĩ khí của các binh lính trong thành đều đã lên cao đến tận trời rồi.

Cơ mà tinh thần hăng hái của binh sĩ nước Điền cũng không lên được lâu, bên ngoài thành hơn năm trăm đầu thiên nghiệp quỷ đã tiến hành công kích, với tốc độ kinh hoàng, chỉ trong chưa đến một nhịp thở, đám thiên nghiệp quỷ này đã áp sát cổng thành.

Ngay lập tức một tràn công kích tầm xa nhanh chóng được binh sĩ nước Điền phát động, trong đó ma pháp tầm xa cùng đạn pháo và mưa tên chiếm đa số.

Thiên nghiệp quỷ bản tính hiếu chiến tàn bạo, đã xông lên là không biết lùi bước, dù trước mắt công kích trùng trùng, mấy trăm đầu thq kia vẫn không chút ngao ngán mà sấn tới.

Một đợt công kích qua đi, phía thiên nghiệp quỷ đã thụ thương khá nhiều, kẻ vỡ ngực, kẻ đứt chân cụt cánh, khoảng hai ba mươi tên xui xẻo bị hủy mất bảo thạch trên ngực, lập tức tử trận, ngoài những tên đã chết ra, phần còn lại đều sớm hồi phục lại và tiếp tục tiến lên.

đa phần đám thụ thương và tử nạn đều là những tên có thực lực nhỏ yếu cỡ đại võ sư hay võ tông, những tên mạnh hơn với thực lực võ vương thì hầu như không chút hề hấn, điểm này làm thực lực tổng thể phe thiên nghiệp quỷ vẫn không có quá nhiều ảnh hưởng.

Đám thiên nghiệp quỷ sau khi tiến lên thêm vài chục trượng thì đụng phải đại trận phòng hộ của nước Điền, lớp phòng hộ năng lượng kia có màu vàng, bao phủ hoàn toàn kinh đô rộng lớn vào trong, bất quá loại đại trận phòng hộ cỡ lớn này, sức phòng ngự ở từng điểm không thể quá cao được, ở dưới sự đánh phá của thiên nghiệp quỷ, phòng hộ mỏng manh kia sẽ sớm bị phá hủy.

Lúc này đợt công kích tầm xa thứ hai cũng đến, như lần đầu, tràn công kích thứ hai này cũng gây được khá nhiều thương tổn cho những tên thiên nghiệp quỷ có thực lực yếu kém, còn đối với những tên có thực lực mạnh hơn thì vô dụng.

Bất quá khác với lần trước, lúc này quân thủ thành của Điền quốc cũng đã xuất chiến, mục tiêu của bọn họ chính là bảo vệ đại trận phòng hộ, tiêu diệt những tên thiên nghiệp quỷ vượt qua được lớp phòng hộ mà xông vào trong trận, kế đó là kết liễu những tên thiên nghiệp quỷ đang bị thương do đợt công tầm xa thứ hai gây ra.

Dưới tình hình này, một trận hỗn chiến là điều khó tránh khỏi, tuy chỉ là một tiểu quốc, nhưng binh lực của nước Điền cũng có hơn hai vạn, cường giả võ tông hơn ba ngàn, võ vương cũng có được tám người, trong đó bao gồm phụ mẫu Phất Ngọc Lan, và sáu võ tướng khác.

Tất cả những cường giả võ vương này đều đã xung phong lên tuyến đầu, Phất Ngọc Lan tuy chỉ có thực lực võ tông trung tầng, nhưng cũng không chút câu nệ xông ra tuyến đầu, khiến cho không ít nam nhân phải lóa mắt.

Rõ ràng hai vạn quân của nước điền là một thế lực áp đảo hoàn toàn thiên nghiệp quỷ về số lượng, bất quá thiên nghiệp quỷ sức sống dai dẳng, hơn nữa thực lực toàn là tinh anh, trong năm trăm đầu thiên nghiệp quỷ công kích nước Điền, có đến ba trăm tên sở hữu thực lực võ tông, và gần một trăm tên sở hữu thực lực võ vương.

Bàn về số lượng, thiên nghiệp quỷ tất nhiên không xo được, nhưng với một trăm tên có thực lực võ vương, thì dù ba ngàn võ tông bên phía Điền quốc cùng liên thủ, cũng chỉ có thể miễn cưỡng đánh ngang sức.

Xo chiến lực tương quan hiện tại thì nước Điền có ưu thế hơn thiên nghiệp quỷ một chút, bất quá thiên nghiệp quỷ sinh ra để chiến đấu, bọn chúng không thể bị giết bằng các vết thương thông thường, chỉ cần ăn thịt được một đối thủ có thực lực tương đương, bọn chúng gần như sẽ lập tức khôi phục thể lực.

Điều này làm thiên nghiệp quỷ giống như một cổ máy chiến tranh không biết mệt mỏi, càng đánh thì chúng càng lì lợm, kết quả sau một khắc chiến đấu, phía nước Điền đã tổn thất hơn một ngàn nhân thủ, trong khi đám thiên nghiệp quỷ chỉ mới tổn thất có năm mươi mấy tên, hơn nữa còn đều là những tên có thực lực yếu nhất.

Giữa vòng chiến trận, Phất Ngọc Lan nhìn phụ mẫu cùng những binh sĩ đang quần thảo với đám thiên nghiệp quỷ tàn bạo, mà trong lòng không khỏi lạnh dần.

Đám quái vật kia cứ như những con quỷ bất tử, vừa có người chém đứt đôi chúng, thì cánh tay của chúng liền vung trảo đâm xuyên tim của kẻ vừa ra tay, ngay sau đó hai phần thân thể kia cứ thế nối lại như chưa từng có việc gì xảy ra.

Để gây tổn thương được cho một đầu thiên nghiệp quỷ, thì ít nhất một binh sĩ nước Điền phải thụ thương hoặc bỏ mạng, trong khi hiệu quả chiến đấu lại không có bao nhiêu, ngay cả phụ mẫu của Phất Ngọc Lan, bản thân ai nấy đều đã đạt đến thực lực võ vương đỉnh phong, mà cũng phải trầy trật lắm mới hạ được hai đầu thiên nghiệp quỷ có thực lực võ vương.

Đổi lại mỗi người đều đã thụ thương, càng đánh nữa chỉ sợ vết thương càng nặng, ngay cả bản thân Phất Ngọc Lan cũng bị một đầu thiên nghiệp quỷ cào rách khải giáp trên người suýt thì hỏng mất ngọc thể, thiên nghiệp quỷ sức chiến đấu quá mạnh, làm cho chính Phất Ngọc Lan cũng không tin vào chiến thắng mà mình từng mơ tưởng nữa.

Bất quá trong lúc tâm cảnh Phất Ngọc Lan đang dần tuyệt vọng, thì ở trên trời cao, một đại chưởng ấn khổng lồ đột nhiên giáng hạ, chưởng ấn hoàng sắc, dài rộng hơn năm dặm giống như phô thiên cái địa, bao trùm hết tất cả đám thiên nghiệp quỷ đang ở bên ngoài đại trận phòng hộ của nước Điền vào phía dưới nó.

Một tiếng ầm vang vọng trời đất, khiến cả mấy vạn dặm sơn lĩnh quanh đấy rung chuyển liên hồi, đợi lúc khói bụi tan đi, nền đất bên ngoài thủ phủ nước Điền đã xuất hiện một dấu chưởng ấn khổng lồ đường kính hơn năm dặm, phía dưới chưởng ấn ấy, gần hai trăm đầu thiên nghiệp quỷ cứ như thể bị bốc hơi đi đâu mất.

Còn lại khoảng hai trăm tên thiên nghiệp quỷ may mắn sống sót, tất cả đều nháo nhào chạy tán loạn sau khi nhận phải một đòn quá kinh hoàng vừa rồi, bất quá chúng vừa tản ra, liền bị một đám dực nhân vận khôi giáp sáng bóng từ trên trời bao vây tập sát

Đám thiên nghiệp quỷ lúc trước giống như quái vật bất tử với người nước Điền, thì đối với đội quân dực nhân kia, chúng cũng giống như kẻ địch thông thường, đơn giản liền có thể giết được, chỉ trong tích tắc, mấy trăm đầu thiên nghiệp quỷ bao vây nước Điền đã bị đám người lạ mới xuất hiện tiêu diệt sạch sẽ.

Cùng lúc đó, từ trên trời cao, một đám nhân mã hùng hậu lên đến hàng vạn liền từ từ đáp xuống, ánh sáng thái dương chói chang phía sau như tô điểm cho sự cường đại của họ, khôi giáp sáng bóng, dung mạo xinh đẹp tinh khôi, thần thái uy nghiêm trang trọng, cộng thêm những đôi cánh khác thường trên lưng, trong mắt quần thần nước Điền, đám người mới xuất hiện này dường như là hiện thân của Thiên thần đến cứu vớt quốc gia của họ vậy

Cũng chẳng cần nghĩ nhiều, toàn thể lực lượng nước Điền bao gồm cả đế vương của họ, tất cả đều không ngần ngại bỏ vũ khí, quỳ xuống tế bái đám thiên thần mới gián hạ, đế vương cùng hoàng tộc quỳ một chân, binh sĩ thông thường quỳ hai chân, tất cả đều đồng thanh hô một câu

“cảm tạ chư vị thiên binh tôn quý đã giúp nước Điền ta thoát khỏi đại nạn”

Đám người nước Điền cứ thế hô vang câu đó với thần thái kính cẩn khiến Hàn Thiên không khỏi tức cười, từ khi nào mà hắn trở thành thần tướng, trong tay dắt theo mấy vạn thiên binh vậy???.

Trong lòng đã có dự định, Hàn Thiên chợt cất giọng vang vang nói.

-đều đứng dậy cả đi, chúng ta không phải thiên binh, bất quá nếu đã ra tay cứu nước Điền các người, thì chúng ta cũng cần nước Điền các ngươi trả lại một số thứ!.