Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1658



Chương 1658

Nạp Lan Ca khẽ thở dài, nét mặt phức tạp: “Tuyết cô nương, nói thật, đối mặt với cô, tâm trạng của ta cũng rất phức tạp. Nếu hắn không thích cô thì không có gì để nói, nhưng hắn lại thích cô…”

Nam Cung Tuyết cúi đầu: “Nạp Lan cô nương, lúc ta quen hắn, không hề biết rằng hắn đã thành thân. Nếu biết…”

Nói đến đây, cô ấy im lặng.

Nạp Lan Ca nhìn Nam Cung Tuyết: “Tuyết cô nương, Tiểu Quân mặt nào cũng tốt, chỉ có điều là không thể dứt khoát trong tình cảm…”

Nói đến đây, cô lắc đầu: “Không đúng, một người thông minh như hắn, sao có thể không nhìn thấu suy nghĩ của phụ nữ được? Nếu hắn muốn quyến rũ, trên đời này có bao nhiêu người chống lại được sức hấp dẫn của hắn chứ? Hắn giả vờ ngây ngô không đáp lại trước mặt các cô là vì yêu ta, sợ ta đau lòng”.

Nam Cung Tuyết nhìn Nạp Lan Ca với vẻ ngạc nhiên: “Hắn còn thích cô gái nào khác nữa à?”

Nạp Lan Ca thầm thấy khổ sở: “Nhiều lắm! Thiên Thiên, Tịch Huyền, Nam Lăng Nhất Nhất, còn có Bát Uyển gì đó ở Chân Vũ Trụ kia nữa… Gần đây còn rất mập mờ với Chấp Kiếm Nhân… Hắn cho rằng ta không biết, nhưng thật ra ta đều biết hết!”

Nét mặt Nam Cung Tuyết cứng đờ, trợn mắt há mồm: “Việc này… Việc này…”

Nạp Lan Ca cười nói: “Có phải cô ngạc nhiên lắm không?”

Nam Cung Tuyết vội gật đầu: “Ta… Hắn…”

Nạp Lan Ca nhìn Nam Cung Tuyết: “Vậy cô có còn thích hắn không?”

Nam Cung Tuyết cúi đầu: “Nạp Lan cô nương, cô xinh đẹp như thế, dù là ta cũng cảm thấy xấu hổ, người đàn ông nào có thể cưới cô làm vợ, không biết kiếp trước đã tích được bao nhiêu đức. Nếu ta là đàn ông, ta nhất định sẽ một lòng một dạ với cô, tuyệt đối không hai lòng, sao… sao hắn có thể đa tình, thích nhiều cô gái như vậy chứ?”

Nạp Lan Ca bình tĩnh nói: “Hắn còn thích cô nữa!”

Nam Cung Tuyết lập tức đỏ mặt: “Việc này… Ta…”

Nạp Lan Ca khẽ thở dài: “Tuyết cô nương, nếu có thể, đương nhiên ta cũng hy vọng hắn một lòng một dạ với mình, thử hỏi có cô gái nào không muốn như thế chứ? Nhưng trời sinh hắn đã trăng hoa, ta có thể làm gì được? Ta cũng từng có suy nghĩ rời xa hắn, nhưng… ta không làm được”.

Nam Cung Tuyết nhìn Nạp Lan Ca trước mặt, thầm thấy thông cảm, sự lạnh lùng trước đó đã biến mất không còn tung tích.

Nạp Lan Ca chợt nói: “Tuyết cô nương, cô và hắn có từng xảy ra…”

“Không không!”

Khuôn mặt Nam Cung Tuyết lập tức nóng lên như có núi lửa sắp phun trào, liên tục xua tay: “Nạp Lan cô nương, ta không làm chuyện đó với hắn, thật đấy, dù ta thích hắn, nhưng còn chưa thành thân đã làm chuyện đó với hắn… Ôi chao, nói một hồi, sao lại nhắc đến những chuyện này rồi!”

Nhìn Nam Cung Tuyết dịu dàng đáng yêu trước mắt, Nạp Lan Ca lắc đầu cười khẽ, cảm giác chua xót trong lòng cũng mất đi một chút: “Tuyết cô nương, ta cũng không có ý gì khác, chỉ hỏi thử mà thôi”.

Nam Cung Tuyết cúi đầu không dám nhìn thẳng vào Nạp Lan Ca, mặt đỏ như quả táo: “Nạp Lan cô nương, câu hỏi này của cô… thật sự quá đáng sợ”.

Nạp Lan Ca chợt thở dài: “Hiện tại vũ trụ Quan Huyên không chỉ có kẻ thù là nền văn minh Vĩnh Sinh, mà còn có Chân Vũ Trụ luôn ở phía sau nhìn chằm chằm, nói không chừng một ngày nào đó mọi người đều sẽ chết trận, Tuyết cô nương, cô bảo trọng”.

Dứt lời, cô bèn muốn rời đi.

Nam Cung Tuyết chợt nói: “Nạp Lan cô nương, nếu cô không chê, ta sẵn lòng giúp đỡ vũ trụ Quan Huyên một tay!”