Hoàng Thiên được đưa đến ngân hàng của khu căn cứ số 3, nơi đây không khác với ngân hàng ngày xưa là mấy chỉ là hiện đại hơn chăng.
- Anh có thể đổi tiền bên kia.
Như Nguyệt vừa nói vừa chỉ hắn tới 1 góc.
- À, tiện thể nói cho anh biết luôn để định hình được giá trị của tiền nơi này, 1 viên cấp 3 bằng 100 viên cấp 2; 1 viên cấp 2 bằng 10 viên cấp 1; 1 viên cấp 1 bằng 1000 tệ. Nơi này người dân chủ yếu chỉ có thu thập khoảng 500 tệ một tháng nhưng vẫn đủ để ăn no cho 2 người. Những người nguyện ý mạo hiểm đi khai thác quặng, mỏ bên ngoài thì sẽ khoảng 3000 tệ trở lên, dị năng giả thường được căn cứ trả lương mỗi tháng theo cấp độ nhưng khi có zombie tấn công phải gia nhập chiến đấu, nếu muốn có thêm thu nhập thì phải làm các nhiệm vụ được ban bố ở sảnh công hội.
- Ừm được rồi, trước đổi cho tôi 100 viên cấp 1 này đi, bằng này tiền đủ mua những thiết bị, thuốc men viết trong đây không.
- Không những đủ mà còn thừa rất nhiều là đằng khác, chờ chút anh chưa có tài khoản đúng không, đi theo tôi sang bên kia làm thẻ ngân hàng đã, mọi thứ đều được thanh toán bằng thẻ ngân hàng và mã số.
Sau một loạt các công đoạn rườm rà hắn cũng đã đổi thành công tiền nơi này, 100.000 tệ, có thể coi như là 1 phú hào nơi này rồi.
- Diệp Liên, Oanh Oanh, Yến Yến, đi thôi nào.
Trên đường đi hai cái hiếu kỳ bảo bảo Oanh Oanh Yến Yến liên tục ghé vào đủ mọi nơi để nhìn cái này nhìn cái kia, dù sao trước đây các nàng cũng chỉ ở nhà trồng rau.
Có thể nói là cái gì cũng không biết. Nhìn ánh mắt của các nàng nhìn những đồ vật kia là hắn biết 2 cô bé rất thích chúng nhưng lại không đòi hỏi, từ hoàn cảnh nghèo khó sinh ra đã làm cho hai cô bé tự khép lại mong muốn của bản thân, vùi dập tuổi thơ của mình, nhưng bây giờ hắn có nghèo sao, tất nhiên là không.
- Hai cái ngốc muội muội, muốn con gấu kia sao.
- Không cần, muội không muốn.
- Muội cũng vậy.
Hai cái tiểu la lỵ này thật là …
- Không sao mà, ca ca bây giờ rất giàu nha, muội muốn cái gì ca ca đều mua được hết.
- Thật … thật sao?
- Tất nhiên rồi, ca ca của các muội có gì mà không làm được chứ?
Hắn vênh mặt lên nói với hai cô bé làm hai cái tiểu la lỵ vui vẻ không thôi.
- Đúng vậy, việc gì mà chẳng làm được, súc sinh không làm được anh còn là được mà, hihi.
Diệp Liên vô ý thức nói một câu!!!!!!!!!!!
Ngọa tào!!!!!! Đây là có ý gì!!!
- Ta … ừ thì ta … súc sinh thật, 2 cái tiểu la lỵ cũng muốn ăn sạch mà con gái cũng muốn ăn sạch. Cmn hắn không phản bác được. Thôi bỏ đi, quân tử như ta ai chấp đàn bà.
Hoàng Thiên thầm biện minh cho sự vô sỉ của hắn trong đầu.
- Oa, con gấu này mềm quá. Lại to nữa, tối ôm ngủ chắc thích lắm, hihi.
- Ừm hai chị em mình cùng ôm nha.
………
- Hoàng Thiên ca ca, cái gì kia mà thơm quá.
- Hoàng Thiên ca ca, cái này ăn ngọt lắm nè, ca ca ăn thử đi.
- Hoàng Thiên ca ca … … …
- Hoàng Thiên ca ca … … …
Hai cái tiểu la lỵ ríu ra ríu rít trông mà vui vẻ. Không cần nói nhiều, cứ càng nàng thích là quẹt thẻ bấm mã trả tiền.
Đi lượn vài vòng quanh khu công nghiệp, Hoàng Thiên có thể tìm được tất cả những thứ mà hắn cần cho con của hắn, không hổ là đã phục hồi như những thành phố lớn trước mạt thế.
Những thiết bị trong danh sách mà Diệp Liên cần cũng đã được mang tới đầy đủ cùng với những tấm pin năng lượng mặt trời cực lớn được tháo rời ra mấy phần.
Quá nhiều thiết bị và mấy tấm năng lượng mặt trời khá lớn nên hắn phải mua thêm cả 1 chiếc xe tải khá đắt đỏ với giá 10.000 tệ, dù sao bây giờ là mạt thế, xe cũng là hàng xa xỉ.
Tổng cộng tiêu phí không quá 30.000 tệ.
Chuyến đi này không tệ, bây giờ hắn cũng chả cần đi đâu tìm kiếm đồ vật cả, chỉ cần tới nơi này mua là xong, đơn giản dễ dàng nhanh gọn lẹ.
Đi một đoạn nữa, hắn phát hiện ra một nơi khá thú vị có thể đánh giá cấp độ dị năng do Như Nguyệt giới thiệu.
- Diệp Liên vào kia chơi chút nào.
Nơi này tầng 1 là một đại sảnh, chỉ có một quầy tiếp tân.
- Hoan nghênh các vị, các vị tới đây là muốn đăng ký thông tin dị năng hay là muốn đánh giá dị năng.
Cô tiếp tân niềm nở chào đón.
- Tôi muốn đánh giá dị năng.
- Vậy xin mời các vị lên tầng 3, sau khi thanh toán phí đánh giá sẽ được sử dụng thiết bị.
Khi lên tới tầng 3, hắn chỉ thấy mấy thiết bị máy móng như buồng ngủ đông dựng đứng trông có vẻ hơi khoa huyễn một chút, nơi này còn có mấy người đang đứng trong đó.
- Những cái máy này sao các người làm ra được.
Hoàng Thiên quay lại hỏi Như Nguyệt.
- Không phải do chúng tôi làm ra, đây là đồ vật lấy từ trong các khu di tích mà thôi.
???
- Di tích, di tích nào cơ?
Cmn Hoàng Thiên thật sự như người tối cổ rồi, cái qq gì cũng không biết, xem ra tự nhốt mình trong một góc cũng không phải là chuyện tốt, giao lưu với lũ người này cũng không tệ.
- Anh không biết sao, vậy nhẫn trữ vật của anh không phải lấy từ di tích sao. Trong một số di tích thí luyện mới thưởng nhẫn trữ vật, một số di tích thì có sẵn những thiết bị khoa học kỹ thuật vượt bậc, cũng nhờ có nó mà các căn cứ trên thế giới mới có thể phát triển nhanh chóng và chống lại lũ zombie đang càng ngày càng tiến hóa.
- Những thiết bị này là các cô tìm được từ các di tích sao.
- Đúng vậy, gần đây lại có một di tích đột nhiên xuất hiện trong thành phố gần khu rừng mới xuất hiện cách đây hơn 150km nhưng đáng tiếc chúng tôi phát hiện quá muộn, lũ zombie biến dị đã chiếm nơi đó trước. Sau khi chúng rời đi, chúng tôi đã vào nơi đó để xem xét, có vẻ như nơi đó là một kho kết tinh năng lượng, lũ zombie biến dị đã dọn sạch chỗ đó rồi.
Cmn không phải là cái hôm có mấy con zombie tính xông vào rừng của hắn rồi bị Ngọc Trân phất tay bằm chết đó chứ, cơ bản là hôm đó đang mải bẹp bẹp không là có cơ hội cho các nữ nhân của hắn rèn rũa khả năng chiến đấu rồi. Thật là lãng phí nha.
Hắn đang mải mê suy nghĩ thì có âm thanh cơ giới truyền đến.
- Chử Đức Nham.
Dị năng đánh giá.
Dị năng hỏa hệ.
Dị năng cấp độ: B-
Dị năng tiềm lực: A+
Dị năng năng lượng: B-;
Dị năng thành thục: C+;
Đánh giá chung dị năng: B.
Thân thể đánh giá.
Nhục thân: F
Lục phủ ngũ tạng: F-
Tim: E
Não: C+
Đánh giá chung thân thể: D.
- Haha, ta đạt tới cấp B rồi.
- Chúc mừng ngươi, giờ ngươi có thể nhận thêm nhiệm vụ cấp B và nhận lương cao hơn và được phép lấy 6 nữ nhân làm vợ.
Một người đàn ông trung niên cầm chiếc máy tính bảng bấm bấm gì đó rồi nói.
- Này, lấy 6 người vợ là sao đấy.
Hoàng Thiên thắc mắc, nơi này không phải khôi phục luật pháp rồi sao, sao còn được lấy nhiều vợ.
- Chuyện này là chính sách của lãnh đạo, cũng dễ hiểu thôi, trong khu căn cứ này có 12 triệu người thì chỉ có 1 triệu người là đàn ông trai tráng, nơi này gần như không có ai ngoài 50 tuổi bởi vì khi dịch bệnh bùng phát càng nhỏ tuổi hoặc càng lớn tuổi thì càng dễ biến thành zombie.
- Tại sao lại ít đàn ông như thế được?
- Thực ra ban đầu nơi này cũng có tới 4 triệu nam nhân trên 10 triệu người, những ngày đầu của khu căn cứ này do lãnh đạo bắt nam nhân bình thường cũng phải chiến đấu nên số lượng nam nhân ở đây cũng giảm mạnh và vì do những tài nguyên cần thiết bên ngoài đều là nam nhân có sức khỏe mới thích hợp đi khai thác tuy có tỷ lệ tử vong là 10% nhưng do tiền lương nhiều nên không ít người liều mạng. Đã có trọng thưởng ắt có dũng phu. Thế nên tính trạng lệch tỷ lệ giới tính ngày càng cao. Mà nam nhân do đến tuổi dậy thì có cơ bắp phát triển thể trạng tốt hơn nên cũng dễ thức tỉnh hơn nữ nhân nên điều lệ này hoàn toàn hợp lý.
- Thế không có nữ nhân nào nguyện ý ra ngoài kiếm tiền lương cao để không phải dựa vào người khác sao.
- Nữ nhân thì cũng có nhưng đó chỉ là số cực kỳ ít ỏi vì thể trạng đạt điều kiện nên mới được gia nhập thôi. Phần đa các nữ nhân được khuyến khích ở nhà để làm các công việc trong khu sản xuất và khu công nghiệp vì việc nơi đó không nặng nề. Với lại chính phủ cũng đang khuyến khích đẻ con nên cũng không mấy ai muốn ra ngoài cả. Nếu đẻ con trai mỗi tháng sẽ được trợ cấp 200 tệ, con gái chỉ được trợ cấp 50 tệ, cũng là một số tiến không nhỏ đối với người dân ở đây.
( Sorry ae, nay tí quên úp chương hơi muộn, nay minh hơi bận chút đầu tuần mà )