------------------------------------------------------------------------------------
Beta: Vũ Minh Nguyệt, HuongCullen
------------------------------------------------------------------------------------
Đoàn tàu tốc hành Hogwarts, toa xe của Huynh trưởng.
Ann ngồi ngay ngắn trên chiếc ghế sô pha dài, lật cuốn sách «Gia tộc phép thuật ở Ấn Độ ngày nay» đọc. Cửa xe cứ lâu lâu lại bị kéo ra, tốp sáu bảy Huynh trưởng vừa nói chuyện vừa tìm chỗ trống ngồi vào, mà mấy Huynh trưởng năm thứ năm có vẻ e ngại hơn, thường chỉ tìm đàn anh, đàn chị Nhà mình để nói chuyện.
" Ồ, chào buổi sáng Ann, nghỉ hè kì này thế nào ?" Ernie McMillan và Hannah Abbot hai Huynh trưởng năm sáu nhà Hufflepuff tiến lại chào hỏi Ann.
" Không tồi, còn hai cậu ?" Ann ngẩng đầu lịch sự đáp lời, trò chuyện đơn giản vài câu thì hai Huynh trưởng năm bảy nhà Hufflepuff cũng qua tham gia chung.
" Ồ, Maddox ? Paulina ?" Ann ngẩng đầu nhìn hai người họ " Chúc mừng hai đứa đã lên chức Huynh trưởng. Đừng đứng đó, ngồi xuống đi, chút nữa kiểm tra mấy khoang tàu còn phải đi nhiều lắm."
Hai người ngoan ngoãn gật đầu chào buổi sáng rồi kiếm một cái ghế gần đó ngồi xuống. Trong nhà Slytherin, nếu nói đám Malfoy là dòng nước đục quấy phá, thì Ann và Fanny chính là dòng nước trong trẻo chảy trong lòng của mấy đàn em, những nhân vật đứng tốp đầu.
Không nói đến gia tộc hai người họ mỗi cái một vẻ, ngoại hình thì ưa nhìn, đôi lúc sáng sớm họ còn giảng dạy giúp cho các học sinh năm dưới. Việc học của Hogwarts không dễ dàng gì, tuy là phần lớn Ann đều bị Fanny kéo đi theo, nhưng rốt cuộc trí nhớ của cô rất tốt, nhìn một lần liền nhớ, thường xuyên gặp gỡ, mà học sinh Slytherin lại vắng vẻ, hầu như đều biết hết tên tuổi.
Ann cầm sách, chú tâm vào từng lịch sử và sự kiện đặc biệt của mấy gia tộc lâu đời, xung quanh ồn ào bàn luận cũng không ảnh hưởng gì đến cô. Mãi cho đến lúc Hermione ngồi vào ghế bên cạnh, tiếng còi xe lửa cũng vừa lúc vang lên.
Hiển nhiên là Hermione vừa đuổi cho kịp chuyến tàu, hơi thở dồn dập, tóc tai có chút rối loạn. Ann nghiêng đầu nhìn qua nàng, nở nụ cười nhẹ nhàng, rất tự nhiên đưa tay vén tóc mai rũ rượi ra phía sau.
Hai học sinh ngồi bên ghế kia của sô pha thấy vậy mém chút là tự cắn lưỡi, họ thề rằng đàn chị Stokes ngày thường trong phòng sinh hoạt chung chưa bao giờ cười được thế này. Liếc mắt nhìn nhau, họ đều ăn ý cảm thấy đây là đề tài bắt chuyện cực nóng.
" Ừm, đã giao." Ann nói " Dì ấy gần đây bận rộn quá... Đành phải tìm một người thông minh như mình giúp đỡ thôi."
" Nào có ai, lại tự khen bản thân mình thông minh chứ." Hermione nói " Hửm ?" Nàng duỗi tay cầm lấy thẻ kẹp sách của Ann. Thẻ kẹp sách rất gọn gàng, bên ngoài viền là giấy da dê, ở giữa thì là bao nhựa trong suốt đựng bên trong một chiếc lá hình bầu dục, nhỏ nhắn còn xanh non.
" Lá cây sồi." Hermione cầm lên hỏi " Sao cậu lại lấy lá cây làm kẹp sách vậy ?"
" Bởi vì..." Ann nhìn thẻ kẹp sách " Nó có một ý nghĩa đặc biệt với mình."
" Ý nghĩa đặc biệt ? Liên quan với điều gì sao ?"
Cửa khoang tàu bị khóa chặt lại, Thủ lĩnh Nữ sinh đến từ nhà Ravenclaw đứng lên, vỗ vỗ tay " Được rồi, các Huynh trưởng mau chú ý !"
" Chút nữa mình muốn nghe tiếp !" Hermione nói xong liền ngồi nghiêm chỉnh lại, lắng nghe hai vị Thủ lĩnh nam nữ sinh giảng giải.
Ann bĩu môi, động tác cũng không thay đổi tựa lưng vào ghế sô pha, bộ dáng lười biếng. Nhưng mà cô cũng không tiếp tục đọc sách, cố tình nhìn chung quanh mấy cái ghế ngồi. Những Huynh trưởng xung quanh đều rất chú tâm lắng nghe, đặc biệt là năm thứ năm.
Nhưng có gì đấy hơi kì lạ ?
Đúng rồi, Malfoy đâu ?
Ann nhìn xung quanh lại lần nữa để xác nhận, quả nhiên chỉ có năm người nhà Slytherin, Malfoy không có ở đây.
Không thèm tới luôn sao ? Gần đây có lẽ tên nhóc đó bận việc kia...Giáo sư Snape có lẽ cũng đã nhận lấy một lời thề không thể phá vỡ nhỉ ? Sau khi đến trường, cô cần nói việc này với cụ Dumbledore, chuyện của Snape...
" Ann ? Chúng ta nên đi tuần tra khoang tàu rồi..." Hermione nói.
Ann thu hồi mấy ý nghĩ trở về, khoang tàu dành cho Huynh trưởng hầu như từng nhóm đều đã đứng dậy, hai vị Thủ lĩnh nam nữ sinh kéo cửa xe đi ra ngoài, mấy Huynh trưởng khác đang vừa nói chuyện vừa đi sau lưng hai người họ.
Ann cất sách vào túi đeo, Hermione nâng cô đứng dậy. Ron thấy vậy cũng không có ý định quấy rầy, đã sớm đi theo sau mấy Huynh trưởng năm bảy nhà Gryffindor.
Nhìn Ron hiểu ý thế này, Ann vừa lòng cong môi cười cười.
Hermione cũng thấy hành động này của Ron, phản ứng nhanh chóng kéo Ann đi sát về đám người.
" Mình còn tưởng cậu muốn nghe nói về ý nghĩa của nhánh lá cây chứ, nói ra thì cũng có chút liên quan đến cậu nha ~" Rời khỏi khoang xe, Ann kề vào tai Hermione nói nhỏ.
Hermione nắm chặt tay Ann lôi đi, tốc độ bước chân không chậm lại " Mình thấy hai chuyện này không có xung đột gì. Hơn nữa, Ann, nhà Slytherin trong cuộc họp đã vắng một Huynh trưởng, cậu càng phải nên gánh vác trách nhiệm này nhiều hơn một tí."
Chép chép miệng, Ann cũng không phản bác lại Hermione.
Bên ngoài khung cửa sổ, thời tiết nắng chói đầy mây, toàn mùa hè này đều như thế. Đoàn tàu vừa lướt qua màn sương mù dày đặc, ánh nắng trong trẻo dần hiện lên nhàn nhạt, tỏa sáng khắp bầu trời.
" Mấy bồ sao đi lâu vậy ? Có chuyện gì hả ?" Harry hỏi Ron vừa mới mở cánh cửa ra.
Ron không thèm để ý hình tượng nằm dài ngay chỗ ngồi gần cạnh Harry " Thủ lĩnh nam nữ sinh lần này quá có trách nhiệm, tụi mình phải tuần tra từ đầu tàu đến cuối tàu, mỗi khoang không được bỏ sót..."
" Mình cảm đây là điều cần thiết, tình huống hiện nay rất đặc biệt." Hermione cầm một túi đồ ăn vặt bước vào phòng, nhìn Luna ngồi gần bên cửa sổ mang một cặp kính chói lọi đầy sắc màu thì hơi nhíu mày, ngồi qua sát cửa ra vào.
Luna làm như không thấy được Ron và Hermione đi vào, cô bé rất chú tâm đọc cuốn «Kẻ Lí Sự».
" Hermione sao bồ ôm một túi đồ ăn vậy..." Harry hỏi xong, giây tiếp theo liền cảm thấy câu này của cậu quá dư thừa rồi.
Ann có chút tức giận bước vào phòng, lẩm bẩm " Cậu ta không tới vì sao trách mình ? Vì sao mình phải chịu nghe phê bình chung bg chứ..."
" Ann, hai người đều làm Huynh trưởng chung năm..." Hermione tuy là nói thế, nhưng vẫn kéo Ann xuống ghế ngồi, mở gói đồ ăn vặt đưa cho cô miếng bánh sandwich.
Ann nhận lấy, cắn một miếng thật lớn, không tiếp tục oán giận nữa, ngồi vào giữa Hermione và Luna, còn quay sang chào hỏi cô bé và Neville.
" Hai người đang nói Malfoy hả ?" Harry lập tức ngồi thẳng dậy " Hôm nay nó không đi tới khoang xe Huynh trưởng à ?"
" Ừm đúng vậy, nó cùng với Goyle, Crabbe, Pansy và mấy học sinh Slytherin khác ngồi chung một phòng, tụi mình đi ngang qua thấy, sau đó thì nó bị Thủ lĩnh nữ sinh kéo ra cùng đi theo tụi mình tuần tra mấy toa còn lại, sau đó thì nó và Ann liền bị bắt ở lại..." Ron nói.
" Nó lại bỏ lỡ cơ hội khoe khoang uy quyền của Huynh trưởng ?" Harry cảm thấy không có khả năng này " Lúc mấy cậu thấy, nó đang làm gì ?"
" Nằm ngả nghiêng cùng mấy người khác nói chuyện tào lao..." Ron không quan tâm lắm nói.
" Chỉ có vậy ?" Harry hình như có chút thất vọng, nhưng lại hỏi tiếp " Vậy nó cùng bọn họ nói cái gì ?"
" Này thì mình không biết, gian phòng lúc đó đóng lại rồi." Giọng Ron không thay đổi nói tiếp.
" Cậu quan tâm nó chi vậy ?" Ann vừa nói vừa thò tay định lấy tiếp một cái sandwich thì đã bị Hermione chặn lại.
" Cậu đã ăn hai cái rồi." Hermione nói " Đừng lấy sandwich nữa..."
" Ờm, được rồi." Ann cầm một thỏi choco ếch nhái lên.
" Nói đến cái này..." Harry trở nên hào hứng hơn hẳn " Ngày hôm qua ở Hẻm Xéo, mình cũng Ron nhìn thấy Malfoy lén đi khỏi mẹ nó, thế là hai đứa mình dùng áo choàng tàng hình lặng lẽ đi theo, thấy nó vào cửa hàng Borgin & Burkes.."
Luna cũng buông quyển tạp chí xuống, ngơ ngáo nhìn chăm chăm Harry, Neville cũng không khác là mấy cả mắt cũng không thèm chớp. Ann đang mở hộp choco ếch thứ ba ra, Hermione chẳng thèm để ý nữa mở cuốn «Dịch thuật ma pháp cao cấp» ra xem, Ron cũng tương tự không hứng thú gì mấy.
" Nó vào cửa hàng Borgin&Burkes.." Harry nói tiếp " Láo toét nạt nộ người trong tiệm, ra lệnh cho ông ấy sửa món gì đó giúp nó. Sau đó còn nhờ ông ấy giữ giúp một món đồ vật. Nghe lời nói của hắn, có lẽ món này tương tự với cái cần sửa, hình như là một cặp. Sau đó...."
Harry hít một hơi thật sâu. Hermione đang ngăn Ann muốn ăn thêm cái choco ếch nhái thứ bảy lại, thế là cô đành ngậm một viên kẹo mật ong.
" Còn một chuyện nữa. Trong cửa tiệm quần áo của bà Malkin, bà ấy đang vén tay áo cho nó căn bản là không đụng chạm gì. Thế mà nó hét toáng lên, rụt cánh tay trở về. Cánh tay trái của nó mang dấu hiệu Hắc ám, mình nghĩ là nó thay thế cho ba nó trở thành Tử thần Thực tử."
Neville lắp bắp kinh sợ, định thần một chút mới nói được " Cậu nói Malfoy ư ? Nó chỉ bằng tuổi mười sáu như chúng ta thôi mà ? Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy có lợi ích gì từ nó chứ ?"
" Mình nói rồi mà, Harry..." Ron bên cạnh lên tiếng " Có lẽ Malfoy vì chuyện của ba nó nên không có mặt mũi đến khoang tàu dành cho Huynh trưởng."
" Có lẽ anh bị Xì Tảo làm phiền đó..." Luna đồng tình nói, dùng cặp kính sặc sỡ nhìn Harry.
" Xì Tảo là sao ?" Ann không hiểu lắm, cô vừa nhét vào miệng hai viên kẹo, hiện giờ trong miệng ngậm tới bốn viên rồi. Hermione đã đem gói đồ ăn vặt để qua bên kia, như vậy mỗi lần Ann muốn lấy đều phải chồm qua người nàng.
" Xì Tảo, nó vô hình và bay xuyên qua lỗ tai làm cho đầu óc trở nên mờ mịt." Luna nói " Em cảm thấy đang có một con bay quanh đây."
" Căn bản không có thứ gì giống vậy." Hermione đáp trả " Nếu theo lời em nói là vô hình, thì làm sao em biết được ? Đây là lời nói tự mâu thuẫn, không hợp logic tí nào."
Luna đẩy cặp kính sặc sỡ đang bị trệ xuống sống mũi lên cao, nhìn Hermione " Nhờ vào kính chiếu yêu này là có thể nhìn thấy được, đây là quà do «Kẻ Lí Sự» tặng kèm."
" Mình đang nói nghiêm túc đấy..." Harry trông có vẻ hơi bực bội.
Nhưng không chờ cậu nói xong, cửa phòng đã bị kéo mở, một nữ sinh năm ba thở hổn hển đứng bên ngoài.
" Em được giao nhiệm vụ đưa mấy cái này cho Neville Longbottom và Harry P... Potter." cô bé ấp úng nói, gương mặt ửng đỏ hồng lên khi bắt gặp ánh mắt của Harry. Đưa ra hai cuộn giấy da buộc bằng nơ tím, Harry và Neville khó hiểu nhận cái cuộn có đề tên mình, cô bé liền luống cuống lui ra khỏi gian phòng.
" Cái gì vậy ?" Ron nhìn Harry mở cuộn giấy ra hỏi.
" Một thư mời." Harry nói.
" Giáo sư Slughorn là ai ?" Neville hỏi, tỏ ra bối rối vì lời mời.
" Thầy giáo mới." Harry nói " Chà, mình nghĩ chắc là tụi mình phải đi thôi."
" Nhưng mà thầy ấy cần mình để làm gì ?" Neville lo lắng hỏi, trông như nó tưởng nó sắp bị cấm túc.
" Không rõ lắm."
Lúc này cửa gian phòng lại bị mở ra lần nữa, lần này là một nam sinh năm ba, Ann nhận ra, đó là Malcolm Baddock, cậu bé có chút kích động " Em, em tới đưa cái này cho Ann Roland Stokes." Nói xong liền đưa qua cuộn giấy da có nơ màu tím.
" Ồ, cám ơn em, Baddock." Ann nhận lấy cuộn giấy, Baddock mặt mày đỏ ửng gật gật đầu, cửa cũng không thèm đóng lại đã chạy vọt đi.
Ann mở thiệp ra xem, Hermione bên cạnh cũng hóng thử.
" Dùng bữa trưa ?" Ann cảm thấy có chút hứng thú " Vậy thì đi thôi."
Hermione liếc mắt nhìn cô.
" Ờm, mình sẽ không ăn quá nhiều đâu."
Khi họ tới toa C, thì mới biết ba người họ không phải là khách mời duy nhất của giáo sư Slughorn. Dù thế căn cứ vào sự đón chào sốt sắng của thầy Slughorn thì Harry đúng là người được mong đợi nhiệt tình nhất.
" Harry, chàng trai của ta !" Giáo sư Slughorn đứng phắt dậy khi nhìn thấy Harry khiến cho cái bụng phủ nhung của thầy dường như choán hết chỗ trong khoang tàu
" Mừng được gặp trò ! Mừng được gặp trò ! Và trò đây ắt hẳn là cậu Longbottom !"
Neville gật gật đầu, trông cậu chàng có vẻ hơi sợ hãi, giáo sư Slughorn đưa tay mời chào, ba người liền chọn khúc gần cửa ra vào nhất ngồi xuống.
Sau đó, thầy ấy bắt đầu giới thiệu mọi người với nhau, Ann cảm thấy rất nhàm chán, toàn bộ quá trình tuy là không mặn mà gì nhưng vẫn giữ phép lịch sự tối thiểu.
Khi giới thiệu tới cô, thầy ấy còn tủm tỉm cười thêm vào một câu " Ồ, ta có may mắn biết quy tắc thứ bảy của gia tộc Roland. Kẻ mạnh không nhất định sẽ thắng, nhưng giành được thắng lợi thì chính là kẻ mạnh. Một phương châm giáo dục rất hay nhỉ ?"
Ann đành phải mỉm cười gật đầu.
" Và bây giờ." Giáo sư Slughorn, trịnh trọng xoay mình trên ghế giới thiệu " Harry Potter ! Bắt đầu từ đâu nhỉ ? Thầy có cảm tưởng lần mình gặp nhau hè rồi mới sơ sơ như gãi ngứa thôi ! Giờ đây người ta gọi con là "Kẻ được chọn" !"
" Dĩ nhiên..." Slughorn nói và quan sát Harry kĩ hơn " Thiên hạ đồn đại bao nhiêu năm trời... Thầy còn nhớ khi... chà... sau cái đêm kinh khủng ấy... Lily... James... và con sống sót... và tiếng đồn rằng con ắt là có được những quyền năng phi thường..."
Blaise Zabini một học sinh năm sáu nhà Slytherin cố tình ho khù khụ lên, rõ ràng tỏ một sự ngờ vực mà cảm thấy cực kì buồn cười. Một giọng nói giận dữ nổ ra ngay sau lưng giáo sư Slughorn.
" Phải đó, Zabini, bởi vì anh quá tài hoa chứ gì... trong trò khoe mẽ..." Ginny giận dữ nói.
" Ôi, thôi mà !" Thầy Slughorn cười hì hà một cách thoải mái, ngoái đầu lại nhìn Ginny, cô bé đang vòng qua cái bụng bự của giáo sư Slughorn trừng mắt nhìn Zabini " Trò hãy cẩn thận đấy, Blaise ! Thầy đã nhìn thấy cô bé này hô ếm một Bùa Gậy Ba-Bị tuyệt vời nhất khi thầy đi ngang qua khoang của cô bé ! Nếu là thầy thì sẽ không bao giờ đi gây hấn với trò ấy đâu !"
Zabini chỉ tỏ vẻ khinh thường.
" Tóm lại..." Slughorn quay trở lại với Harry " Dư luận như thế vào mùa hè. Dĩ nhiên, người ta không biết đâu mà tin, người ta biết tờ Tiên tri từng nhầm lẫn, in những điều không chính xác...Nhưng dựa vào một số nhân chứng, thì có vẻ chắc chắn rằng đã xảy ra một biến cố khá ồn ào ở Bộ và rằng trò có mặt ngay trong cuộc !"
Harry gật đầu, cũng không nói gì hết, giáo sư Slughorn thì cười vui vẻ.
" Khiêm tốn quá, khiêm tốn quá, chẳng lạ gì mà cụ Dumbledore lại yêu quý đến thế...Vậy là trò đã có mặt ở đó ? Nhưng phần còn lại của câu chuyện... chấn động dư luận, dĩ nhiên rồi, người ta không biết nên tin vào cái gì... chẳng hạn như lời Tiên tri được thêu dệt..."
" Chúng con chẳng hề nghe thấy lời Tiên tri." Neville nói, còn mặt mày thì đỏ ửng như gấc chín.
" Đúng vậy." Ginny xác nhận một cách chắc chắn " Cả anh Neville và con cũng có mặt ở đó, và tất cả chuyện nhảm nhí "Kẻ được chọn" ấy chỉ là chuyện bịa đặt của tờ Tiên tri như mọi khi."
" Cả hai trò đều có mặt ở đó à ?" Giáo sư Slughorn nói giọng đầy thích thú, hết nhìn Ginny đến nhìn Neville, nhưng cả hai ngồi câm như hến trước nụ cười khích lệ của thầy.
" Chà... phải... đúng là tờ Tiên tri hay thổi phồng, dĩ nhiên..." Thầy Slughorn nói, nghe ra hơi thất vọng một tí " Thầy nhớ Gwenog yêu dấu có nói với thầy (nói đến Gwenog Jones, Đội trưởng của Holyhead Harrypies)..."
Giáo sư tiếp tục vẩn vơ với những câu chuyện dài lê thê.
Buổi trưa ấy tiếp tục kéo dài với nhiều giai thoại nữa về những pháp sư lừng lẫy mà giáo sư Slughorn đã dạy dỗ, tất cả đều đã vui sướng gia nhập cái mà thầy gọi là "Câu lạc bộ Slug" ở trường Hogwarts.
Cuối cùng, khi đoàn tàu lửa ra khỏi một đoạn đường dài mịt mù sương giá để vào một vùng đỏ ráng hoàng hôn, thầy Slughorn nhìn quanh, hấp háy mắt trong ánh nắng chiều.
" Chà chà, trời gần tối rồi ! Thầy không để ý là người ta đã thắp đèn lên ! Tất cả các trò nên về thay áo choàng vô đi. McLaggen, trò nên ghé qua văn phòng thầy và mượn cuốn sách về Heo Đuôi cụt ấy. Harry, Blaise...Cứ ghé bất cứ lúc nào các trò đi ngang qua. Trò cũng thế nhé, cô bé..." Thầy nháy mắt với Ginny. " Thôi, các trò đi đi, các trò đi nhé !"
Ann và Neville cùng trở lại gian phòng, ba người ngồi bên trong cũng quay sang nhìn.
" Tụ tập sao rồi ?" Ron nhanh chóng hỏi, cậu đang ghim huy hiệu Huynh trưởng lên áo choàng.
" Không biết nữa..." Neville gãi đầu " Thầy ấy khá kì lạ..."
" Cũng không có gì lạ, nếu nhìn những người thầy ấy mời hôm nay thì cũng rõ dự định của thầy ấy rồi." Ann duỗi tay lấy áo choàng trong túi đeo, tròng vào người " Thấy ấy thích những học sinh có bối cảnh gia đình cao, nổi tiếng, muốn chào mời vào câu lạc bộ Slug."
" Hửm, câu lạc bộ Slug là sao ?" Hermione giúp Ann chỉnh sửa lại vạt áo.
Ann cũng tùy ý để nàng chỉnh trang giúp mình " Dù sao mấy ngày sau khai giảng, khẳng định là cậu cũng sẽ được chào mời." Cô nháy mắt với Hermione " Có lí do gì để không mời người đứng hạng nhất cả khối chứ."
" Anh Harry đâu ?" Luna đột nhiên hỏi.
" Ồ, cậu ấy bảo có chút việc, sau đó thì đi đâu mất tiêu..." Neville nói.
" Nhưng sắp đến trạm rồi..." Hermione nói.
" Dù sao, giờ cậu ta cũng đã là "Kẻ được chọn", chắc là đi làm chuyện lớn rồi chăng ?" Ann nhún vai nói " Yên tâm đi, xung quanh Hogwarts có một đống Thần Sáng canh giữ, sẽ không sao đâu."
Đến Sảnh đường của lâu đài, Ann quyến luyến nói tạm biệt với Hermione, đi về bàn dài Slytherin.
" Chà, chà..." Fanny chọc ghẹo " Xem bộ dạng này, chỉ sợ nếu không phải tại mấy bàn ăn bị tách ra, thì cậu sẽ luyến tiếc không rời được người nào đó."
" Làm gì có khoa trương đến vậy..." Ann ngồi xuống cạnh Fanny.
" Chỉ sợ còn khoa trương hơn..." Fanny liếc mắt nhìn dãy bàn Gryffindor " Ủa ? Harry sao không ở cùng bọn họ ?"
" Không rõ, lúc trên tàu cậu ta còn cùng tớ và Neville chịu trận với giáo sư Slughorn." Ann hất cằm, ý bảo Fanny nhìn bàn giáo viên " Giáo sư mới đấy, thầy ấy mời tụi mình tới khoang C dùng bữa trưa. Sau khi rời đi, thì cậu ấy bảo có việc gì đó."
" Hửm, giáo sư Slughorn ? Nghe tên rất quen nha, à, tớ nhớ rồi." Fanny nói " Trước kia thầy ấy là chủ nhiệm nhà Slytherin đã từng dạy cha mẹ tớ. Tựa hồ đã đảm nhiệm chức vụ chủ nhiệm trong một thời gian rất dài, hơn nữa còn có một câu lạc bộ rất nổi tiếng. Tên là..."
" Câu lạc bộ Slug." Ann nói " Tớ nghĩ không tới mấy ngày, à không, hẳn là mai thôi, cậu sẽ nhận được lời mời."
Giáo sư McGonagall dẫn học sinh mới vào Sảnh đường, vẫn chưa thấy Harry đâu. Đợi đến lúc buổi lễ phân loại Nhà sắp kết thúc, cậu ta mới loạng choạng bước vào, nhanh chân lướt qua chạy lại chỗ Hermione và Ron.
Ann cũng không có tâm tư đặt vào chuyện khác, hiện tại cô chỉ mong chờ một việc.
Bàn dài Slytherin cũng xuất hiện những món ăn ngon, Ann vui vẻ lựa chọn không ít.
Chờ cô ăn uống no nê, đang xoa bụng để tiêu hóa, thì cụ Dumbledore ở dãy bàn giáo viên mới đứng dậy, tiếng cười nói xung quanh Sảnh đường cũng im ắng hẳn đi.
" Chúc các trò buổi tối tuyệt vời nhất !" Cụ nói, miệng cười tươi, tay dang rộng như thể muốn ôm hết cả Sảnh đường.
" Tay của cụ bị sao vậy ?" Fanny kinh ngạc hỏi.
Cô nàng không phải là người duy nhất để ý. Bàn tay phải của cụ Dumbledore đã bị thâm đen và có vẻ như đã mất đi sự sống. Tiếng xì xào nổi lên khắp nơi, cụ Dumbledore biết rõ cả đám đang suy diễn những gì, chỉ mỉm cười và rũ ống tay áo màu vàng tía che phủ vết thương.
" Không có gì đáng lo lắng cả." Cụ ung dung nói " Nào các học sinh mới, ta chào mừng các trò vào trường, và các học sinh cũ, chào mừng các trò trở lại trường ! Một năm học với đầy đủ giáo dục về phép thuật đang chờ đón các trò..."
" Trông tay cụ thì có vẻ như không hẳn không sao hết..." Fanny lo lắng nói " Có một số bùa chú và độc dược cổ xưa không có thuốc giải..."
"...Và thầy Filch, giám thị của chúng ta, đã nhờ tôi nói rằng có một sự cấm ngặt bất cứ món đồ chơi giỡn nào xuất xứ từ cửa hàng gọi là Phù thủy 'Wỉ Wái' nhà Weasley. Những ai muốn chơi cho đội Quidditch của các nhà nên ghi danh với giáo sư hướng dẫn của nhà mình như thông lệ. Đúng rồi, năm nay chúng ta có một nhà bình luận Quidditch mới, đến từ nhà Slytherin trò Fanny Charles."
Sảnh đường đều vang lên tiếng vỗ tay, hô hào, nhà nào cũng đều rất nhiệt liệt, nhất là Slytherin. Ann cũng không bủn xỉn vỗ tay cho Fanny, cười cười nói " Xem ra Fanny rất nổi tiếng nha ! Tớ nghĩ là sân bóng Quidditch sẽ chật cứng chỗ ngồi."
Mặt cô nàng hơi ửng hồng " Không biết đến lúc nào người hiếm hoi này mới đến sân Quidditch..."
Ann sờ sờ sống mũi " Đương nhiên là có rồi, lúc đó tớ sẽ thường xuyên đến cổ động."
Cụ đưa tay ra đẩy đẩy xuống, tiếng náo loạn cũng giảm hẳn đi, sau đó liền yên ắng trở lại. Ann và Fanny cũng nhìn về phía cụ Dumbledore.
" Năm học này, chúng ta hân hoan chào đón một thành viên mới trong giáo ban, giáo sư Slughorn." Thầy Slughorn đứng dậy, cái đầu hói sáng bóng lên trong ánh nến, cái bụng bự quá khổ đổ bọng xuống mặt bàn " Đây là đồng nghiệp của ta trước đây, ông ấy đã đồng ý phục hồi vị trí cũ của mình là một bậc thầy Độc dược."
" Môn Độc dược ?"
" Độc dược hả ?"
Cả Sảnh đường xôn xao bàn tán, cứ tưởng là bản thân đang nghe lầm.
Fanny kinh ngạc nhìn lên bàn giáo viên " Vậy còn chủ nhiệm của tụi mình ?"
" Song song đó..." Cụ Dumbledore nâng cao giọng đè át tiếng bàn tán của đám học sinh " Giáo sư Snape, sẽ đảm nhiệm việc giảng dạy môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám."
Vẻ mặt Fanny liền đổi sang vui mừng, cả bàn dài Slytherin ầm ầm hoan hô reo mừng.
Giáo sư Snape ngồi bên tay phải của cụ Dumbledore, khi được nhắc tên cũng không thèm đứng lên, chỉ nâng nhẹ bàn tay lên.
" Sắp xếp thế này cũng không tệ..." Fanny nói.
Cụ Dumbledore tằng hắng một tiếng, chờ Sảnh đường im lặng lại thì nói tiếp.
" Giờ đây, như mọi người trong sảnh đường này đều biết, chúa tể Voldemort và thuộc hạ của hắn lại một lần nữa tung hoành công khai và đang tăng cường lực lượng."
" Ta không thể không nhấn mạnh lại sự nguy hiểm của tình thế hiện nay, mỗi người trong chúng ta ở trường Hogwarts cần phải lưu ý, để bảo đảm tất cả đều được an toàn. Tòa lâu đài đã được củng cố phòng thủ phép thuật vững chắc trong mùa hè, chúng ta đã được bảo vệ bằng những cách thức mới và mạnh mẽ hơn. Nhưng vẫn phải đề phòng hết sức cẩn thẩn, không được lơ là, sơ sẩy bất cứ giây phút nào...Vì vậy ta khuyên các trò nên tôn trọng bất cứ giới hạn an ninh nào mà các thầy cô giáo đã áp đặt lên các trò, cho dù các trò có thấy khó chịu thế nào đi nữa... Đặc biệt, điều lệ nội quy các trò không được ra khỏi giường vào ban đêm. Ta kêu gọi các trò, nếu nhận thấy bất cứ điều gì khác lạ hay đáng ngờ bên trong lẫn bên ngoài tòa lâu đài, hãy báo ngay lập tức cho một người trong giáo ban. Thầy tin tưởng các trò luôn xử sự với ý thức cao nhất về sự an toàn của chính các trò và của những người khác."
Đôi mắt xanh cụ Dumbledore lướt qua khắp đám học sinh trước khi cụ mỉm cười một lần nữa.
" Nhưng bây giờ, chăn êm nệm ấm đang chờ các trò, thoải mái và ấm áp như các trò có thể mơ ước, ta biết ưu tiên số một của các trò là được nghỉ ngơi thật tốt để chuẩn bị cho bài học ngày mai. Cho nên chúng ta hãy chúc nhau ngủ ngon."
Cùng với âm thanh ràn rạt điếc tai như mọi khi là những băng ghế bị đẩy ra sau và hàng trăm học sinh bắt đầu rồng rắn kéo nhau ra khỏi Sảnh đường đi về phía phòng sinh hoạt chung.
Ann không thể không tham gia giúp đỡ nhà Slytherin hướng dẫn đám học sinh năm nhất, bởi xem tình huống này, Malfoy có vẻ chẳng quan tâm gì đến đám nhỏ.