Nơi ở của Hoàng Thiên bây giờ đã hoàn toàn chuyển hẳn lên trên cây đa khổng lồ kia rồi. Vừa vào trong là chạy ngay tới phòng tắm.
Trong khi đợi hắn tắm, các nữ nhân cũng thi nhau vào bếp nấu ắn.
Mộng Dao ngày trước không biết gì sau hơn 5 tháng dày công học hỏi từ mọi người, giờ tay nghề của nàng đã vô cùng tuyệt vời.
Nhất là món thịt bò xào rau cần của nàng, Hoàng Thiên rất thích ăn món đó. Ngày nào hắn cũng ăn món đó mà không chán, thậm chí còn luôn ăn rất nhiều là đằng khác.
Điều đó làm nàng rất vui vẻ.
Các món ăn của các nữ nhân khác cũng rất ngon hắn cũng rất thích.
Ví dụ như món, sườn xào chua cay ngọt của Ngọc Trân.
Món thịt cuốn, thịt nướng là móc mật của Giai Kỳ.
Món gà nướng của hai cái tiểu loli.
Món bánh gối của Diệp Liên.
Món chả đa nem của Họa Y nữa.
Và còn rất là nhiều món khác.
Cả phòng bếp đều tràn ngập không khí náo nhiệt như ngày Tết vậy. Chỉ có Mộng Dao là có chút trầm ngâm.
- Sao vậy Mộng Dao muội muội, muội còn lo lắng cho tiểu đệ đệ sao?
Ngọc Trân vừa làm vừa hỏi han Mộng Dao.
- Em … ơ … à em không có.
Bị hỏi làm nàng chợt sững người ra rồi một lúc rồi mới trả lời.
- Cái đầu em chỉ giỏi nghĩ lung tung thôi, em cứ thế là đệ đệ sẽ lại lo lắng đấy, với cả cứ nghĩ nhiều sẽ không tốt cho thai nhi đâu.
Ngọc Trân vừa nói vừa lấy ngón tay dí vào đầu nàng trách móc.
Ở chung lâu ngày, mọi người cũng hiểu nhau hơn, trừ 3 cái loli vô lo vô nghĩ kia, cùng con gái mới lớn của Ngọc Trân.
Ngọc Trân biết Mộng Dao rất hay lo lắng cho Hoàng Thiên, thậm chí lo lắng những việc không đâu liên quan tới hắn.
Cơ bản bởi vì Mộng Dao rất hay nhìn trước ngó sau, rất để ý mọi thứ, dù là việc nhỏ nhất.
- Muội cũng không cần lo lắng quá đâu, hắn còn bao nhiêu nữ nhân như hoa như ngọc thế này, còn có đứa con gái 4 tháng tuổi nữa. Làm sao hắn cam tâm đi chịu chết được.
Ngọc Trân cũng không biết nói gì cho phải, chỉ đành dỗ dành Mộng Dao để nàng bớt lo hơn.
Hoàng Thiên tắm rất nhanh chỉ khoảng 15 phút là đã xong rồi, các nữ nhân còn chưa làm ra món gì đây, hắn đã chạy vào bếp bắt đầu ăn vụng linh tinh rồi táy máy tay chân trêu đùa các nàng làm cả phòng bép náo loạn cả lên.
Hơn 3 tiếng sau, khi đồng hồ chỉ hơn 11 giờ đêm, các nàng mới có thể hoàn thành bởi hắn phá rối nhiều quá. Nếu không phải sợ các nàng làm đến sáng mới xong hắn đã vừa bẹp bẹp vừa để các nàng nấu ăn rồi.
Hắn nói cái gì mà rèn luyện sự tập trung làm các nàng ngượng ngùng không thôi. Dù sao bị hắn bẹp bẹp trước mặt nhiều người như thế vẫn rất ngại nha, tuy rằng các nàng đã ở chung rất nhiều rồi.
- Quào, nay thật là nhiều món ngon nha.
Hoàng Thiên vừa nhai nhồm nhoàm vừa nói, trông hắn thật ngộ nghĩnh làm các nữ nhân không khỏi bật cười lên.
Hôm nay bữa ăn cũng vui hơn thường ngày, Hoàng Thiên cũng ăn gấp 5 lần bình thường hắn ăn làm các nàng phải mang cả những thức ăn rõ ràng có thể để ngày mai ăn tiếp ra cho hắn.
- Chẹp, đệ đệ lại tăng khẩu phần rồi. Cứ như thế này thì có mà đệ ăn sập nhà kho mất.
- Hihi, đúng vậy, ca ca ăn như heo ấy, không phải còn hơn cả heo ấy chứ, haha.
Mấy cái nữ nhân liên thủ liên tục trêu chọc hắn, nhưng hắn lại không nói gì, các nàng không biết thảm hỏa của các nàng sắp ập đến chỉ vì trêu hắn rất sướng miệng nha.
Mọi người còn đang rất vui vẻ trong khi không biết phiền phức sắp ập đến.
--------Đây là dòng phân cách các bạn đừng để ý--------
Khu căn cứ số 3 chỉ cách chiến trường gần 200km kia sao lại không phát biết đến trận chiến đấu kinh khủng của dàn hậu cung của hắn cơ chứ.
Cả lúc hắn đột phá, linh khí trong vòng vài trăm dặm cũng bạo động, làm sao bọn hắn không biết được.
Lúc này, ở trong một căn phòng nào đó trong khu dân cư của căn cứ số 3.
Có một tên đeo quân hàm phó thủ lĩnh của căn cứ số 3, đang trao đổi qua máy tính.
- Có chuyện gì mà gọi ta gấp vậy? Ngươi không biết giờ này ta đang bận sao!
Một giọng nói tiếng nước ngoài vang lên. (auto sub đừng hỏi)
Hình ảnh trên máy tính hiện lên là một tên da trắng tóc vàng đang lõa lồ, phía dưới gã là hai nữ nhân mặc những bộ đồ rất kín nhưng lại hở hết phần núm vú và l-n ra.
Hai nữ nhân này đang miệt mài bú liếm lấy con c-c của tên tóc vàng kia.
- Đã xác thực, tên kia có khả năng cao chỉ là may mắn đạt được công pháp luyện thể, nhưng chỉ là khả năng cao thôi, dù sao cũng có rất nhiều kẻ luyện thể thích ra ngoài tôi luyện và hầu hết sau lưng chúng đều có bối cảnh rất lớn, không dễ trêu chọc.
Tên thủ lĩnh kia cũng đáp lại bằng loại tiếng nước ngoài đó.
- Haha, thời đại nào rồi, ngày xưa nếu không phải thiếu thốn linh khí, chúng ta đã không cần sợ những lão bất tử chỉ biết trốn trong quan tài kia rồi. Nhưng giờ đã khác. Hừ, nếu không phải mấy ông già ngu muội, ta đã dẫn người cho lũ phương Đông biết tay rồi.
- Tốt nhất ngài lên cẩn thận một chút, nếu muốn dẫn người sang bắt hắn, tốt nhất là mang toàn bộ lực lượng ngài có đi.
- Hừ, ngươi đang khinh thường ta sao, chỉ là một cái luyện thể giả, ta chẳng qua chỉ là bắt hắn moi công pháp để chế tạo quân đội nhân bản luyện thể của ta thôi, ngươi có biết ngươi đang xúc phạm ta không?
- Ngươi nói có tên luyện thể nào khi đột phá có thể dẫn động cả vài trăm dặm linh khí chưa?
- Ngươi nói cái gì? … Nếu thực sự như thế … không phải là quá tốt sao haha, nếu có công pháp đó không phải quân đội của ta sẽ thống trị toàn thế giới sao, haha.
Tên tóc vàng kia như có đôi điều suy ngẫm rồi cười phá lên. Tiếng cười cuồng vọng kia làm tên đeo quân hàm phó thủ lĩnh này thầm khinh miệt nhưng vẫn cố bình tĩnh.
- Không chỉ có thế, những nữ nhân bên cạnh hắn cũng rất kinh khủng, ít nhất có 3 người đạt tới cấp độ S+, 1 người đạt cấp độ SS-, mà lại còn là dị năng đặc biệt.
- Ồ, là những kẻ nào, không ngờ nơi khỉ ho cò gáy Đông Nam Á như nơi đó cũng có nhiều người mạnh thế sao. Không thể nào.
- Đây là tư liệu mật của họ, ngươi xem đi.
- Heheheeheheehehe, sao lại có những nữ nhân xinh đẹp như này chứ, heheehe, tuy ăn mặc rất quê mùa nhưng lại không thể che đi vẻ đẹp của những nữ nhân này. Ta lần này chắc chắn phải đích thân đi một chuyến bắt lại hết những nữ nhân này rồi, heheheheehe…
Tên trong màn hình kinh diễm một hồi lâu rồi dâm tà cười nói.
- Ta vẫn khuyên ngươi tốt nhất nên cẩn thận. Toàn bộ lũ zombie đã từng diệt căn cứ số 1 và số 2 dù tụ tập lại cũng bị chúng tiêu diệt sạch sẽ.
- Ở cái nơi khỉ ho cò gáy Đông Nam Á thì được mấy con zombie mạnh. Ngươi phải nhìn thấy chiến trận hàng trăm triệu zombie thường được cầm đầu bởi hơn 3000 con zombie biết nói và một con zombie tiến hóa hoàn mỹ, tất cả đều bị một nhát pháo nhiệt hạch nguyên tử xóa sổ thì ngươi mới biết được chúng ta mạnh cỡ nào.
- Nhưng không phải vũ khí đó không thể sử dụng nổi quá 3 lần trong 100 năm sao. Mà lại ai lại cho ngươi mang thứ đó đi theo chứ.
- Chậc, ngươi cũng biết nhiều đấy nhỉ. Nếu không phải việc này ông nội ta sợ chọc mấy lão bất tử phương Đông thì ta cũng đi điều động được nhiều người hơn. Nhưng không sao, một cái cấp SSS, 5 cái cấp SSS-, thêm 20 cái cấp SS+ còn chưa đủ đối phó sao, hừ, theo dõi bọn chúng, bây giờ ta sẽ lập tức chuẩn bị lên đường, nhiều nhất là khoảng 1 tháng nữa bọn ta sẽ tới.
- Ta đã biết rồi, thế, huyết thanh ngươi hứa đưa cho ta thì thế nào?
- Yên tâm, nếu như moi ra được công pháp thực sự ta đảm bảo ngươi sẽ lên cấp SS+, hehehe, còn nếu như thật sự có những nữ nhân xinh đẹp như trong ảnh, ta sẽ khuyến mãi cho ngươi thêm 1 viên cấp 4.
- Haha được, ta biết rồi.
Hai bên sau một hồi trao đổi thì ngắt máy, nhưng không biết rằng cuộc nói chuyện của chúng đã bị một bên thứ ba nghe thấy toàn bộ.