Hậu Cung Của Ta Cân Cả Thế Giới Ở Mạt Thế

Chương 27: Bát Bộ Càn Thiên VS Zombie 3 đầu



Bỗng nhiên có 1 cái bóng xuất hiện trước mặt Hoàng Thiên.

Đã từng gặp 1 trường hợp như vậy, hắn biết rằng chắc chắn có thứ gì đó trên đầu mình.

Hắn lập tức không lao thẳng tới nữa mà chạy chếch sang 1 bên.

Rầm…..

Quả nhiên có hàng. Cmn còn mai phục nữa chứ. Có vẻ như nó nhảy xuống từ trên sân thượng của tòa nhà cao 10 tầng bên cạch đó.

Con zombie này có vẻ hơi khác biệt. Nó phải cao tới 5m, có 3 đầu 6 tay, cơ thể to lớn như những con loại P, ngón tay thì dài ra móng vuốt như những con loại S, nhìn kĩ lại cái đầu ở giữ có vẻ phình phình hình như là của 1 con loại I, cái đầu bé hơn bên trái chắc là của 1 con loại S, cái đầu to hơn bên phải chắc là của 1 con loại P.

Thế thân hình nó to như vậy liệu có nhanh như mấy con……

Hoàng Thiên đã có đáp án, nó lao tới rất nhanh, thậm chí còn nhanh hơn mấy con loại S hắn đã từng gặp. Tuy vậy nhưng vẫn chưa đủ đáng sợ đối với hắn.

Nó vừa tiến lên vừa ném những viên đá tới, tuy độ chính xác thấp đến đáng thương. Có vẻ như nó học theo trò Hoàng Thiên ném lao khi nãy.

Điều đáng chú ý ở đây là thứ này rất thông minh xảo trá.

Hoàng Thiên vốn không sợ nó nên không cần tranh né nữa, chỉ hơi thủ thế một chút, nó đột nhiên bạo phát tốc độ ít nhất là nhanh gấp 3 lần khi nãy.

Hắn hơi giật mình một chút, nhưng vẫn làm ra phản ứng kịp thời. Nhất quyền vung ra, ra sau tới trước.

Nhưng cmn nó vung ra 15 chỉ!!!!

Hoàng Thiên bị đánh trúng, lực trùng kích rất mạnh đập bay hắn ra đằng sau.

Hoàng Thiên rơi xuống đất, phun ra 1 ngụm máu, cmn quá chủ quan rồi.

Chủ yếu là hai tay của nó chúng vào bụng hắn đục ra 10 lỗ trên bụng hắn, 1 quyền của hắn chỉ cản được 1 bàn tay 5 ngón.

Lục phủ ngũ tạng bị chấn động, khi huyết quay cuồng 1 trận rồi cũng bình ổn lại. Máu từ vết thương chậm rãi chảy ra. May mắn thể phách hắn cường hãn và tốc độ hồi phục nhanh hơn người thường nhiều nên nếu kết thúc chiến đấu sớm thì chắc cũng không sao.

Mộng Dao từ khi thấy con 3 đầu thì đã rút thương của Hoàng Thiên lên rồi chạy tới chỗ hắn. Khi thấy hắn bị đánh bay, tim nàng như dừng 1 nhịp, thấy hắn đứng lên nàng mới buông lỏng thở ra 1 hơi và chạy đến.

Con 3 đầu kia lúc này đang gào rú gầm thét như ăn mừng thắng lợi, như đang nói ta là mạnh nhất vậy. Nhưng nó không biết nói nhảm thường hay chết sớm.

Hoàng Thiên lao tới, hét to một tiếng:

- Bát Bộ Càn Thiên.

Tiếng hét như sấm rền vang, vững vàng mà đanh thép, khí thế trên người hắn dường như tăng lên!!!

Cmn làm trò này cũng ra đòn mạnh hơn được sao!!!

Hoàng Thiên mộng bức thoáng qua.

Hắn bước ra 1 bước, tránh thoát 6 cánh tay khổng lồ vồ lấy, theo sau đó chính là 1 cước vung tới vào thẳng eo của con 3 đầu này.

- Nhất cước.

Rắc…. Tiếng xương nứt nhưng không lớn lắm. Giờ lưng mục tiêu như bị vẹo sang 1 chút.

Quả nhiên là thế, không biết tại sao, nhưng khi hét lên, khí thế như được phóng thích ra, từng tế bào như đang sôi trào, các cơ như phát ra lực mạnh hơn.

Thuận thế từ lực phản chấn sau nhất cước, hắn lùi ra sau một chút, tiếp tục bước ra bước thứ 2, tới sau lưng của mục tiêu.

- Nhị Cước.

Hoàng Thiên hưng phấn hét to như lúc đang nã pháo vào l-n Mộng Dao vậy, Mộng Dao ở đằng xa, nghe thấy âm điệu quen thuộc đỏ mặt lên, không biết là đỏ mặt vì nghĩ tới chuyện xấu xa nào đó hay là vì tiếng hò hét lên như mấy tên ngáo trong phim kiếm hiệp vậy.

Cước thứ 2 hắn vung ra trúng thẳng cột sống của mục tiêu nhưng da dày thịt béo nên có vẻ như không hiệu quả lắm. Nhưng ít nhất cũng làm sự chú ý của mục tiêu tập trung vào bên dưới.

Mục tiêu cũng phẫn nộ, 3 cánh tay trái vung ra đằng sau để bắt lấy hắn.

Nhưng hắn đã bước ra bước thứ 3 nhảy tới sau gáy mục tiêu.

- Tam cước.

Âm thanh Hoàng Thiên thanh trầm trọng vang lên như cú đá vào cái đầu nhỏ nhất của mục tiêu vậy. Thuận thế nhảy thẳng lui ra đằng sau 1 khoảng cách để hắn kịp thời chạm đất trước khi mục tiêu tấn công hắn.

Hắn không muốn làm cái bia sống trên không trung.

Cái đầu nhỏ của mục tiêu nổ tung như trái dưa hấu bị đập bể ra vậy. Cái thứ nhều nhào màu trắng trộn lẫn với dịch thể màu đen bắn ra làm người ta thấy thật bẩn thỉu và kinh tởm.

Mục tiêu gào thét lên đau đớn, cố gắng vùng vẫy để bắt hắn, tuy bàn tay của nó rất linh hoạt nhưng Bát Bộ Càn Thiên của Hoàng Thiên đã bước ra bước thứ tư.

Hắn cưỡng ép xao động linh khí trong cơ thể để duy trì tiết tấu nhanh hơn cũng như tạo thêm 1 lớp bảo hộ cho cái chân đang có dấu hiệu bắt đầu hơi đau của hắn.

Mục tiêu rất thông minh, biết rằng không thể ỷ lại vào thân thể liền lấy tốc độ cùng hắn so đấu.

Mục tiêu xoay người bạo phát tốc độ lao tới ngay khi Hoàng Thiên chạm đất, vung cả 6 cánh tay vung lên trảo xuống hòng chặn hết lối tránh của hắn.

- Tứ cước.

Âm thanh đanh thép mà hùng hồn khí thế hiên ngang, thẳng tiến không lùi, lần này hắn không tính tránh mà bước ra bước thứ tư, rồi vung ra đệ tứ cước vào ngực của mục tiêu.

Do hắn chưa kịp khống chế tốt cơ thể mình bởi vì tốc độ quá cao, nếu không đệ tứ cước sẽ lấy đi cái đầu thứ hai của mục tiêu.

Cước này trầm trọng đạp văng mục tiêu ra hơn 30 mét.

- Không cần. Tránh xa ra.

Lúc này Mộng Dao đang dùng dị năng của mình định đóng băng nó lại nhưng Hoàng Thiên vừa bước ra đệ ngũ bước vừa hét lên ngăn cản.

!!! Nhìn mặt Hoàng Thiên hắn có phải là loại nam nhân cần nữ nhân giúp không.

Mộng Dao ủy khuất, tức giận giậm chân, hai má phụng phịu, bàn tay trắng như phấn nắm chặt, không có chỗ phát tiết, chỉ đành khổ sở nền đất.

Rõ ràng nàng chỉ muốn giúp hắn mà hắn lại mắng nàng, hỗn đản, lưu manh, đại sắc lang, đồi bại, …..

Mộng Dao mà để Hoàng Thiên biết suy nghĩ của nàng chắc chắn sáng hôm sau nàng sẽ được biết thế nào là bồi hồi bên quỷ môn quan và cửa thiên đàng.

Thừa dịp hắn bệnh đòi mạng hắn, Hoàng Thiên tuy không muốn Mộng Dao giúp nhưng hắn cũng không muốn nói nhảm nhiều, để lâu sinh biến, đi đêm lắm có ngày gặp ma.

- Ngũ cước.

Âm thanh lạnh lẽo mà băng giá, hắn bước ra bước thứ 5 với tốc độ cực hạn để thu hẹp khoảng cách 30m nhanh nhất có thể. Cả cơ thể hắn như bay đến, mượn lực từ eo và đùi, chân giơ ngang lên, hắn vung chân trái ra 1 cước 360 độ tăng thêm lực đạo để tấn công mục tiêu.

Người hắn xoay trong 1 vòng trên không trung như 1 con quay. Mục tiêu chỉ kịp giơ 6 tay lên xoay sang phải đỡ ngay khi ngồi dậy.

Ầm …… bụi mù, tro tàn bay tung tóe che khuất tất cả tầm mắt, một bóng đen rê sàn sạt trên mặt đất phóng ra khỏi đám khỏi bụi đó.

Kể từ cước thứ 5 trở đi, cước pháp như phát sinh biến chất bởi nó đang càng cương mãnh hơn nhưng không mất đi chữ ‘’nhu’’, trong nhu có cương, chính vì thế từ cước thứ 5, lực sát thương cực kỳ khủng bố, như từng cước đá vào bên trong thân thể mục tiêu vậy.

Chưa kể lần này hắn còn xoay thêm 1 vòng trước khi ra cước, toàn bộ lực lượng đều bị dồn nén lại xuống chân hắn bởi lực ly tâm rồi trọn vẹn phóng thích điểm tiếp xúc với mục tiêu.

Một vết rãnh dài trên đất xuất hiện do mục tiêu bị hắn đá mà cày ra. toàn bộ 3 cánh tay phải của nó đã gãy nát, 3 cánh tay trái cũng không xê xích gì nhiều. Hai tay chân của nó cũng đã phế, gãy nát rồi.

Hắn còn chưa kịp thở ra một hơi thì có 1 tiếng xé gió tới gần.

( Nếu thấy hay nhớ thích cuối chương nha )