Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1659



Chương 1659

Nạp Lan Ca ngạc nhiên: “Tuyết cô nương, cô…”, Nam Cung Tuyết mỉm cười nói: “Bây giờ ta là Mệnh Vận Đại Đế, thực lực cũng tạm được”.

Nạp Lan Ca ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Hiện tại Loạn Tinh Giới đã bị huỷ diệt, Tuyết cô nương, không bằng cô dẫn những đệ tử của cô đến vũ trụ Quan Huyên đi, cô thấy sao?”

Nam Cung Tuyết do dự một lát rồi gật đầu: “Được!”

Nạp Lan Ca cười nói: “Vậy cô dẫn người của mình đến vũ trụ Quan Huyên trước đi, sau khi thu xếp ổn thoả, nếu cô muốn thì có thể gia nhập nội các, ta cũng đang thiếu người, nếu có cô giúp đỡ thì càng tốt hơn”.

Nam Cung Tuyết chậm rãi siết chặt hai tay, có thể nhìn ra cô ấy đã động lòng, nhưng dường như vẫn đang băn khoăn điều gì đó, cô ấy lén nhìn thoáng qua Nạp Lan Ca, thấy ánh mắt chân thành của Nạp Lan Ca thì tâm trạng cũng thả lỏng hơn, sau đó gật đầu: “Được…”

Nạp Lan Ca cười nói: “Vậy chúng ta gặp nhau ở vũ trụ Quan Huyên!”

Nam Cung Tuyết gật đầu: “Nạp Lan cô nương, thực lực của nền văn minh Vĩnh Sinh kia không tầm thường đâu, cô phải cẩn thận”.

Sau đó, cô ấy xoay người hoá thành một tia sáng trắng biến mất ở cuối tinh hà.

Nạp Lan Ca đứng tại chỗ lắc đầu, khẽ thở dài, trong lòng hơi chua xót, người đàn ông đa tình này, mê gái cũng không giải quyết ổn thoả, còn khiến cô phải lo lắng giúp hắn, đúng là…

Hầy!

Nạp Lan Ca lại thở dài một lần nữa rồi xoay người rời đi.

Bên ngoài Loạn Tinh Giới.

Vô số cao thủ của nền văn minh Vĩnh Sinh xuất hiện bên cạnh Tịnh Thần, đều là những người trốn thoát ra ngoài.

Dù sức mạnh của đám mây hình nấm mà Nạp Lan Ca cho nổ ra rất kinh khủng, nhưng muốn giết chết cao thủ cảnh giới trên Thần Đế vẫn là vô cùng khó khăn.

Sắc mặt Tịnh Thần hơi khó coi, ông ta nhìn chằm chằm mấy người nhóm Diệp Quân, ông ta không ngờ vũ trụ Quan Huyên này lại giở chiêu như thế với bọn họ.

Trận chiến còn chưa bắt đầu mà đã mất nhà trước rồi.

Tịnh Thần nhìn chằm chằm Diệp Quân đang dẫn đầu với nét mặt hơi dữ tợn: “Tin ta đi, vũ trụ Quan Huyên của ngươi sẽ phải vì hành động hôm nay mà…”

“Nói nhảm nhiều thế!”

Lúc này, An Nam Tịnh bên cạnh Diệp Quân chợt cầm thương xông lên.

Vụt!

Một tia hàn mang bay đến trước mặt Tịnh Thần, Tịnh Thần cười gằn, tiến lên một bước rồi đánh ra.

Đối đầu trực diện!

Oanh!

Trong thoáng chốc, Tịnh Thần đã lùi lại cả chục nghìn trượng, lực lượng mạnh mẽ khiến cao thủ vốn đang đứng xung quanh hắn cũng lùi lại theo.

Sức mạnh của một thương đáng sợ khôn cùng!

Sau khi Tịnh Thần dừng lại, ông ta nhìn cánh tay bị nứt ra của mình với vẻ khó tin, thầm thấy sợ hãi, ông ta ngẩng đầu nhìn về phía An Nam Tịnh, đang định cất lời thì An Nam Tịnh đột nhiên biến mất!