Chương 1002
Mọi người ngơ ngác!
Diệp Quân nhìn về phía Võ Lão: “Trả cái túi vải này cho mẹ ta, nói với bà ấy ta vất vả nhiều năm như vậy thật sự đã quen rồi. Mặc dù Tiên Bảo Các rất giàu có, nhưng ta thực sự cũng không ham hố gì. Mấy người cũng yên tâm, ta sẽ không tới phá hoại lợi ích của mấy người, đều là của mấy người, tất cả đều là của mấy người!”
Nói xong, hắn quay người bước vào trong đường hầm thời không.
Lý Bán Tri liếc nhìn mấy người Võ Lão một lượt rồi cũng đi theo.
Đám cường giả của thư viện Quan Huyên cũng vội vàng đi theo.
Từ bỏ Tiên Bảo Các!
Võ Lão đứng nguyên tại chỗ nhìn túi vải nhỏ phía trước, sắc mặt trắng bệch như giấy.
sắc mặt của Trấn Quan lại trở nên u ám, cậu thanh niên đứng bên cạnh ông ta lại cười khẩy không thôi, thấp giọng nói: “Đi thì đi đi, Tiên Bảo Các ba mươi triệu năm nay không có các chủ không phải vẫn tốt sao?”
Đúng lúc này, bên cạnh đường hầm thời không, thời không nơi đó đột nhiên nứt lìa. Một người phụ nữ mặc đồ xanh chậm rãi bước ra, phía sau lưng người phụ nữ mặc đồ xanh còn có mấy trăm cường giả siêu cấp.
Ưng Thanh!
Sau khi Ưng Thanh xuất hiện, bà ấy lập tức đi tới gần Diệp Quân, sau đó chậm rãi quỳ một chân xuống: “Thuộc hạ…”
Diệp Quân không hề dừng bước, đi thẳng vào bên trong đường hầm thời không. Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt Ưng Thanh lập tức trắng bệch!
Đám cường giả của thư viện Quan Huyên cũng đồng loạt đi vào trong đường hầm thời gian đã mở sẵn, đường hầm thời gian khẽ rúng động, Diệp Quân tiến vào sâu bên trong. Nhưng đúng vào lúc này, cách đó không xa, cái túi vải nhỏ kia đột nhiên rung lên, một giây sau, trong ánh mắt của tất cả mọi người, một tia sáng màu trắng từ từ bay lên từ bên trong túi vải.
Tia sáng đó ngưng tụ thành một người phụ nữ giữa không trung!
Người phụ nữ mặc áo tay ngắn, bên dưới là chiếc váy vải, chân mang một đôi giày vải nhỏ, trông rất giản dị.
Nhìn thấy người phụ nữ, sắc mặt của Ưng Thanh và đám người Tiên Bảo Các đang có mặt lập tức biến đổi, đồng loạt quỳ xuống: “Tham kiến các chủ!”
Các chủ!
Tần Quan!
Trấn Quan và đám đạo binh phía sau lưng ông ta cũng vội vàng quỳ xuống, cả người run lẩy bẩy.
Tần các chủ xuất hiện rồi!
Bên phía thư viện Quan Huyên, mọi người cũng vô cùng bất ngờ.
Bọn họ đều không ngờ Tần Quan lại xuất hiện!
Đám người của thư viện Quan Huyên do dự một lát, sau đó cũng đồng loạt hành lễ: “Tham kiến chủ mẫu!”
Mặc dù bọn họ không ưa gì Tiên Bảo Các, nhưng Tần Quan thì vẫn phải tôn trọng.
Tần Quan nhìn Diệp Quân phía xa, lúc này Diệp Quân đã dừng bước, có điều hắn không quay người lại.
Tần Quan nhìn Diệp Quân, khẽ nói: “Con không quay người lại nhìn mẹ một chút sao?”