Harry Potter Chi Bạch Kim Bao Tử

Chương 12: Family



Anh chưa từng xa cầu Scorpio có thể tự nhiên gọi mình là ba như thế, nhưng Merlin luôn thiên vị Malfoy.

Người đàn ông cao lớn tuấn mỹ đứng ở cửa tiệm Công Tước Mật, ánh mắt không chút gợn sóng đứng nhìn cậu bé thất thần.

Câu ‘Ba’ thốt ra kia làm tâm tình Draco rất tốt. Cho dù tận lực lãnh tĩnh như anh cũng cong khóe môi. Malfoy cúi xuống, một tay ôm lấy Scor. Scor yên lặng nhìn Malfoy đẹp trai, không chút phản kháng.

Draco Malfoy không thích trẻ con, dù chúng đáng yêu xinh đẹp thế nào anh cũng không chủ động tới gần. Nhưng lúc này anh ôm lấy Scorpio, chỉ cần cúi đầu là có thể chạm vào mái tóc mềm mại của con, thân thể mềm mại làm anh cảm thấy chỉ cần dùng chút sức là lưu lại vết bầm tím. Draco Malfoy luôn kiêu ngạo hiển nhiên đối không biết ôm trẻ con như thế nào, thật cẩn thận điều chỉnh tư thế, rất cứng ngắc.

Anh thật sự không thích trẻ con. Trẻ con mảnh mai, mềm giống như một cục bột nhưng rất huyên náo, khóc ồn ào có thể làm người khác điên mất. Nhưng chỉ nghĩ đến đứa bé này là con của mình và Harry, tim anh rất khó hiểu mềm nhũn. Hơn nữa… Draco cúi đầu nhìn Scorpio trong ngực mình, hai đôi mắt màu lam xám nhìn nhau, khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm trang chững chạc, không khóc không cười ngồi ở trong ngực anh đánh giá người cha kì lạ mới xuất hiện.

Draco cười, xòe tay nhẹ nhàng xoa mái tóc mềm mại của con mình.

Hơn nữa, Harry dạy con rất đáng yêu.

Draco đặt một Galleon lên quầy, gật đầu với ông chủ rồi đi ra Công Tước Mật.

“Cậu bé kia thật sự là con ngài Draco a…” Học trò hoảng hốt nhìn hai cha con kia, thì thào một mình.

“Chú là cha con.” Mới bước ra cửa Công Tước Mật, Scor vẻ mặt đứng đắn nói như thế, giọng nói khẳng định.

“Sao?” Draco hứng thú nhướng mày. Anh không nghĩ đứa nhỏ này bình tĩnh như thế.

“Tóc màu khoai tây, rất có tiền, cao hơn cha. Chú là cha con.” Scor nghiêm túc phân tích.

Malfoy nhíu mày, màu khoai tây?

“Ai nói cho con biết màu tóc là màu khoai tây?” Hơi khó chịu.

“Cha!”

Potter chết tiệt! Đừng để tôi quơ được em! Malfoy thề.

Malfoy nhìn con mình, cười ác liệt, quý tộc vốn tao nhã từ ái lại giả cao ngạo trước mặt con mình, trầm giọng hỏi: “Đúng thì thế nào, không đúng thì thế nào?”

Có lẽ là bị hỏi lại ủy khuất cùng không phục, Scor phồng má, hốc mắt có chút phiếm hồng: “Hừ! Mặc kệ chú có phải hay không, cha đều sẽ không thích chú! Cha sẽ không kết hôn với chú!”

Malfoy nhìn hốc mắt bé con phiếm hồng rồi thở dài, vươn tay đụng vào trán Scor, tháo xuống tính cách ác liệt. Chẳng qua đùa một chút đứa bé nghiêm mặt này, sao lại muốn khóc rồi? Trẻ con thật phiền toái. Tuy rằng nghĩ như vậy nhưng không biết vì sao lại có chút đau lòng.

Lúc này mặt Draco nhu hòa, học Harry để trán chạm nhẹ trán Scorpio, nhẹ giọng nói: “Ta là ba con.”

“Chú không cần con và cha.” Hốc mắt Scor càng hồng, nhưng vẫn không chuyển mắt nhìn người ba giống như sợ anh biến mất.

Anh than nhẹ một tiếng, xoa khóe mắt đỏ lên của con: “Rõ ràng là con và cha không cần ba.”

Scor 5 tuổi nàm úp vào trong ngực ba, rầu rĩ tựa đầu trên vai Draco.

Cậu bé nào cũng sùng bái cha. Scor cũng không ngoại lệ (đương nhiên, Harry ở trong lòng Scor là mẹ), cậu bé từng vô số lần ảo tưởng sẽ có một người cao lớn anh tuấn xuất hiện ở cửa nhà mình, giang hai tay nói rằng: “Scorpio? Ba chỉ không ở nhà vài năm con đã không biết ba sao?” Thậm chí mỗi sáng sớm cậu đều chờ mong ba sẽ xuất hiện vào hôm nay không. Nhưng hy vọng càng lớn thì thất vọng càng lớn. Cậu bé bắt đầu tin tưởng ba không cần bọn họ, lấy một cái cớ như vậy để áp chế khát vọng có ba của mình.

Nhưng ba lại xuất hiện ở trước mặt cậu…

Hai người cứ như vậy đi trên đường.

Scor để cằm trên vai ba, nhìn phong cảnh hai bên đường dần rút lui. Khi khiếp sợ, không tin, phẫn nộ, ủy khuất, uể oải qua đi là vui vẻ hạnh phúc, ba! Uể oải qua đi Scor mấp máy muốn ngồi thẳng dậy giãy dụa muốn xuống dưới. Trẻ con rất dễ mang thù nhưng cũng dễ quên.

Draco buồn cười nhìn Scor còn mới nước mắt đảo quanh giờ hưng trí bừng bừng, đành phải thả con xuống. Bánh bao hưng phấn muốn đi nhưng lại lảo đảo, ngốc ngốc ngồi xuống đất. Bánh bao không để ý, quyệt mông đứng lên, vẫn hưng trí bừng bừng. Cậu còn chưa tò mò đủ!

Draco chỉ cảm thấy một thứ mềm mềm ấm áp cầm tay mình. Cúi đầu nhìn người muốn cầm tay anh nhưng vì tay quá nhỏ chỉ có thể nắm chặt ngón tay cái của anh. Scor ngửa đầu, anh cúi đầu, hai người một lớn một nhỏ tương tự rất ấm áp.

“Sao?” Bạch kim quý tộc mỉm cười hỏi. Câu nói đàn ông có gia đình sẽ bị gia đình mềm hóa rất đúng.

“Con muốn chơi cái kia!” Scor vẻ mặt hưng phấn chỉ phía trước.

Draco nhìn theo bàn tay nhỏ bé, đó là một cửa hàng cho thuê chổi bay. Chỗ đó có rất nhiều đứa bé vây quanh, trong tay nắm chặt một hai Sickles, sắp xếp chờ cái chổi bay xuống. Cha mẹ bọn nhỏ cười, có người ngồi ở ghế dài chờ con bay tận hứng, có người nổi tính trẻ con, ngồi cùng con trên chổi sao chổi đã được hạn chế tốc độ.

Quý tộc Bạch kim khinh thường trong lòng: ngay cả sao chổi cũng cho thuê… Quý tộc bắt đầu tự hỏi tính khả thi khi triệu đến Tia chớp ở trang viên Malfoy.

“Ba?” Cậu bé nghi hoặc nhìn người cha trầm mặc, có chút hoảng sợ —— Ba không vui? Đôi mắt trong suốt có chút ảm đạm.

Thôi… Draco thấy khát vọng đơn thuần trong mắt con thì thấy cái chổi bị rất nhiều đứa bé đã dùng qua kỳ thật cũng không sao. Anh bước lên nhưng lại phát hiện Scorpio cũng không đuổi kịp mình, anh nghiêng đầu, ngữ khí có chút không kiên nhẫn: “Còn không đi?”

Cậu bé mới kịp phản ứng, thấy ba đồng ý thì hưng phấn nhảy dựng lên. Cậu cũng không để ý ba mình không quá sảng khoái, hai tay ôm đầu gối Draco hào phóng cho ba một cái ôm.

“Cám ơn ba!”

Draco giật giật chân, cảm thấy có chút ngứa, cũng có chút ấm.

Scorpio chưa bao giờ chơi vui như vậy. Cậu có thể ngồi cách mặt đất 20 30m trên không trung, quan sát ngôi làng kỳ quái này, cậu có thể tùy ý khống chế cái chổi, nhanh chóng lao xuống, chuyển biến, phanh lại. Nhưng đó cũng chỉ là phụ. Thứ chân chính làm cậu cảm thấy vui vẻ là cậu có thể ngồi ở trong ngực ba, chơi đùa với ba.

Scor vui vẻ quơ cánh tay mập mạp, hoàn toàn không lo lắng cái chổi mất khống chế vì ba ngồi sau cậu. Draco khống chế chổi lao xuống, Scor hưng phấn thét chói tai, kéo áo choàng tung bay trên không trung của ba, tùy hứng yêu cầu ba ‘lại lần nữa’.

Những cặp cha mẹ ở tiệm chổi cho thuê dùng tư thế quỷ dị nhìn trời, nhìn Draco Malfoy gia thế hiển hách khống chế sao chổi chỉ có thể bay thấp lè tè làm rất nhiều động tác Quidditch yêu cầu cao trên không trung, còn cười thoải mái với một cậu bé.

Giờ đã hết, cái chổi tự động về tới tiệm cho thuê. Scorpio bước xuống, hơi lảo đảo nhưng trên mặt lại đỏ ửng vì hưng phấn.

“Lần sau đến trang viên Malfoy, ba mang con ngồi Nimbus 2013 nhanh nhất.” Draco vung áo choàng, mỉm cười xoa mái tóc mềm mại

“Ba nhớ giữ lời.”

Draco cười nhạo một tiếng, nắm chặt tay Scor, trầm giọng nói: “Malfoy không dễ dàng tuân thủ hứa hẹn, cũng không dễ dàng vi phạm hứa hẹn.”

Cậu bé nghiêng đầu khó xử nhìn ba mình: “Nhưng cha nói với con hứa hẹn thì cần làm được.” Cha nói cần nghe, nhưng… Ba nói cũng đúg.

Malfoy có chút nghiêm khắc mà liếc cậu bé: “Đương nhiên là ba nói rất đúng.” Vui đùa cái gì vậy, người Malfoy gia sao có thể tin tưởng kiểu Gryffindor đó? Potter sư tử ngốc Gryffindor đáng chết! Dám có ý đồ vặn vẹo thế giới quan người thừa kế nhà Malfoy!

Nhìn con trai rối rắm, Draco lại cười khẽ. Nắm tay đứa bé, bất giác có chút chờ mong. Có thể tranh luận đến mặt đỏ tai hồng với Harry về thế giới quan của Scorpio, dù chỉ là tưởng tượng cũng đã làm lòng anh vui mừng, rất hạnh phúc. Draco Malfoy một chút một chút trải qua những chuyện chưa từng có, một chút một chút hưởng thụ thỏa mãn chưa từng xuất hiện.

Anh cầm tay Scorpio đi. Một đôi vợ chồng dắt một cô bé mập mạp cũng cười đi. Anh nhìn người chồng một tay ôm con gái, một tay ôm vợ, ý tưởng chạy tới thế giới Muggle ôm chầm Harry nhất thời chiếm cứ toàn bộ đầu óc anh.

Có lẽ là quan hệ cha con nên Scorpio trầm mặc một chút rồi ngửa mặt lên, nghiêm trang chững chạc nói: “Con nhớ cha.”

Draco nhìn ngũ quan con và Harry có năm phần tương tự cũng thở dài, dùng đầu ngón tay ấn trán con, giọng nói yếu đến gần như không nghe được.

“Ba cũng nhớ.”

Scorpio thực thông minh không hỏi ba và cha xảy ra chuyện gì, tuy rằng cậu rất muốn biết. Scor nắm thật chặt ngón cái tay ba, hơi chờ mong rồi lại có chút sợ hãi hỏi: “Ba, con còn có thể chơi đùa với ba nữa không?”

“Đương nhiên có thể, ba là ba con.”

Anh nghĩ nghĩ, mang Scorpio đi vào một cửa hàng thiết bị trang hoàng tao nhã mua cho Scorpio một gương hai mặt.

“Scorpio dùng cái này chưa?”

Cậu bé thành thực lắc đầu. Malfoy mặt đen thêm mấy phần: Potter chết tiệt! Con của chúng ta 5 tuổi còn chưa dùng gương hai mặt!

“Thông qua cái này là có thể nhìn thấy ba. Ba cũng có một cái.” Draco chưa từng nghĩ mình sẽ kiên nhẫn giải thích cho một đứa bé cách dùng gương hai mặt. Hiển nhiên ông chủ cửa hàng thiết bị cũng không nghĩ vậy. Ông trợn mắt há hốc mồm nhìn một lớn một nhỏ bạch kim quý tộc ra cửa hàng.

“Chẳng lẽ… lời đồn là thật?”

Mark không thể tin nhìn một lớn một nhỏ hai Malfoy chỗ ngoặt, quá may mắn. Mứt hoa quả trong nhà không còn, anh đến Hogsmeade nhưng lại không nghĩ rằng bắt giữ được tin nóng hổi thế này! Mark vội vàng buông mứt hoa quả lấy máy chụp hình nhắm hai người kia chụp mấy hình rồi hưng phấn đi đến tòa soạn báo đưa tin. Ha ha! Lần này đầu đề lại là của anh!

Malfoy chưa lập gia đình đã có con, tiểu thiếu gia 5 tuổi là thật là giả!