Hậu Cung Của Ta Cân Cả Thế Giới Ở Mạt Thế

Chương 71: Thương lượng



Lý Nam Khải vừa mới định đứng lên thì đột nhiên nghe thấy tiếng sấm rền vang đinh tai nhức óc.

Nhìn lại màn hình thì thấy cảnh sấm sét không khác gì mưa trút xuống hai bên núi gần thung lũng ra vào, cảnh tượng quả thực như là thiên phạt vậy làm cho người ta sợ hãi không thôi.

- Quả nhiên là những người đó, trước đó là dị năng hỏa hệ cấp S, lần này lại là một cái dị năng hệ lôi cấp S+ gần đạt tới SS sao.

Lý Nam Khải sợ hãi nói, căn cứ của hắn chỉ có mỗi 3 cái cấp S thôi đây, mà đó là toàn bộ năng lượng kết tinh năng lượng của căn cứ dồn vào, là 1 phần thành quả của hơn 1 vạn dị năng giả.

- Đi ra ngoài, mang theo xe chỉ huy mời hắn lên ngồi nói chuyện. Đừng chần chờ nữa.

Không đến 3 phút sau, một chiếc xe tải khá lớn đi đến, nhưng nhìn hoa văn xanh xám rằn ri là biến xe của quân đội rồi. Sau đó có vài người trung niên bước xuống tới trước mặt Hoàng Thiên chào hỏi.

- Không biết cơn gió nào mang tiểu huynh đệ tới đây, tôi chính là thủ lĩnh của nơi này, Lý Nam Khải, không biết cậu tìm tôi có việc gì?

Lý Nam Khải đi tới bắt chuyện rất lịch sự, hắn cũng không làm khó ông ta.

- Vào xe nói chuyện đi thủ lĩnh Nam Khải.

- Vậy được lên xe cho tiện cả đôi bên.

3 người đàn ông trung niên đi nên xe, theo sau là Hoàng Thiên, Diệp Liên và hai cái tiểu loli như 2 cái hiếu kỳ bảo bảo đi đâu cũng ngó chút này chút nọ. Nhất là khi lên xe, 2 đứa còn chạy khắp lung tung chỉ chỉ trỏ trỏ hỏi cái này cái kia làm Diệp Liên phải đi theo trông chừng 2 đứa, các nhân viên trong xe chỉ huy cũng biết tính tên ôn thần như hắn tốt nhất là đừng liên quan gì đến 2 cô bé và nữ nhân xinh đẹp như thiên sứ trước mắt này.

- Mời ngồi đi, tiểu huynh đệ, tôi gọi Lý Nam Khải, không biết cậu là ?

Lý Nam Khải lên tiếng hỏi.

- Ông có thể gọi tôi là Hoàng Thiên. Bây giờ tôi sẽ vào thẳng trực tiếp vấn đề, tôi muốn hỏi ông là tầm mắt xung quanh căn cứ này mở rộng được đến đâu rồi?

- Xung quanh nơi này chúng tôi đã dò xét trong bán kính phạm vi hơn 300km, nhưng chỉ trừ khu vực rừng rậm này chúng tôi chưa giám dò xét vào.

Lý Nam Khải không chút do dự nói ra.

- Ồ vì sao nha?

- Nơi này không bình thường, tôi không muốn trêu chọc tới những thứ không thể trêu chọc.

Hắn trả lời trong khi Hoàng Thiên vẫn quan sát hắn, với ngũ quan siêu nhạy bén của hắn, hắn cảm giác được khi trả lời vấn đề Nam Khải hẳn là không nói dối, đồng tử không giãn, nhịp tim không biến đổi, có vẻ như lời nói này là thật.

- Ồ thủ lĩnh các ngươi nói thật sao?

Giọng hắn trầm trọng hơn khi hỏi hai người trung niên bên cạnh, muốn hắn tin tưởng dễ dàng vậy thì nằm mơ.

- Thật … sao lại không thật.

Hai tên bên cạnh có vẻ như cũng nói thật, hắn đứng lên đi tới những nhân viên công tác ở nơi này, nhìn trang thiết bị có vẻ như là một nơi chỉ huy, đủ loại máy móc tràn đầy tính khoa huyễn trông hiện đại vô cùng.

Hắn đi đến giữa hai nhân viên công tác ngồi gần nhau, khí thế trầm trọng khiến người ta ngạt thở, hắn vỗ nhẹ vào vai hai người làm hai kẻ đó giật nảy mình lên toát ra mồ hôi như mưa.

- Hai vị, thủ lĩnh của các ngươi nói thật sao.

Giọng nói của hắn tuy nhỏ nhưng mang theo tràn đầy sát ý, sát ý hun đúc từ mạng của hơn vạn con zombie biến dị.

- Thật … thật.

Hai kẻ này run lên cầm cập, như bị vạn quỷ vây quanh làm chúng run sợ vô cùng, có vẻ chúng nói thật.

- Ca ca, sao tự nhiên trong này lại lạnh hơn vậy nha.

Giọng nói của Hoàng Yến vang lên thánh khiết trong trẻo như xua tan đi sát ý tràn ngập trong không gian nhỏ bé của chiếc xe.

- Haha, không có gì đâu Yến Yến, ngồi ngoan một chỗ nha.

Giọng nói của hắn lại trở về trạng thái ngáo ngơ như bình thường.

- Chúc mừng các vị không bước vào quỷ môn quan. May mắn cho các vị đã không thấy những thứ không nên thấy. Không thì có lẽ nơi này phải đổi chủ rồi.

Âm thanh của hắn không còn sát ý lạnh lẽo như trước chỉ là vô cùng bình thường nhưng vẫn mang đến áp lực lớn lao cho bọn hắn.

- Haha, Hoàng Thiên huynh đệ cứ nói đùa.

Không nói đến việc hắn tiện tay 2 kích làm sụp đổ cả đoạn tường thành, cái cảnh tượng thiên phạt kia cũng làm cho bọn họ cảm thấy căng thẳng rồi.

- Được rồi, bây giờ vào thẳng mục đích tôi tới đây. Tôi muốn một số trang thiết bị y tế, một số đồ dùng sinh hoạt và một vài tấm pin năng lượng mặt trời cỡ lớn, không biết nơi này có không?

- Haha, nơi này đã khôi phục gần như bằng với các thành phố lớn trước mạt thế, những thứ cậu cần đều có cả nhưng nơi này chỉ dùng một loại tiền tệ khác với trước mạt thế được các căn cứ lớn thống nhất, chắc cậu cũng không có nhưng cậu có thể dùng kết tinh năng lượng để đổi. Để cho tiện, tôi sẽ cử trợ lý của tôi đi theo giới thiệu về nơi này cho cậu.

- Được rồi, thế cho tôi quá giang 1 đoạn vào thành đi.

- Haha, khách khí rồi.

Xe chỉ huy đi vào thành trong sự tò mò của nhiều người.

Khắp nơi đang xôn xao không biết đột nhiên tường thành lại bị sập, rồi cả cơn mưa sấm sét vừa nãy nữa.

Hoàng Thiên được cho xuống xe ở một đoạn vắng người, tránh phiền phức không cần thiết, đi theo hắn là cô trợ lý mà Lý Nam Khải nói.

- Xin chào anh, tôi tên là Lâm Như Nguyệt, tôi sẽ giải đáp thắc mắc về nơi này giúp anh.

Có vẻ như là một cô gái trẻ tuổi nhưng rất chuyên nghiệp trong công việc.

- Được rồi, giới thiệu cho tôi sơ qua về nơi này đi.

- Khu căn cứ số 3 của chúng tôi hiện nay có hơn 12 triệu người sống sót từ khắp các nơi tụ tập lại, nơi này có 4 khu vực lớn là khu quân sự, khu dân sự, khu sản xuất và khu công nghiệp, những thứ anh cần có thể tìm kiếm ở khu sản xuất và khu công nghiệp.

Lúc Hoàng Thiên vừa đi và tìm hiểu về nơi này thì lúc này trong phòng chỉ huy, bên cạnh Lý Nam Khải là 3 dị năng giả cấp S.

- Ngươi cảm thấy hắn thế nào, Bạch Tịnh Hàm.

Lý Nam Khải hỏi một nữ dị năng giả. Người này có dị năng có thể đánh giá sức mạnh của mục tiêu và phát hiện điểm yếu của mục tiêu.

- Không có dị năng là một điều kỳ lạ, không có đan điền là điều kỳ lạ thứ hai, không có điểm yếu trên cơ thể là điều kỳ lạ thứ ba.

- Hắn vậy mà không có dị năng, cũng không có đan điền thì chắc chắn không phải dị năng cũng không phải tu chân giả, chẳng lẽ hắn là luyện thể, nhưng luyện thể thì tại sao hắn lại chém ra cương khí. Mà không có yếu điểm là sao.

Một tên dị năng giả tên Lưu Quang nói.

- Như đã nói thôi, do cường độ cơ thể hắn quá cao, cơ bản có thể gọi là mình đồng da sắt, súng đạn bắn không xuyên. Mà cường độ lại rất đều, nơi nào cũng rắn chắc như nhau thôi.

Tịnh Hàm nói chắc chắn làm người khác không khỏi bất ngờ.

- Quan sát hắn rất tốn sức, ta không biết tại sao nhưng khả năng của hắn không chỉ có như thế thôi đâu.

- Lưu Quang, trong đoạn ghi hình kia sau khi được tua chậm lại 100 lần rồi phân tích, tốc độ của hắn ít nhất là cấp S và còn cao hơn ngươi, cũng chưa chắc chắn chỉ số của hắn chỉ có cấp S nếu không hắn đã không vênh váo như kia, ngươi tốt nhất đừng đùa nghịch lưu manh rồi hạ tràng như tên Hoàng Hạ kia.

Lý Nam Khải nhìn về tên dị năng giả cấp S rồi nói.

- Ta biết, tuy ta thích đùa nghịch nhưng ta không có đần và ngạo mạn như tên kia, thứ gì chọc được thứ gì không chọc được phải tìm hiểu trước đã. Lý Dương ngươi thì sao, cảm giác hắn thế nào?

- Ta giết càng nhiều thì càng mạnh nhưng sát khí trên người hắn còn kinh khủng hơn ta nhiều, không chỉ là số lượng mà còn là chất lượng, hắn có lẽ là kẻ đã đồ sát đoàn zombie kia.

Nghe thấy hắn nói vậy mọi người cũng không cần bàn tán gì nữa, chỉ mong tốt nhất hắn không gây sự gì với nơi này. Người mạnh nhất căn cứ cũng kém người ta quá nhiều, không có cách nào.

Còn vác tên lửa tiêu diệt hắn, nói nhảm hắn nhanh như vậy, còn chưa kể có 1 người dị năng hệ lôi cấp S+ tên lửa chưa kị phóng tới thì đã bị dị năng đánh cho nát tan ấy chứ, nói chung không nên học vào.