Chương 1168
Ầm!
Một bàn tay khổng lồ nghìn trượng phóng lên trời, bàn tay này đã che chở cả thôn làng, nhưng ngay lúc ấy, phía chân trời, từng luồng sức mạnh khủng khiếp tỏa ra xung quanh. Chớp mắt, cả tiểu thế giới bắt đầu vụn nát.
Bàn tay khổng lồ kia của Bát Uyển cũng đang dần nứt vỡ từng chút một!
Thấy vậy, Diệp Quân hoảng hốt, hắn bất chấp tất cả, lập tức hóa thành một tia kiếm quang bay lên không phận của thôn làng. Hắn vung tay phải lên, Tiểu Tháp xuất hiện bên cạnh: “Tháp gia, ta biết ngươi không bị thương, mau thu thôn này vào trong tháp đi”.
Lần này, Tháp gia không nói nhiều, liền hóa thành một đạo kim quang, hút cả thôn làng vào trong!
Diệp Quân vội nói: “Bát Uyển cô nương, người này quá mạnh, chúng ta không phải đối thủ, đi thôi!”
Nói xong hắn kéo Bát Uyển quay người bỏ chạy.
Ngay lúc ấy, trong số vô số đá vụn kia bỗng bộc phát ra vạn đạo kim quang, cả bầu trời bắt đầu nát vụn từng chút một, vô cùng kh ủng bố.
Trên trời, Diệp Quân đang kéo Bát Uyển chạy, sắc mặt bỗng thay đổi, hắn dừng bước rồi quay người lại. Bấy giờ, vạn đạo kim quang đã phóng tới.
Theo bản năng, hắn kéo Bát Uyển ra sau lưng, tâm niệm khẽ động, mấy trăm thanh phi kiếm tức thì phóng từ cơ thể hắn ra ngoài. Thế mà phi kiếm vừa tiếp xúc với những kim quang kia đã vỡ nát, lực đánh mạnh mẽ khiến hắn và Bát Uyển phải liên tiếp lùi sau. Trong khi lùi lại, thân xác của Diệp Quân đã bắt đầu nứt ra…
Bát Uyển đứng sau lưng thấy da thịt của Diệp Quân nứt ra thì hơi sững sờ.
Cô ấy lập tức kéo Diệp Quân ra phía sau rồi mạnh mẽ vung hai tay về phía trước.
Ầm!
Một luồng sức mạnh khủng khiếp bộc phát từ hai cánh tay cô ấy.
Trời đất chấn động!
Nhưng luồng sức mạnh này chẳng thể nào bì được với những kim quang kia!
Ầm!
Bát Uyển và Diệp Quân cùng bị đánh bay ra nghìn trượng, cuối cùng hai người đập mạnh xuống đất.
Khi rơi xuống đất, Diệp Quân nhíu chặt mày, hắn cảm thấy xương cốt toàn thân lúc này như muốn vỡ vụn.
Bát Uyển thì đang nằm trên người hắn, điều làm hắn kinh ngạc là Bát Uyển không hề bị thương, áo quần cũng không rách luôn.
Gì vậy?
Lúc này, Bát Uyển bò dậy nhìn Diệp Quân rồi hỏi: “Ngươi… không sao chứ?”
Diệp Quân cười khổ: “Chưa chết được!”
Bát Uyển chỉ im lặng nhìn Diệp Quân.
Diệp Quân lấy ra một viên đan dược uống vào. Hắn ngẩng đầu nhìn lên trời, ở đó, những vụn đá kia đã rơi xuống hết, một người đàn ông trung niên với thân hình cao lớn đứng đó, ông ta cao đến tám thước, mặc một bộ trường bào rộng rãi, tóc dài xõa sau vai, vô số mảnh vụn phù văn từ từ rơi xuống xung quanh ông ta.
Đại Đế!
Diệp Quân nhìn người đàn ông trung niên này với vẻ mặt nặng nề.
Thần Đế không thể so sánh nổi với Đại Đế đâu, mỗi một vị Đại Đế đều là cường giả cực mạnh của trời đất, dù là ở Chân vũ trụ thì Đại Đế cũng được xem là cường giả tuyệt đỉnh!