Mộng Dao đang thuyết phục nàng.
- Trăm nghe không bằng 1 thấy, vừa hay có mục tiêu để nàng mở mang tầm mắt 1 chút đi vợ yêu.
Hoàng Thiên vừa nói vừa chỉ về đám zombie đang tụ tập tới nơi này từ mọi ngóc ngách, có vẻ nhưng khi nãy làm nổ hỏa cầu, Mộng Dao đã tạo lên tiếng động lớn, làm dẫn dụ chúng đến đây.
- Vợ … vợ yêu cái gì chứ, ai mà là vợ yêu của anh.
Mộng Dao ngượng ngùng, tên háo sắc này không biết ngại sao, trước mặt người khác mà cũng nói thế được.
Ngoài kia, tiếng gào thét zombie liên miên không dứt, càng lúc càng lớn.
Lít nha lít nhít không thấy cuối cùng, nơi này khá gần khu chung cư dẫn đến số lượng zombie ở đây cũng rất nhiều.
Không những thế, số lượng zombie biến dị cũng khá khoa trương, Hoàng Thiên thấy ít nhất có tới 5 con zombie loại P, loại S và loại I thì quá bé nhỏ không dễ phát hiện được.
Có vẻ như lũ zombie này lâu ngày rồi chưa gặp được con mồi nào nên khi thấy người sống chúng rất điên cuồng, gào thét phấn khích.
Nhìn thấy phô thiên cái địa zombie lao tới, Giai Kỳ sắc mặt trắng bệch, toàn thân thể nàng kịch liệt run rẩy nhoáng một cái, ánh mắt biến sắc, da đầu run lên, toàn thân trên dưới mỗi một cái lỗ chân lông đều dựng đứng lên run rẩy giật giật.
- Chạy …… chạy mau, cầu 2 người cứu 2 mẹ con chúng tôi với … hức hức…
Hi vọng vừa đến thì tuyệt vọng lại trào dâng, tinh thần của nàng như muốn tan vỡ. Nàng rất sợ 2 người này bỏ nàng lại mà chạy mất. Hôm qua tới giờ còn chưa kịp ăn uống gì, thân thể nàng rất mệt mỏi, kiệt sức, bây giờ dù nàng có chạy cũng không thoát nổi. Nàng chỉ có thể hi vọng vào hai người trước mặt.
Đám zombie như ăn phải thuốc kích thích vậy, điên cuồng xô đẩy dẫm đạp lên nhau lao tới, thậm chí có con còn bị dẫm chết trong đám kia.
Hai con loại S lao tới trước nhất đám zombie, chúng muốn nhanh chóng thưởng thức con mồi trước khi bị kẻ khác tranh mất, loại ngu xuẩn như này Hoàng Thiên cũng không thèm ra tay, chỉ thấy Mộng Dao giơ tay lên, lít nha lít nhít những mảnh băng xuất hiện xung quanh nàng rồi bắn đi, bao trùm cả 1 vùng rộng lớn.
Lít nhít mảnh băng bay tới, ngươi rất nhanh thì đã sao, phạm vi tấn công rộng dù có nhanh cũng không né được. Mảnh băng đâm vào cơ thể con loại S nhưng không gây sát thương hiệu quả lắm, chỉ kết 1 tầng băng ở chỗ nó bắn vào mà thôi nhưng không quan trọng.
Lấy những mảnh băng trên cơ thể chúng làm tiêu điểm, Mộng Dao thôi thúc dị năng của bản thân, trong nháy mắt 2 con loại S hoàn toàn bị đóng băng rồi lăn lộc cộc dưới đất.
Nàng giơ tay trái lên, 2 mũi tên bằng lửa xuất hiện, phóng tới 2 tảng băng đang lăn kia. Mũi tên bằng lửa trúng đích nổ tung lên, tảng băng vỡ vụn cũng như 2 con loại S bên trong.
Giai Kỳ ngơ ngác, từ khi nào mà giết zombie biến dị dễ dàng như thế. Hai cái phất tay, rồi chết, là nàng đang mơ sao!!!
Không những nữ nhân trước mặt của nàng mạnh mà còn có những 2 dị năng, có lẽ đi theo họ là lựa chọn sáng suốt.
Mộng Dao lần này dọn bãi không dùng hỏa cầu nữa, mà là dùng mưa … băng!!!
Lít nha lít nhít mảnh băng rơi xuống, khu vực này vừa nãy còn rất nóng do hỏa diễm của nàng thiêu đốt mà giờ nhiệt độ lập tức điên cuồng giảm xuống, mặt đất bắt đầu kết băng, rồi nứt toác ra do không chịu nổi sự thay đổi quá nhanh về nhiệt độ.
Mấy ngàn con zombie sinh sinh hóa thành tượng băng. Sau đó Mộng Dao búng tay 1 tiếng, toàn bộ vỡ nát, nát bấy, chết không thể chết lại, duy chỉ còn 5 con loại P da dày thịt béo còn đỡ được.
Hoàng Thiên cũng phải ngọa tào 1 câu, nàng học trang bức ở đâu không biết.
Giai Kỳ không còn gì để diễn tả cảm xúc của nàng nữa rồi, nữ nhân này thật kinh khủng, còn nam nhân bên cạnh nàng, chẳng nhẽ chỉ làm cảnh vậy thôi, nàng không cảm nhận được hắn có nguồn năng lượng dị năng nha.
Hoàng Thiên mà biết chắc chắn sẽ phun đầy đầu cô 1 câu, ngọa tào, lão tử mà cần mấy năng lực cùi bắp đó ư, lão tử chỉ cần dùng nhục thân này là đủ rồi.
- Cô có thể thao túng kim loại vậy làm cho tôi 1 thanh phi lao từ đống kim loại này đi.
Giai Kỳ còn đang nghĩ xấu hắn đâu, bị hắn gọi tên thót cả tim lên suýt nữa thì hét lên. Nàng nghe hắn nói xong liền chờ hắn mang gọn lại gần 1 đống kim loại từ xung quanh. Chạm tay vào đống kim loại bên cạnh, lập tức chúng biến thành những cây phi lao dài khoảng 1,5m bán kính chắc khoảng 2-3cm, thon dần về hai đầu rồi nhọn hoắt.
Hoàng Thiên cầm 1 thanh phi lao lên, quá nhẹ không có cảm giác lắm.
Hắn bước ra ngoài 1 chút , 1 chân bước ra trước 1 chân ở sau, trụ vững, dồn toàn lực vào vai eo và cánh tay ném mạnh ra thanh phi lao này.
Ầm… Trượt rồi, thanh phi lao bay gần qua 1 con loại P, trúng vào bức tường sau nó.
Đến lần thứ 3 ném thì mới trúng vào người 1 con loại P, nhưng khoảng cách lúc này chỉ còn hơn 100m. Nó cũng chỉ bị thanh phi lao cắm vào trên người, không vào sâu lắm.
Thêm 5 lần nữa, hắn đã dần quen thuộc kiểu ném này, 3 phát liên tiếp cắm vào đầu 1 con loại P kết thúc sinh mệnh của nó.
Khoảng cách bây giờ chỉ còn khoảng 70m.
- Cô có thể làm cho nó rắn chắc hơn, nặng hơn không, kiểu nén mấy thanh này thành 1 thanh cùng kích thước ấy.
- Được nhưng mà hơi tốn sức, có lẽ chỉ làm được 3 thanh nữa thôi.
- Vậy là được rồi.
Giai Kỳ ngẩn ngơ làm xong rồi đưa cho hắn.
Hoàng Thiên bây giờ mới có chút chút cảm giác có đồ vật trên tay, thuận thế ném ra.
Ầm…. … Khoảng cách chỉ còn 30m.
Một lao bạo đầu !!! thanh lao xuyên qua đầu nó rồi cắm vào mặt đất đằng sau nó. Đúng vậy là bạo đầu, đầu nó xuất hiện 1 lỗ thủng chắc ngang với đường kính của thanh phi lao.
- Trò này cũng vui phết mà không hiệu quả lắm.
Hắn vừa nói vừa ném thêm 1 phát nhưng bị trượt chỉ trúng vào cổ mục tiêu nhưng nó không chết, vết thương đó trên người nó cơ bản không gọi là vết thương được bởi nó chả gây ra ảnh hưởng gì cho mục tiêu cả.
Hoàng Thiên tiến lên, cầm theo thanh lao còn lại coi như là 1 cây thương, hắn muốn giải quyết nhanh gọn một con loại P khác.
Hoàng Thiên bây giờ phải cao tới 1,9m và chiều cao hắn vẫn còn đang tăng bởi vì tu luyện tầng thứ nhất tâm pháp Cửu Tử Chân Dương quyết, thể chất của hắn vẫn đang phát triển thêm, không chỉ cơ bắp phát triển thêm mà cái cậu em của hắn cũng lớn hơn, cứ đà này thì Mộng Dao và Diệp Liên chết chắc, có lẽ hắn nên đẩy mạnh tốc độ xây dựng hậu cung thôi.
Tuy thế nhưng so với 1 con quái vật cao gần 4m thì chắc khác nào đứa trẻ 7 tuổi đối mặt với người trưởng thành vậy.
Khi tới gần mục tiêu, Hoàng Thiên đạp mạnh 1 chân, cả thân thể hắn lao lên, nhanh như cắt, không cho con loại P kia kịp phản ứng, nhất kích xuyên đầu. Thuận thế lấy chân đạp vào ngực con zombie rút thương lộn 1 vòng rồi nhảy ra. Gọn gàng mà lưu loát.
Sự sắc bén của thanh phi lao này rất tốt nhưng hình như không được bền lắm. Mới dùng 1 lần mà đã cong rồi, tiện tay vứt đi, Hoàng Thiên lao tới mục tiêu tiếp theo.
Khi hắn chuẩn bị nhảy dến để vung ra 1 quyền thì bỗng nhiên hắn thấy trước mặt lại có 1 cái bóng.