Hạnh Phúc Của Anh Mang Tên Em

Chương 5: Lo Sợ



Lúc này Hạ Chi cũng lên tiếng thêm vào.

-Thật ra lúc này anh chị muốn đi cũng được chúng tôi cũng chẳng thể cấm anh chị được ,nhưng chúng tôi vẫn sẽ check camera của cửa hàng nhà chú thím gần đây và vài nhà xung quanh nữa sau đó chúng tôi sẽ cho đăng mọi bằng chứng những gì bạn gái anh đã làm với bà cụ vừa nãy lên mạng cho mọi người cùng biết.anh yên tâm chúng tôi luôn đứng về lẽ phải nên sẽ không vu tội vô cớ cho cô bạn gái"cực phẩm" của anh đâu vậy nên anh cứ đưa bạn gái mình về đi không sao cả.

Lúc này Lâm Uyển Phương lập tức tái xanh mặt mày lắp bắp nói.

-Cô...cô...

Gia Hân đang đỡ bà cụ đứng vững cũng lên tiếng.

-Cô với cháu gì ở đây?nhìn là biết bà chị nhiều tuổi hơn chúng tôi rất nhiều rồi nên làm ơn đừng gọi chúng tôi là cô không khéo chúng tôi tổn thọ mất.mà rõ khổ cái nết đã bị khuyết tật rồi còn thêm bệnh nói đớt nữa,xem ra ông trời cũng ưu ái cho bà chị quá cơ.

Hàn Thiên Vũ nhìn tới bạn gái mình thì thấy sự run rẩy hiện tại của Lâm Uyển Phương nhưng hắn cũng không thể phủ nhận ba cô gái kia nói đúng và chính hắn cũng muốn biết sự thật chuyện vừa xảy ra.giọng lạnh lùng của hắn lại vang lên.

-Vậy các cô có 5p sau 5p các cô không chứng minh được bạn gái tôi sai thì chuẩn bị tinh thần chịu phạt đi.

Lâm Uyển Phương ngay lập tức cứng đơ người khi nghe Hàn Thiên Vũ nói lần này xong cô ta rồi.nhưng cô ta cũng chỉ biết trách mình thôi ai bảo cô ta gọi hắn tới đây làm gì?lúc đầu chỉ định khoe khoang có bạn trai giàu có thôi nhưng có ai ngờ cô ta lại tự lấy đá đập chân mình vậy chứ?.cô ta âm thầm nhìn vợ chồng chủ cửa tiệm kia có ý đe dọa cô ta phải tự cứu lấy mình trước đã.

Dĩ nhiên vợ chồng chủ cửa tiệm kia đã nhìn thấy sự cảnh cáo trong ánh mắt của Lâm Uyển Phương và họ cũng biết 3 người đàn ông đang đứng kia là ai,không phải đó là chủ tịch Hàn Thị,Hoàng Thị và Phạm thị ba công ty lớn nhất châu á.có chút lưỡng lự khi họ chưa biết có nên đồng ý với sự nhờ vả của Hạ Chi hay không thì dường như Hạ Chi đã nhận ra điều đó,quay sang nhìn Hàn Thiên Vũ đang đừng đó Hạ Chi lên tiếng.

-Tôi không rõ ba anh là ai nhưng chuyện này đã đi quá xa và không thể dừng lại được nữa rồi,chúng ta đều lớn cả rồi,đều có thể chịu mọi hậu quả cũng như trách nhiệm do mình gây ra rồi vậy nên ai sai người đó phải bị trả giá và sự thật vẫn luôn là sự thật chỉ có điều tôi nhận ra các anh và cô đây đều là người có quyền tôi chỉ mong khi sự thật được phơi bày những người ở đây sẽ không bị trả thù ,hay có bất kỳ ai làm ảnh hưởng tới cuộc sống của họ các anh và cô đây giám hứa không?.

Ngay tức thì Hoàng Nhất Minh và Phạm Bảo Huy đều đồng loạt lên tiếng một lần nữa.

-Chúng tôi không liên quan tới chuyện này.

Trong khi Lâm Uyển Phương vênh mặt lên nhìn Hạ Chi nói.

-Đúng chúng tôi có quyền vậy nên cô đang động vào những người không nên động đấy.

Lâm Uyển Phương đắc ý nhìn mọi người ở đây,cô ta phải làm mọi người ở đây lo sợ không dám làm gì hay động vào cô ta để xem ai dám giúp ba con nhãi con thích lo chuyện bao đồng kia nữa không?.

Dĩ nhiên Hàn Thiên Vũ không đồng tình với thái độ của Lâm Uyển Phương lúc này.Hàn Thiên Vũ gằn giọng quát Lâm Uyển Phương.

-Tiểu Phương em thôi đi.

Lâm Uyển Phương lập tức cau mày không vui.

-Thiên Vũ anh đang quát em à?em...

Hàn Thiên Vũ lạnh lùng nhìn Lâm Uyển Phương rồi nhìn tới Hạ Chi và mọi người lên tiếng.

-Được tôi đứng ra đảm bảo sự an toàn của mọi người,nếu có chuyện gì xảy ra mọi người cứ tới Hàn Thị gặp tôi ,tôisẽ giải quyết.

Nhận được sự đồng ý của Hàn Thiên vũ lúc này Hạ Chi mới quay sang nhìn vợ chồng chủ cửa tiệm kia.

-Chú thím con biết chú thím sợ phiền nhưng con biết chú thím khi chứng kiến việc chị gái kia làm với bà vừa nãy chú thím cũng rất bức xúc vậy nên con mong chú thím giúp chúng con cũng như bà cụ và đưa sự thật ra ánh sáng vì con biết chú thím là người tốt sẽ không bị cái xấu làm cho run sợ phải không ạ?.

Khi nghe Hạ chi nói dù vợ của chủ cửa hàng còn chút do dự nhưng ông chủ cửa hàng thì ngay lập tức gật đầu khảng khái nói.

-Được vợ chồng ta giúp các cháu,các cháu còn nhỏ tuổi đã dám đứng lên nói ra sự thật thì chùng ta còn sợ gì nữa?theo ta vào trong ta giúp các cháu check camera.mà mọi người gần đây cũng giúp ba cô bé này đi vì sự thật cần được đưa ra ánh sáng trả lại công bằng cho người vô tội.

Lời ông chủ tiệm vừa nói xong lập tức 6-7 nhà gần đó cũng đi về nhà mình check camera nhà mình phụ ba cô gái.trước khi theo ông chủ cửa hàng vào check camera Hạ Chi quay lại nói với hai cô bạn thân và mọi người.

-Cháu xin lỗi mọi người vì đã làm phiền mọi người thế này,còn bắt mọi người đứng đây cả tiếng đồng hồ rồi mong là mọi người không trách chúng cháu ạ.

Sau đó Hạ Chi nói với hai cô bạn thân của mình.

Tuệ Nhi,Gia Hân hai cậu đưa bà vào chỗ mát đứng đợi tớ đi check camera một chút nhé rồi chúng ta sẽ đưa bà về nhà.

Tuệ Nhi và Gia Hân gật đầu nói với Hạ Chi.

-Hạ Chi cậu cứ đi check camera đi bà,bọn tớ và mọi người chờ cậu ở đây tớ tin sự thật vẫn luôn tồn tại.

Hạ Chi gật đầu rồi đi theo vợ chồng chủ cửa hàng còn Tuệ Nhi,Gia Hân và mọi người cũng tranh thủ vào chỗ mát đứng.thấy Lâm Uyển Phương đang bất động đứng đó thì giọng mỉa mai của Tuệ Nhi lại vang lên.

-Này anh tôi nghĩ anh nên đưa bạn gái anh vào chỗ mát đứng đi không cô ta ngất ra đấy thì một lát nữa không còn ai đối chất khi bạn tôi check camera đoạn video những việc bạn gái anh đã làm với bà đâu.không phải cô bạn gái của anh nói bị say nắng à?sao giờ nhìn bạn gái anh giống bị điểm huyệt thế hay bị chạm đúng chỗ nhột nên lo lắng đến bất động rồi?.

Dường như không thể nhịn cười thêm được nữa Phạm Bảo Huy bất giác bật cười nhìn Tuệ Nhi.

-Nhóc con cái miệng em cũng không vừa một chút nào nhỉ?có cần mỉa mai người ta thâm sâu thế không nhóc?.

Tuệ Nhi lúc này mới có dịp nhìn kĩ tên đang đứng cạnh mình,không phủ nhận anh ta đẹp trai nhưng vì là bạn của cô gái kia nên với Tuệ Nhi đẹp cũng thành xấu rồi.

-Tôi mỉa mai chứ không mất nết như bạn ai đó là được,nhìn mặt thì sáng sủa mà có bạn thì cái nết "tối sủa" thật sự, người ta hay nói 'gần mực thì đen' có khi nào cái nết của cô ta cũng lây sang bạn bè bên cạnh không ta? .mà tôi 20 tuổi rồi không phải nhóc nên anh xưng hô cho cẩn thận đi tôi có tên có tuổi đàng hoàng đấy.

Khuôn mặt cợt nhả của Phạm Bảo Huy lập tức đanh lại.

-Cô ta không phải bạn của tôi nên nhóc đừng đánh đồng tôi với cô ta như thế,hơn nữa tôi gần 30 tuổi rồi còn nhóc mới 20 vậy tôi không gọi nhóc là nhóc thì gọi là gì?gọi là 'bé yêu 'nhé được không?.

Khuôn mặt Tuệ Nhi lập tức đỏ bừng rất đáng yêu,gì chứ kiểu tán tỉnh này thỉnh thoảng Tuệ Nhi cũng gặp ở trường nhưng đó là với bạn học cùng trường thôi còn đây là người lạ còn là một người đàn ông trưởng thành nên làm Tuệ Nhi rất ngại.vội vàng quay mặt đi che dấu sự ngại ngùng của mình,tuy nhiên giọng Tuệ Nhi vẫn vang lên.

-'Bé yêu ' cái đầu anh ấy tôi thà làm con cún để người ta yêu thương còn hơn làm' bé yêu' từ miệng của anh.

Phạm Bảo Huy lập tức bật cười đúng là cô bé này rất đáng yêu và sự thật cô bé này rất khác những người phụ nữ anh chàng từng gặp.

Với Hoàng Nhất Minh dù lạnh lùng đứng đó nhưng ánh mắt anh vẫn không tự chủ được liếc nhìn cô gái Gia Hân kia khi cô gái đó đang hỏi han bà cụ được các cô giúp đỡ,có cảm giác gì đó rất lạ trong lòng Hoàng Nhất Minh nhưng ngay lập tức anh phải tự nhắc nhở mình.

'Thanh Mai ,chúc mã của anh sắp về rồi anh không được phản bội cô ấy'.