Chương 1169
Bây giờ Diệp Quân hắn hơi tò mò, ai đã phong ấn vị Đại Đế này ở đây?
Chân Thần sao?
Trong lúc Diệp Quân đang đoán già đoán non, Đại Đế kia bỗng nhìn hắn và Bát Uyển. Ánh nhìn này như có thể nhìn thấu tất cả, ánh nhìn vô tình nhưng lại chứa đựng khí thế ngút trời, thời không trước mặt Diệp Quân và Bát Uyển nứt vỡ từng chút một!
Bát Uyển vội kéo Diệp Quân ra sau lưng, tay phải đấm một quyền về phía trước!
Nhưng Bát Uyển bây giờ nào phải đối thủ của một vị Đại Đế cơ chứ?
Rầm!
Tiếng nổ vang lên, Diệp Quân và Bát Uyển lại lần nữa cùng bị đánh bay.
Hai người đập mạnh xuống đất, máu không ngừng tuôn ra khỏi miệng Bát Uyển.
Trên đất, Diệp Quân cũng cảm thấy kinh mạch toàn thân mình như đã nát vụn, đau đớn tột cùng.
Lúc này, Bát Uyển trở người đứng dậy, sau đó xách Diệp Quân đi về phía gần đó.
Diệp Quân kinh ngạc: “Bát Uyển, cô định làm gì vậy?”
Bát Uyển nhấc Diệp Quân đặt lên một tảng đá lớn, sau đó nhìn vị Đại Đế đứng đằng xa. Hai tay cô ấy siết chặt, định ra tay thì Diệp Quân cuống quýt kéo cô ấy lại: “Vị này, cô đánh không lại!”
Thực lực của Bát Uyển rất mạnh, nhưng chắc chắn không thể đánh lại Đại Đế.
Bát Uyển nhìn Diệp Quân: “Ta không sợ!”
Diệp Quân ngẩn người, suy nghĩ rồi nói: “Nói lý trước đã!”
Nói rồi hắn đứng dậy, kéo Bát Uyển ra phía sau, cô nhóc này gan lắm, hắn sợ cô ấy chịu thiệt.
Thấy Diệp Quân kéo mình ra sau, Bát Uyển chỉ ngẩng đầu nhìn hắn mà không nói gì.
Diệp Quân nhìn người đàn ông trung niên đứng trên trời kia. Lúc này, người đàn ông kia bỗng bước tới một bước, lập tức xuất hiện trước mặt hai người Diệp Quân.
Diệp Quân nhìn người đàn ông trung niên, lễ mạo nói: “Tiền bối, hai người bọn ta chỉ đi ngang qua nơi này, không có ác ý gì cả”.
Người đàn ông trung niên nhìn chằm chằm Diệp Quân, ánh mắt thoáng tia kinh ngạc: “Đại Kiếm Đế đỉnh cao, Võ Thần!”
Diệp Quân gật đầu, hắn không hề bất ngờ, vì Tháp gia không giúp hắn che giấu khí tức nữa.
Người đàn ông trung niên bỗng hỏi: “Cái tháp nhỏ vừa rồi của ngươi là tháp gì vậy?”
Diệp Quân nhìn ông ta rồi đáp: “Là Tháp gia của ta!”
Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân chòng chọc: “Cho ta xem thử được không?”
Chưa đợi Diệp Quân trả lời, người đàn ông trung niên đã xòe tay ra, một luồng năng lượng mạnh mẽ đã bao trùm lấy hắn và Bát Uyển, ngay sau đó, Tiểu Tháp trong cơ thể Diệp Quân đã bị một sức mạnh hút ra ngoài.
Diệp Quân nhìn người đàn ông trung niên, không lên tiếng.
Người đàn ông trung niên nhìn cái tháp trong tay, tặc lưỡi lấy làm kỳ lạ, mắt sáng hẳn lên: “Đồ tốt, thời gian trong tháp và bên ngoài lại khác biệt nhiều đến thế này…”
Nói rồi ông ta hỏi Diệp Quân: “Ta lấy tháp này nhé, ngươi có ý kiến gì không?”
Cướp tháp?
Diệp Quân ngây ra như phỗng. Hắn không ngờ nhân vật tuyệt thế mạnh mẽ đến nhường này lại có ý định cướp tháp của hắn!
Kỳ thật hắn hơi phản cảm với hành vi này.