Hạnh Phúc Của Anh Mang Tên Em

Chương 6: Công Lý Thực Thi



Với Lâm Uyển Phương cô ta đang lo lắng không biết hôm nay cô ta bước chân nào ra ngoài trước mà lại xui như vậy?nếu một lát nữa đoạn video cô ta mắng chửi bà cụ bẩn thỉu kia bị Hàn Thiên Vũ xem được thì sẽ ra sao nhỉ?vậy thì bao nhiêu hình tượng ngoan hiền cô ta cố gắng xây dựng thời gian qua với Hàn Thiên Vũ sẽ mất hết .cô ta sẽ bao biện cho mình sao đây?mà giờ cô ta phải làm sao để thoát khỏi đây ngay lúc này nhỉ?....hàng loạt câu hỏi cứ quanh quẩn trong đầu cô ta mà không tìm ra được đáp án.do lo lắng và bất an nên bất giác cô ta quay sang Hàn Thiên Vũ lắp bắp nói.

-Thiên Vũ chúng ta đi về đi,em không muốn ở đây thêm một phút nào nữa đâu.

Hàn Thiên Vũ nhìn Lâm Uyển Phương.

-Tiểu Phương em chờ một lát nữa rồi anh đưa em về,nếu em không làm gì sai thì lo gì và anh cũng muốn biết toàn bộ sự thật tại sao ba cô gái kia và mọi người một mực nói em đối xử không tốt với bà cụ kia.nếu mọi chuyện được làm sáng tỏ chứng minh em không sai,chắc chắn anh sẽ giúp em đòi lại công bằng em yên tâm Tiểu Phương.

Lâm Uyển Phương lập tức nhăn mặt cô ta đếch cần biết cái sự thật gì đó mà Hàn Thiên Vũ nói mà hiện tại cô ta muốn về, muốn rời khỏi đây trước khi mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn,vùng tay ra khỏi Hàn Thiên Vũ cô ta vùng vằng nói.

-Anh không muốn về thì em về mặc kệ anh.

Khi Lâm Uyển Phương định rời đi thì tiếng Hạ Chi vang lên.

-Chị định đi đâu sao?không phải vừa nãy chị bảo chị bị say nắng đến nỗi suýt ngất à?xem ra chị khỏe lại cũng nhanh đấy nhỉ?.

Tiếng Hạ Chi vang lên cùng sự xuất hiện của cô khiến Lâm Uyển Phương giật mình lần này cô ta xong rồi đúng là tức chết cô ta mà.nhưng cô ta không có ý định ở lại nên vẫn cô chấp bước đi thì ngay lúc đó Hạ Chi cũng bật đoạn video mình vừa check camera sự thật cho ba người đàn ông mới tới kia xem.tiếng chửi chanh chua cùng với hành động đẩy ngã bà cụ,bắt bà cụ quỳ xuống xin lỗi mình của Lâm Uyển Phương lập tức vang vọng,lời nói có thể không đáng tin nhưng những hình ảnh này thì không thể là giả và chối cãi được.lúc này Hàn Thiên Vũ như không tin vào mắt và tai mình nữa đây quả thật là bạn gái hắn sao?hình như chưa bao giờ hắn nhìn thấy bộ mặt này của Lâm Uyển Phương thì phải.

trong khi Phạm Bảo Huy và Hoàng Nhất Minh chẳng lấy gì làm lạ lẫm để xem lần này Lâm Uyển Phương sẽ bao biện thế nào cho mình đây.

Lâm Uyển Phương lúc này cứng đờ bất động đứng đó 'xong cô ta thật rồi' đó là tiếng gào thét trong lòng của cô ta lúc này.

Tiếng Hạ Chi lại một lần nữa vang lên nhìn Hàn Thiên Vũ.

-Nếu anh cảm thấy chưa tin thì tôi sẽ cho anh xem video của những người khác cũng check camera nhà họ giúp chúng tôi.1 người thì có thể là phiến diện nhưng đến người thứ 2-3 và nhiều người khác thì tôi nghĩ anh nên xem lại bạn gái mình thì hơn.

Dường như không thể kìm chế thêm được nữa Lâm Uyển Phương lập tức quay lại lao tới chỗ Hạ Chi muốn cướp lấy chiếc điện thoại có đoạn video tố cáo cô ta kia nhưng may là Hạ Chi đã né kịp đứng sang một bên và không may vì Hạ Chi kịp phản ứng tránh sang một bên kịp nên không bị sao nhưng người đứng cạnh Hạ Chi là Gia Hân vì bị Uyển Phương bất ngờ tấn công nên bị xô ngã nhưng rất may Hoàng Nhất Minh đứng ngay sau Gia Hân đã đỡ cô kịp không thì Gia Hân đã bị ngã ngồi dưới đất rồi .trái với Gia Hân thì Lâm Uyển Phương cũng bị ngã nhưng không ai đỡ cô ta cả ngay cả Bảo Huy đứng gần đó cũng kéo Tuệ Nhi sang một bên còn Hàn Thiên Vũ còn đang bận nhìn chằm chằm vào đoạn video kia nãy giờ nên không phản ứng gì cả và kết quả Lâm Uyển Phương đang ngã ngồi dưới đất như hiện tại.nhìn thấy bạn trai mình không phản ứng gì hay có ý bảo vệ mình làm Lâm Uyển Phương vô cùng xấu hổ và tức giận,tiếng Lâm Uyển Phương vì vậy mà nghẹn ngào vang lên.

-Thiên Vũ họ bắt nạt em,anh không bảo vệ em sao?..

Lúc này Hàn Thiên Vũ mới có phản ứng nhìn tới chỗ Lâm Uyển Phương nhưng thay vì đỡ cô ta lên Hàn Thiên Vũ lại âm trầm hỏi cô ta.

-Uyển Phương sự thật là em gây sự trước với người ta,còn nói những lời khó nghe như thế vậy tại sao em còn nói mình bị oan hả?hóa ra những lời ba cô gái kia nói là thật và hóa ra không phải tự nhiên em bị mọi người bất bình lên án như lúc này.

Lâm Uyển Phương há hốc mồm khi nghe Hàn Thiên Vũ đang chỉ trích mình như vậy,cảm giác của cô ta lúc này như cả thế giới đang chống lại cô ta vậy.uất ức không thể kìm nén tất cả là tại ba con nhãi danh lo chuyện bao đồng kia,cô ta lúc này tự mình đứng dậy chỉ tay về phía Hạ Chi và hai cô bạn thân của Hạ Chi mắng chửi.

-Ba con nhãi ranh chúng mày rảnh rỗi không có việc gì làm nên thích xía mũi vào chuyện của người khác đúng không?đúng tao chửi bà già bẩn thỉu đó thì sao?ai bảo bà ta làm bẩn xe của tao,tao thấy ba con nhãi ranh chúng mày chắc cũng thuộc dạng nghèo nàn,bẩn thỉu như bà già kia nên chúng mày mới ra mặt giúp bà già kia chứ gì?đúng là một lũ ngu ngốc và bần tiện....

Bao nhiêu sự tức giận từ vừa nãy tới giờ Lâm Uyển Phương kìm nén được cô ta nói ra bằng rất nhiều câu chửi rủa rất khó nghe,đang hăng say chửi người thì giọng Hoàng Nhất Minh vang lên.

-Lâm Uyển Phương xem ra sự ngoan ngoãn bấy lâu nay của cô trước mặt Thiên Vũ hỏng cả rồi đấy,thế nào mới vậy mà đã bộc lộ bản tính thật của mình ra rồi sao?không phải trước mặt Thiên Vũ cô luôn tỏ ra nhu mỳ,đáng yêu,ngoan ngoãn ,hiền lành à?.

Kèm theo đó là một cái nhếch môi đầy khinh bỉ của Hoàng Nhất Minh nhìn Lâm Uyển Phương.mà lúc này Phạm Bảo Huy cũng nói thêm vào.

-Chiếc mặt nạ nào cũng sẽ đến lúc bị gỡ xuống thôi,tôi nghĩ cô nên trở về đúng bản ngã của mình đi đừng cố gắng gượng bản thân thêm nữa chứ cô gồng quá tôi sợ cô bị đứt dây thần kinh xấu hổ thì tôi e không hay chút nào đâu.

Lâm Uyển Phương đưa ánh mắt nhìn Hoàng Nhất Minh và Phạm Bảo Huy đầy căm phẫn,cô ta thừa biết bạn của Hàn Thiên Vũ không ưa gì mình vậy nên họ luôn không bao giờ để cô ta vào mắt hơn nữa địa vị của hai người đó rất lớn nên cô ta không dám động vào.lúc này cô ta nhìn tới Hàn Thiên Vũ đang nhìn cô ta chằm chằm bằng ánh mắt bất ngờ và pha sự lạnh lùng xem ra lần này cô ta không thể bao biện cho mình nữa rồi.giọng run rẩy Lâm Uyển Phương kêu tên hắn.

-Thiên Vũ ...em...em...

nhưng chưa kịp để Lâm Uyển Phương nói gì thì giọng của Hạ Chi đã vang lên.

-Này chị gái tôi sống trên đời hơn 20 năm đây là lần đầu tiên tôi được diện kiến một người phụ nữ ngang ngược và khuyết tật nặng nề về đạo đức như chị đấy,đúng chúng tôi không giàu sang như chị,không ăn ngon,mặc đẹp như chị nhưng ít ra đạo đức và ý thức của chúng tôi hơn chị rất nhiều. chúng tôi luôn tự nhắc nhở bản thân vật chất chúng tôi có thể thiếu nhưng đạo đức thì không,ngay từ nhỏ ba tôi đã luôn dạy tôi ở nhà thì nghe lời ông ,bà,cha ,mẹ,anh ,chị ra đường cũng phải tôn trọng người lớn và mọi người xung quanh chỉ có vậy họ mới tôn trọng lại mình.sống trên đời hơn 20 năm tôi luôn tự nói với mình dù tôi có thể không biết nhiều thứ nhưng biết điều thì phải biết .những hành động ngày hôm nay của chị với bà là không thể chấp nhận được,nếu chị sai chị nhận thì chị xứng đáng được tha thứ nhưng đã sai còn không biết mình sai lại còn cố tình gây chuyện thì không bao giờ xứng đáng được tha thứ dù là một ánh mắt vị tha của bà dành cho chị.

Sau đó Hạ Chi quay sang nhìn Hàn Thiên Vũ,Hoàng Nhất Minh và Phạm Bảo Huy.

-Còn các anh tôi nghĩ các anh nên xem lại nhân cách của bạn gái ,và bạn của các anh đi,tôi cũng biết lúc đầu các anh tới đây để bảo vệ chị ta nhưng vừa nãy các anh cũng được xem đoạn video đó rồi không cần tôi nói các anh cũng tự nhận định được ai đúng ai sai rồi đúng không?đó không phải những lời nói mà một con người có não có thể nói ra đâu các anh hiểu không?.người ta hay nói bạn bè chơi chung với nhau thường lây tính nhau nhưng tôi không hi vọng các anh giống chị gái kia vì một mình chị ta là đủ lắm rồi không cần thêm ai giống chị ta nữa.

Phạm Bảo Huy sau khi nghe Hạ Chi nói mình là bạn của Lâm Uyển Phương lập tức lên tiếng phản bác.

-Tôi không phải bạn của cô ta cô bé,thậm chí tôi còn không quen cô ta thì lấy gì thân với thiết ở đây được.

Hoàng Nhất Minh cũng lạnh lùng lên tiếng.

-Tôi không có' diễm phúc ' được làm bạn của một diễn viên đa năng như cô ta.