------------------------------------------------------------------------------------
Beta: Vũ Minh Nguyệt, HuongCullen
------------------------------------------------------------------------------------
Sáng ngày hôm sau, Ann rời giường từ rất sớm, làm cho Fanny cũng phải tặc lưỡi " Ann, sau một kì nghỉ hè mà việc ngủ nướng không còn nữa, thay đổi cũng quá lớn rồi."
Ann vừa ngáp vừa trả lời " Gần đây còn bị lệch múi giờ, nhưng vào đông sẽ trở lại bình thường thôi."
Trần nhà của Sảnh đường là một màu xanh thẫm, vài đám mây trôi lửng lơ trông tựa như khung cảnh bên ngoài mấy khung cửa sổ ở trên cao.
Ann mắt híp lại hơn phân nửa, đưa cháo vào miệng, lâu lâu lại lấy thêm một miếng chân giò hun khói và bánh pudding, còn thêm tí trứng chiên.
" Đúng rồi, học kì này, cậu học môn nào vậy ?" Fanny hỏi " Tám điểm O hai điểm E, hình như cậu muốn học môn nào cũng đều được..."
" Ờm, tớ đã nghĩ rồi, Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám, Độc dược, Biến hình, Lịch sử Phép thuật, Bùa chú, Thiên văn học, Thảo dược học, Cổ ngữ Runes và Muggle học."
" Hửm ? Cậu không tính học Chăm sóc Sinh vật huyền bí hả ?" Ann cắn một miếng bánh phô mai mâm xôi thật lớn.
Fanny có chút khó xử " Ba mẹ thật ra mong mình có thể gom đủ mười chứng chỉ NEWTs, nhưng tớ cảm thấy nếu vẫn là bác Hagrid dạy thì hơi..."
" Hì hì, đồng cảm." Ann nói " Nhưng năm nay tớ cũng không định chọn môn Biến hình. Vậy thì có thể rảnh rỗi tí thời gian để xử lí công việc của gia tộc, gần đây dì đã đem công việc ở Ấn Độ toàn quyền giao cho tớ."
" Ồ." Fanny kinh ngạc " Dì cậu hẳn là định chờ tốt nghiệp xong liền giao công việc gia tộc cho cậu xử lí..."
"..." Fanny nghiêng đầu liếc xéo Ann.
Lúc này, thì giáo sư Snape cầm một xấp thời khóa biểu trống và thành tích thi OLWs đi tới chỗ hai người. Công tác soạn chương trình học của kì này phức tạp hơn mọi lần rất nhiều, trước là cần học sinh phải có điểm OWLs đạt yêu cầu trước khi đăng kí môn đó học nâng cao để thi NEWTs. Nhưng mà lịch của Fanny được chốt cũng rất nhanh.
" Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám, Độc dược, Lịch sử phép thuật, Bùa chú, Thiên văn học, Thảo dược học, Cổ ngữ Runes, Số học huyền bí ?" Giáo sư Snape cầm một lá đơn đối chiếu với Ann.
" Vâng, đúng thế ạ chủ nhiệm." Ann gật đầu nói.
" Ừm, môn Độc dược học kì trước cũng không tệ." Giáo sư Snape nói rồi gõ gõ vào thời khóa biểu trống trơn, vẻ mặt lạnh nhạt đi qua chỗ khác.
Ann có chút rợn người, nhìn theo hướng giáo sư Snape " Sao tớ cảm thấy không hẳn là khen ngợi, mà giống uy hϊếp hơn nhỉ ? Cậu không cảm thấy, ý vừa rồi của thầy ấy là bảo, nếu thi cử không tệ thì học với giáo sư mới đừng có làm mất mặt mũi nhà Slytherin, bằng không..."
Fanny nghĩ ngợi " Ờ, có vẻ là khả năng này."
Ann nhìn lịch của chính mình, năm thứ sáu này cô so với trước kia có nhiều thời gian rảnh rỗi. Hơn nữa hình thức học của lần này cũng có vẻ thay đổi khác hẳn, một ngày sẽ có tám tiết nhỏ. Ví dụ như thứ hai sáng có hai tiết Cổ ngữ Runes, nghỉ giữa giờ rồi học hai tiết Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám. Dùng bữa trưa, nghỉ ngơi sau đó chiều sẽ có hai tiết Độc dược và Số học huyền bí. Một tuần tổng cộng học 6 tiết Độc dược.
Thời điểm Fanny và Ann đi từ nhà ăn ra, Hermione đã đeo túi xách đứng trước Tiền Sảnh. Ann nhanh chóng chạy lại " Hermione, hai tiết đầu của cậu là Cổ ngữ Runes phải không ? Mau cho mình xem thời khóa biểu nào."
Hermione quả nhiên đang đứng đây đợi Ann, sớm có chuẩn bị đưa lịch trình của mình qua.
" Chuẩn luôn, đa phần mấy lớp học đều trùng lịch." Ann vui vẻ nói, không quên đưa thời khóa biểu của mình qua.
Hermione nhìn lướt qua của cô, sau đó vẻ mặt có chút thay đổi " Ann, cậu cũng không chọn Chăm sóc Sinh vật huyền bí hả ?"
" Ờm, Fanny cũng không chọn." Ann nói " Ách, ba người mấy cậu cũng không chọn ?"
Hermione hơi rầu rĩ " Cậu biết đó, không ai trong tụi mình có vẻ... Có vẻ nhiệt tình với nó. Ầy, không biết bác Hagrid sẽ nghĩ gì ? Chúng ta chẳng ai chọn môn của bác ấy."
" Không sao đâu Hermione. Mặc dù lúc mới biết bác Hagrid sẽ có chút tức giận, nhưng ba người các cậu tâm sự một đêm là xong chuyện ngay..." Ann nói như thể Hagrid rất dễ dỗ dành " Chúng ta vẫn mau đến lớp Cổ ngữ Runes thôi."
--- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- ---
" Mình không ngờ Cổ ngữ Runes có nhiều bài tập đến vậy. Một bài báo cáo dài hơn 15inch, hai trang phiên dịch, còn phải đọc xong rất nhiều sách trước thứ tư này !" Hermione lo âu nói, mở túi đeo ra. Ann thấy vậy đành ngáp ngắn ngáp dài, lấy hai cuốn sách dày cộm nhét vào túi của mình.
" Cũng tương tự học kì trước mà..." Ann vỗ vai nàng an ủi " Hơn nữa, mình biết là cậu nhất định sẽ hoàn thành."
Fanny ở bên cạnh bĩu môi, hai tiết học Cổ ngữ, lời nói với Ann không vượt quá mười câu, cuối cùng cũng hiểu được trình độ trọng sắc khinh bạn của Ann tới mức nào rồi.
Nhưng cũng may, Ann còn biết tự giác, đem ba cuốn sách dày Fanny đang ôm trong tay nhét vào túi đeo của mình.
Bên ngoài lớp Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám đã có không ít người xếp hàng đợi, Hermione nói tạm biệt với Ann liền mau chóng vào chỗ đội ngũ Gryffindor, Ann và Fanny thì đi về chỗ Slytherin.
Bốn nhà đều có không ít học sinh xếp thành từng hàng riêng biệt, chẳng qua là, Ravenclaw, Hufflepuff và Gryffindor còn khá gần nhau, bên Slytherin thì cách mấy Nhà khác tận cả mét hơn.
Cọt kẹt một tiếng, cửa phòng học được mở ra, giáo sư Snape bước ra bên ngoài hành lang, gương mặt tai tái của thầy vẫn như từ trước đến giờ, rìa tóc đen nhờn bóng vuốt tém qua hai bên má. Đám học sinh đang loay hoay xếp hàng lập tức im lặng như tờ.
" Vào đi." Thầy ấy nói.
Hàng ngũ Slytherin bước vào đầu tiên, Ann nhìn xung quanh phòng học thầm cảm thán, quả nhiên là mang phong cách của giáo sư Snape.
Bức rèm che cửa sổ được đóng kín mít, chỉ có ánh sáng nhè nhẹ của nến, so với mọi lần còn thêm phần tối tăm. Trên tường dán một ít tranh vẽ mà trước đây không có, nhiều bức vẽ cảnh người ta tỏ ra đau đớn, bày ra trắng trợn những vết thương ghê rợn và những phần cơ thể bị biến dạng một cách kì lạ. Cả đám ngồi xuống bàn học, không nói gì cả, đều quay sang nhìn những bức tranh ghê sợ đó.
" Ta chưa yêu cầu các trò lấy sách ra." Giáo sư Snape đóng cửa và di chuyển đến sau bàn giáo viên, đứng quay mặt về phía lớp học. Vài người vội nhét cuốn «Đối diện với Vô diện» trở vô túi xách hoặc nhét xuống gầm ghế.
"Ta muốn nói đôi lời với các trò, và ta muốn các trò hết sức chăm chú lắng nghe."
Đôi mắt đen của thầy đảo qua những gương mặt ngước lên của lũ học sinh, Ann cảm giác thầy nhìn cô có vẻ hơi lâu hơn một chút.
" Tính đến nay các trò đã có năm giáo viên dạy bộ môn này."
" Lẽ đương nhiên, tất cả những giáo sư này đều có phương pháp và ưu thế riêng. Trong bối cảnh rối rắm ấy ta sẽ rất ngạc nhiên nếu tất cả các trò xoay sở theo kịp bài vở lớp Phép thuật Tận sức, đều là những bài tập cao cấp."
Thầy Snape bắt đầu đi quanh phòng học, nói bằng một giọng nhỏ hơn, cả lớp phải ngỏng cổ lên để theo dõi.
" Nghệ thuật Hắc ám." Thầy Snape nói " Chúng phong phú, đa dạng, luôn luôn biến đổi và bất diệt. Chiến đấu với Nghệ thuật Hắc ám cũng giống như chiến đấu với một quái vật nhiều đầu, mà mỗi lần trên một cái cổ bị đứt đầu sẽ mọc lên ngay một cái đầu khác, dữ dội hơn, khôn ngoan hơn cái đầu trước. Các trò đang chiến đấu với cái đó, cái bất định, biến hóa, không thể tiêu diệt được."
" Sự phòng chống của các trò.." Thầy Snape nói tiếp, giọng lớn hơn một chút " Vì vậy cần phải linh hoạt và sáng tạo như chính cái nghệ thuật mà các trò muốn tiêu diệt. Những bức tranh này" Giáo sư chỉ vài bức tranh khi bước ngang qua " Trình bày khá đúng về những gì xảy ra cho những ai bị trúng phải, thí dụ, Lời nguyền Hành hạ..." Thầy vẫy một bàn tay về phía một phù thủy rõ ràng đang rên xiết trong thống khổ " Cảm nhận Nụ hôn Giám ngục..." Một phù thủy nằm co quắp, đôi mắt đờ đẫn, lún vô trong tường " Hay khiêu khích phải sự hung hăng của Âm binh." Một vũng máu trên mặt đất.
" Vậy có ai từng nhìn thấy Âm binh chưa ?" Parvati Patil cất lên giọng the thé " Có đúng là có chúng không, có phải kẻ ấy đang sử dụng chúng không ?"
" Chúa tể Hắc ám đã từng sử dụng Âm binh trong quá khứ." Giáo sư Snape nói " Có nghĩa là các trò nên khôn ngoan mà nghĩ rằng ông ấy có thể sẽ sử dụng chúng trở lại. Bây giờ..."
Thầy lại bắt đầu đi vòng qua phía bên kia phòng học để trở lại ban giáo viên, và một lần nữa, đám học sinh ngó theo bước đi của thầy ấy, vạt áo choàng phồng lên phía sau lưng.
"...Ta tin các trò là những người hoàn toàn mới mẻ trong việc sử dụng thần chú không lời. Vậy thuận lợi của thần chú không lời là gì ?"
Bàn tay của Hermione giơ thẳng lên không trung. Giáo sư Snape không thèm để ý nàng, đứng yên trên bục giảng lẳng lặng nhìn một hồi " Trò Stokes, trả lời đi."
Cả đám cực kì kinh ngạc nhìn qua chỗ Ann, cô căn bản là không có nhấc tay lên.
" Ách..." Ann vừa định quay đầu nhìn Hermione thì Snape lại nói tiếp " Ta nghĩ vấn đề này không cần nghĩ ngợi quá lâu đến vậy." Đôi mắt đen nhìn chăm chăm Ann.
Bất giác nuốt một ngụm nước bọt, cô vội trả lời " Sử dụng thần chú không lời, sẽ khiến cho đối thủ không biết chúng ta muốn ếm bùa chú gì, sẽ chiếm được ưu thế trong nháy mắt."
" Tốt lắm." Giáo sư Snape nói " Mười điểm cho Slytherin. Sử dụng thần chú không lời là không đem chú ngữ niệm ra, có thể đạt được một hiệu quả bất ngờ. Đương nhiên, không phải vị phù thủy nào cũng có thể làm được điều này. Nó yêu cầu một ý chí và sự tập trung mạnh mẽ, mà một số người..." Thầy cố tình liếc mắt về phía Gryffindor, Hermione đang hạ tay xuống " Không có được."
Malfoy lập tức bật ra tiếng cười châm chọc.
Ann có chút không tự nhiên ngồi vặn vẹo trên ghế, Fanny bên cạnh cũng tỏ vẻ khó hiểu.
" Thần chú không lời cần sự tập trung cao độ, trong lòng tự niệm thầm chú ngữ mà các trò muốn..." Snape tiếp tục nói " Điểm yếu của nó là..."
Cả buổi học, giáo sư Snape vẫn cứ luôn đi qua đi lại trong phòng học, chăm chú quan sát toàn bộ các học sinh, làm cho Ann không tìm thấy cơ hội nào để ngó sang Hermione.
Thẳng đến lúc chuông tan học vang lên, giáo sư Snape mới nhàn nhạt nói " Bài tập về nhà là tập luyện thần chú không lời, tan học."
Ann lập tức bật dậy, ôm túi đeo chạy tọt ra ngoài. Bởi vì cô ngồi ở bàn đầu, mà bên Gryffindor đều ngồi sát phía sau, chờ đến lúc ra tới cửa thì đa phần các học sinh đều rời khỏi lớp học.
" Hermione !" Ann nhanh chóng bước lại chỗ Hermione, giơ tay lên như đang thề độc " Mình..."
Nàng cười cười, kéo tay cô xuống " Được rồi mà, mình không có để ý."
Ann cũng mỉm cười, nắm chặt tay Hermione.
" Nhưng mà có chút kì lạ, sao chủ nhiệm lại kêu cậu ?" Fanny theo sau nói " Trước kia thầy ấy chưa từng làm vậy."
Harry khoanh tay, hừ mạnh một tiếng " Còn không nhìn ra ư ? Ông ấy chính là không muốn cho Gryffindor có thêm điểm, chỉ chăm chăm cho Nhà của mình."
" Tớ không nghĩ chủ nhiệm là kiểu người như thế." Fanny lập tức đám trả.
Harry phát ra âm thanh bất mãn từ cổ họng, Ron lập tức ngăn cậu chàng lại " Ờm, ai quan tâm thầy ấy nghĩ thế nào, dù sao tụi mình vẫn kiếm điểm được ở mấy môn khác mà. Harry, chuyện tuyển chọn đội Quidditch cậu tính sao..."
Nghe được câu nói này, Ann lại liên tưởng đến lời 'khen ngợi' sáng nay của giáo sư Snape, chẳng lẽ có liên quan gì sao ?
" Ann, cậu vẫn còn nghĩ chuyện vừa rồi à ?" Hermione lắc đầu nói " Mình thật sự không để ý đâu, nếu lần sau thầy ấy tiếp tục làm thế cũng chẳng sao cả."
" Mình biết, bạn gái mình là người thông tình đạt lí mà." Ann kề sát vào tai Hermione thầm thì, sau đó lén hôn nhẹ lên cổ đối phương. Cổ nàng cũng đỏ ửng lên, nhưng cũng chỉ có thể nửa oán trách nửa thẹn thùng liếc nhìn Ann.