Diệp Quân khẽ lắc đầu, vẻ mặt buồn bã: “Là lỗi của ta… nếu muội không muốn thành thân với ta, sau này ta sẽ không nhắc nữa”.
Ngao Thiên Thiên cúi đầu xuống khẽ nói: “Ta cũng không nói không muốn mà…”
Diệp Quân nắm tay Ngao Thiên Thiên: “Thật à?”
Ngao Thiên Thiên gật đầu: “Ừ”.
Diệp Quân nhếch môi: “Bây giờ ta không cảm thấy đau nữa rồi”.
Ngao Thiên Thiên liếc mắt nhìn, cảm thấy rất ngọt ngạo, cô ấy định bế Diệp Quân lên, hắn nói: “Không cần bế, ta có thể tự đi được, chúng ta đi ăn cơm”.