Editor: MayThịnh Vị Ương lắc đầu giống như trống bỏi nói,“Không phải ngài là cha của Hoàng Phủ Bạc Ái sao”Hoàng Phủ Thí suýt ném tách trà trong tay qua,“Cô còn là vợ của Hoàng Phủ Bạc Ái đấy”Thịnh Vị Ương, “...”囧.Phòng khách, phàm là người nghe được đối thoại của thiếu phu nhân và E, tập thể nghẹn cười đến nội thương.“Rầm”, Hoàng Phủ Thí đặt thật mạnh tách trà lên trên bàn trà, lại bạo giọng quát,“Giống như tên nhóc thúi, gọi lão tử là E”Thịnh Vị Ương biết nghe lời phải, “E.”“Hừ” Hoàng Phủ Thí lại lạnh lùng hừ một tiếng, “Con nhóc thúi, cô chính là đứa con dâu tên nhóc thúi gạt tôi cưới”Thịnh Vị Ương yên lặng nhìn trời, Hoàng Phủ ba tuổi, lão tử anh gọi anh là “tên nhóc thúi” thì thôi, sao còn gọi tôi là “Con nhóc thúi”.Thịnh Vị Ương ngoan ngoãn gật đầu,“Đúng vậy, E.”Hoàng Phủ Thí lại hỏi tiếp,“Tên gọi là g씓Thịnh Vị Ương,” Thịnh Vị Ương cười cong cong, dừng một chút, tiếp tục nói, “Chỉ là E, trước khi ngài tới hẳn là đều đã điều tra xong rồi đi.”