Hành Trình Bắt Đầu

Chương 15: Thi Ma Đan



Âm thanh như lệ quỷ mang theo hoảng sợ của Lợi Dương và Lâm Trần làm nhóm người sắp bước vào bí cảnh dừng bước, có hai người bọn hắn đi đầu, hiển nhiên không ai nguyện ý cứu hai tên kia mà lao đầu vào nguy hiểm.

Trầm mặc giây lát, bên trong bí cảnh truyền ra âm thanh chiến đấu vang vọng, cùng tiếng kêu cứu gào thét của hai thanh niên trẻ trâu.

"Cùng nhau tiến vào"

Hải Lâm trầm giọng hướng tất cả mọi người nói, dù sao đã liều mạng đến đây cũng phải thăm dò xem bên trong bí cảnh.

"Cầu phú quý trong nguy hiểm" Hứa thúc cũng cắn răng, cả đám người gật đầu, cẩn trọng tiến vào.

Tạ Minh theo sát Thơ Nhi cùng Nhã Thi, người có thể khiến hắn tin tưởng nhất chỉ có hai nàng.

Mà lúc này đám người rốt cuộc chứng kiến cảnh tượng bên trong.

Bí cảnh rộng rãi không thấy điểm cuối ở đâu, như liên thông với toàn bộ ngọn núi, âm u, mù mịt vô cùng.

Hai cái trẻ trâu thanh niên chật vật chiến đấu với năm thứ có màu da xanh bộ dạng thật như nhân loại, bất quá cặp mắt của chúng không hề có hồn, hàm răng sắc nhọn như lưỡi đao, toàn thân toàn da bọc xương khiến Tạ Minh liên tưởng đến một loại vật chỉ xuất hiện ở hiện đại ở kiếp trước.

Zombie!!!

Không sai, bộ dạng của năm kẻ đang chiến đấu cùng Lợi Dương và Lâm Trần y hệt như Zombie kiếp trước, tuy nhiên đám zombie này cao hơn một con ít nhất cũng phải cao 2m.

"Mau hỗ trợ chúng ta, đám quái vật này căn bản đánh không chết"

Lợi Dương mặt thở gấp gáp, một cánh tay hắn lúc này đã bị đánh nát, trong kinh dị vô cùng. Hắn liều mạng xuất động vũ kỹ Băng hệ nhưng hoàn toàn không chút tổn thương bất kỳ kẻ nào trong số đám quái vật này.

Mà Lâm Trần ở bên cũng không khá hơn là bao, mặc dù chân tay lành lặn nhưng sắc mặt tái nhợt, thân thể đầy rẫy vết cào xé, quần áo cũng không còn nguyên vẹn như trước.

"Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?" Cả đám người bao gồm Tạ Minh cũng kinh ngạc thắc mắc.

"Là Thi Ma Đan, một loại Tứ giai hạ phẩm đan dược" Âm thanh A Ly vang lên trong đầu Tạ Minh, không đợi Tạ Minh thắc mắc nàng lập tức giải thích:

"Thi Ma Đan là một loại đan dược có thể điều khiển thi thể người chết theo ý của người luyện đan, mà năm kẻ này khi còn sống chính là Thể Tu, có thân thể cường đại là điều đương nhiên"

"Thật là tà môn, chủ nhân bí cảnh này là ai? lại đem năm tên Thể Tu giết chết sau đó lại sử dụng Thi Ma Đan làm chó giữ cửa cho bí cảnh của hắn" Tạ Minh âm thầm suy nghĩ trong lòng.

"Dựa theo cường độ thi thể này, bọn họ khi còn sống ít nhất là Tam Chuyển sơ kỳ Thể Tu" A Ly vẫn tiếp tục cung cấp những kiến thức cho Tạ Minh.

Tạ Minh nghe vậy cũng âm thầm gật đầu, Thể Tu cũng phân chia thành cửu cấp, từ Nhất chuyển cho đến Cửu chuyển, mỗi một chuyển chia thành Sơ kỳ, Trung kỳ, Hậu kỳ, Viên mãn tứ cấp.

"Là năm tên Tam chuyển Thể Tu" Nhã Thi kiến thức uyên bác, lập tức hướng đám người giải thích, vì bây giờ đã có 3 tên bắt đầu hướng đến bọn hắn.

"Thể Tu? Đáng chết, là thứ đồ này" Hứa thúc cùng Hải Lâm cũng mắng một tiếng, không ngờ Thể Tu bình thường hiếm thấy tại bí cảnh này lại cùng một lúc thấy được 5 tên, mà còn là thi thể không biết đau đớn, khó dây vô cùng.

Duy nhất chỉ còn Tạ Minh còn Thơ Nhi tiểu nha đầu từ đầu làm khách mời đứng xem cuộc vui.

"Thi Ma Đan sao? Mẫu thân từng nói loại đan dược này tà ma ngoại đạo thất đức vô cùng, không ngờ lại có người luyện chế được"

Thơ Nhi hồn nhiên lẩm bẩm trong miệng nhỏ khiến bên cạnh ánh mắt của Tạ Minh co lại.

Nha đầu này tuyệt đối có thân phận không bình thường, việc nàng sở hữu hai loại linh căn đã thất kinh rồi, hiện tại kiến thức của nàng cũng không kém Nhã Thi là bao, khiến Tạ Minh có chút tò mò về nàng.

Tạ Minh tuyệt đối không tin một nha đầu có thân phận không tầm thường này dám cả gan bước vào trong rừng rậm hung hiểm mà không có thủ đoạn bảo mệnh nào, không biết chừng nàng có cường giả bí ẩn trốn đâu đó bảo vệ, cũng giống như hắn có hai cường giả Nguyên Anh Kỳ trong Ấm Trần Ca tùy thời có thể bảo vệ hắn và.

Nghĩ tới đây hắn lại cảm thấy thở dài, lúc trước Tạ Minh cùng Siren và Phoenix từng có ý định dùng vũ lực trấn áp Thanh Miêu đoàn, ép bọn họ đưa hắn rời đi Mộc Sơn sâm lâm, bất quá vì không muốn thành một người ngang ngược, xem trời bằng vung nên cuối cùng vẫn từ bỏ ý định này mà đưa hai người các nàng vào trong pháp bảo.

Tạ Minh hiện tại dám chắc, nếu khi đó dùng vũ lực,

tuyệt đối người ăn thiệt thòi chỉ có thể là hắn, không nói Thơ Nhi còn có một Nhã Thi cũng không thể xem thường.

Mà trong lúc Tạ Minh suy nghĩ thì tình hình chiến đấu đã đến hồi kết.

Trước sự liên thủ của đám người, dù năm tên Thể Tu này có mạnh tới đâu thì "trâu đánh lâu cũng chết" huống chi chúng nó chỉ chiến đấu theo bản năng, hoàn toàn không có chút ý thức nào, bại trận là chuyện sớm muộn mà thôi.

Một lát sau, cả năm kẻ Thể tu đều bị chia năm xẻ bảy, nằm rãi rác trên mặt đất, không có một giọt máu huyết nào rớt xuống, như những thân gỗ được chặt ra là củi thiêu.

Trên thân vài thành viên của Hải Sa đoàn đều có những vết cào, chỉ là những vết thương ngoài da không đáng chú ý.

Chỉ đáng thương cho hai kẻ ngu muội hấp tấp, hiện tại trên thân đã trọng thương, di chuyển còn khó huống chi là năng lực di chuyển, bọn hắn không chết đã còn may.

Chứng kiến đám người Hứa thúc cùng Hải Lâm dự định đi tiếp vào bí cảnh, Lợi Dương tỏ vẻ đáng thương nói:

"Đợi chúng ta trị thương xong tiếp tục đi vào có được không?"

Đám người Hải Sa đoàn như người điếc, hoàn toàn không thèm đếm xỉa tới hắn.

"Thương thế của các ngươi quá mức nghiêm trọng, tốt nhất là rời khỏi, sẵn tiên đem Tiểu Minh đưa ra khỏi Mộc Sơn sâm lâm rồi nhận lấy 20 linh thạch đi"

Hứa thúc có ý tốt nói, hắn không thể vì hai kẻ đồng bọn hợp tác tạm thời này mà từ bỏ mê hoặc bên trong bí cảnh được.

"Ta nhổ vào, hai người chúng ta cũng có công thăm dò động phủ, các ngươi không thể bỏ rơi chúng ta"

Lâm Trần nghiến răng nói, hi vọng bọn hắn có thể nghĩ lại.

"Hừ, rõ ràng các ngươi bị lòng tham che mắt, chạy trước vào bí cảnh, đừng nói dễ nghe thế" Một tên Hải Sa hừ lạnh

Hai tên trẻ trâu sắc mặt khó coi, vì đối phương đã nói trúng tim đen nên không thể phản bác.

"Tốt, tốt, chúng ta rời đi, bất quá bên trong không biết còn hung địa gì, hy vọng các ngươi "thượng lộ" ra ngoài"

Lâm Trần nghiến răng ken két, cố ý nhấn mạnh hai từ thượng lộ.

"Hừ còn tiểu tử ngươi tiếp tục đi theo bọn hắn mà làm vật hy sinh đi, bọn ta không rãnh mà dẫn ngươi ra ngoài Mộc Sơn sâm lâm"

Lợi Dương nhìn về phía Tạ Minh cười lạnh, không biết lý do vì sao hắn luôn chướng mắt Tạ Minh, nhìn vẻ mặt cười cười bình tĩnh như biết hết mọi thứ trong tay của Tạ Minh khiến hắn phẫn nộ vô cùng.

"Đa tạ đã quan tâm nha" Tạ Minh mỉm cười, một mặt vô tội khiến bọn hắn càng nên căm tức.

"Khanh khách, được rồi chúng ta tiếp tục"

Nhã Thi nhàn nhã ngáp một cái, bởi vì nàng đứng cạnh Tạ Minh mà hương thơm tỏa ra từ miệng nàng bay vào mũi hắn, phía dưới hắn đang có dấu hiệu phản ứng.

"Tiểu Minh, ngươi thật sự muốn đi theo chúng ta?" Hứa thúc lại hỏi, giọng diệu có ý nhắc nhở, hi vọng hắn nên biết tính mạng quan trọng.

"Ta tin tưởng Thơ Nhi sẽ bảo vệ được ta, đa tạ Hứa thúc quan tâm" Tạ Minh nhận ra ý nghĩ của Hứa thúc, trong lòng ấm áp.

"Hi hi, đúng vậy nha, có Thơ Nhi ở đây bảo vệ Tiểu Minh ca ca" Thơ Nhi vẫn dáng vẻ ngây thơ nhí nhảnh cười nói.

Đám người lắc đầu ngán ngẩm, đúng là hai nghé con không sợ cọp, cũng không định nhắc nhở bọn hắn nữa.

Chỉ có Nhã Thi là nghiền ngẫm nhìn Thơ Nhi, xong lại nhìn qua Tạ Minh, khóe môi đỏ như lửa nhếch lên cười thần bí.

...

Đám người tiếp tục tiến vào bên trong, đi được một lát không gặp bất cứ thứ gì công kích, tuy nhiên lúc này trước mặt xuất hiện thêm hai cái khác cửa bí mật, hiển nhiên bí cảnh đến đây chia thành hai đường rẽ.

Mà kế bên hai cánh của, có hai trụ đá nhỏ, đặt thành hai mảnh da dê hơi cũ kỹ, bên trên có ghi văn tự.

Lục Đạo Luân Hồn Nhãn - Nhìn Xa Vạn Dặm

Trong quá trình di chuyển thì Tạ Minh đã sớm dùng năng lực của con mắt phải, hắn cũng đã sớm phát hiện ra hai mãnh da de bên trên, bên trên lần lượt là hai loại Hoàng cấp vũ kỹ, Tạ Minh suy đoán rất có thể là phần thưởng được chủ nhân động phủ tặng sau khi vượt qua năm tên Thể tu.

Hoàng Cấp trung phẩm vũ kỹ: Lực Quyền

Hoàng Cấp trung phẩm vũ kỹ: Chỉ Đạn

Với một kẻ tu luyện toàn Huyền cấp cực phẩm trở lên như Tạ Minh cộng với hồn lực mạnh mẽ dồi dào thì việc ghi nhớ nội dung bên trên hai tấm da thì chỉ trong tích tắc mà thôi, Tạ Minh đã hoàn toàn biết cách tu luyện hai loại Hoàng cấp Vũ kỹ này trước khi bọn người phát hiện.

"Là hai loại Hoàng cấp trung phẩm Vũ kỹ" Hải Lâm cầm mảnh da dê, sắc mặt vui vẻ, với những người không hề có thế lực chống lưng như bọn hắn thì Hoàng cấp trung phẩm đã rất không tồi.

"Được rồi, các ngươi một quyển, chúng ta một quyển, thế nào?" Hứa thúc cũng khá động tâm, mở miệng yêu cầu nói.

"Đã thỏa thuận chia 6 - 4, các ngươi phải bù thêm 20 linh thạch hạ phẩm" Đoàn trưởng Hải Sa đoàn Hải Lâm suy nghĩ, ra giá nói.

"Không thành vấn đề" Hứa thúc lập tức đưa một túi nhỏ cho Hải Lâm, nhận lấy một tấm da dê tu luyện Lực Quyền.

"Động phủ có hai con đường, ta nghĩ chúng ta nên tách ra, các ngươi nghĩ thế nào? Ai nhận được phải xem vận khí" Hải Lâm trầm ngâm nói.

"Cứ quyết định như vậy"

Nhã Thi lúc này tự quyết định nói, xong xoay người bước vào một cửa động, ba người Tạ Minh cũng bất đắc dĩ đành theo sau.

"Lão Đại, sao chúng ta không....?

Nhìn bóng lưng của Thanh Miêu đoàn, một tên thành viên bộc phát sát khí, cánh tay kéo ngang cổ động tác cắt lấy.

"Lão Hứa này thực lực ngang ta, nữ nhân Nhã Thi kia cũng không tầm thường, dù chúng ta giết bọn hắn cũng phải trả giá thê thảm" Hải Lâm trầm giọng nói, hắn cũng đã động sát tâm muốn giết người diệt khẩu, chỉ là thực lực không cho phép hắn.

"Yên tâm đi, bọn hắn mang theo hai cái Luyện Khí kỳ chắc sẽ làm vướng víu bọn hắn, hẳn sẽ không có kết quả tốt" Lão tam của Hải Sa đoàn quái khí nói.

"Được rồi, chúng ta cũng đi thôi"

Hải Lâm ra lệnh, hướng về của hang còn lại đi vào.

...

Bên ngoài bí cảnh

Hai thanh niên trẻ trâu Lợi Dương và Lâm Trần lúc này đã khôi phục một ít thực lực, miễn cưỡng di chuyển được một chút.

"Bỏ qua như vậy sao,?" Lợi Dương ánh mắt oán giận nhìn Lâm Trần hỏi.

"Hừ, ăn không được thì phá cho hôi, sao có thể để bọn hắn ngư ông đắc lợi được" Lâm Trần hận nghiến răng nói.

"Đi, lập tức đem tin tức bí cảnh phát ra, tốt nhất là khiến cho càng nhiều người biết thì càng tốt" Lợi Dương hai mắt tràn đầy oán độc nói.

Lâm Trần cũng âm thầm cười lạnh, để càng nhiều người biết sẽ càng có nhiều cường giả đến cạnh traanh, với tu vi của đám người Hứa thúc thì chết là điều hiển nhiên.

"Sát tâm đã rõ, sống không tốt hơn sao, haizzz"

Một âm thanh thở dài nói khiến cả hai người lập tức cả kinh đồng thanh hét lớn:

"Kẻ nào?"

"Tuổi còn trẻ mà là có suy nghĩ độc ác như vậy, lão ta sao có thể để các ngươi phá hỏng cuộc rèn luyện hiếm có của tiểu thư chứ"

BÙM BÙM

Âm thanh vừa dứt, chỉ thấy hai tên trẻ trâu lập tức nổ tung trong không khí, ngay cả một mảnh thịt vụn cũng không còn sót lại.

Mà người xuất thủ từ đầu tới cuối vẫn không hề hiện thân, quá mức đáng sợ

......