Hoàng Phủ Bạc Ái đau đến khóe mắt trực tiếp kéo, suýt tát một cái lên trên ót cô!
Đáng chết! Tâm con báo nhỏ này cũng thật là lớn nha!
Nói như thế nào thì người Iris thích chính là chồng của cô, lại còn là vị hôn thê lão già của anh chọn cho anh, cô không ăn dấm thì thôi, lại có thể còn giúp Iris nói chuyện!
……
Vị thiếu gia kiêu ngạo nào đó lại hung hăng liếc mắt trừng cô một cái, anh bắt đầu hoài nghi con báo nhỏ của anh có thật sự thích anh hay không rồi!
Thịnh Vị Ương xem thường chặn trở về, “Cút.”
Hoàng Phủ Bạc Ái, “……”
Hoàng Phủ Bạc Ý đã ở bên cạnh cười đến nước mắt đều sắp chảy ra, cả người run rẩy, che bụng đã cười muốn quặn đau lại nói,
“Có thể đừng đại chiến xé ép tình địch ở sân bay được không?
Nhanh nhanh, đã đói bụng, không phải nói buổi trưa chị dâu tự mình nấu cơm sao? Lần trước daddy còn ở trong điện thoại khoe khoang với em đấy!”
Sau khi làm ầm ĩ một trận, cuối cùng lúc này mới lái xe từ sân bay về nhà.
Thịnh Vị Ương không biết có phải ảo giác của cô hay không, vẫn luôn cảm giác mẹ anh nhìn chằm chằm vào cô.
Lúc lái xe, Hoàng Phủ Bạc Ý còn duỗi cổ ra ngoài cửa sổ xe nhìn nhìn bốn phía sân bay một chút, Hoàng Phủ Bạc Ái nhướng mày nói một câu,
“Lôi thiếu vừa mới gọi điện thoại cho anh, cậu ta tạm thời phải mở cuộc họp.”
Khóe môi Hoàng Phủ Bạc Ý kéo một cái,
“…… Em cũng không tìm anh ta!”
Trước sân bay, chiếc xe hơi Rolls-Royce dài mới vừa lái đi, phía sau một chiếc xe thể thao Ferrari đỏ bảnh bao số lượng có hạn “két” dừng lại.
Trên ghế điều khiển, Lôi Nặc trực tiếp nhảy xuống xe, vừa chạy vào bên trong sân bay vừa gọi điện thoại táo bạo gào thét,
“Em ở đâu!”
“Trên đường đi nhà anh trai tôi.” Hoàng Phủ Bạc Ý ngữ điệu lạnh lùng nói một câu vào trong điện thoại di động, sau đó “tút”, cúp điện thoại.