Diệp Quân cười: “Cô gái, cô có thể đi thông báo giúp tôi một tiếng không? Nói là con trai của một người bạn cũ tới thăm”.
Người phụ nữ xinh đẹp lắc đầu: “Rất xin lỗi anh, cấp bậc của tôi rất thấp, không thể gặp được ông chủ”.
Cô ta không hề coi thường hai người trước mặt, họ ăn mặc sang trọng, khí chất bất phàm, không phải người bình thường. Làm nghề này của các cô, điều cần nhất là phải biết nhìn người.
Nghe người phụ nữ xinh đẹp nói thế, Diệp Quân khẽ thở dài, hắn thật sự thấy hơi đau đầu rồi đấy.
Tô Tử nắm lấy tay hắn rồi bảo: “Lần sau chúng ta tới đi? Tôi nghĩ cách giúp anh”.
Diệp Quân suy nghĩ một lúc rồi đáp: “Cũng được”.
Hai người đang định rời đi thì lúc này bỗng có một chiếc xe sang trọng chạy tới, nhìn thấy chiếc xe này, những người phụ nữ đang có mặt ở đây đều hơi biến sắc, bọn họ đứng ngay ngắn, vẻ mặt cung kính.
Mà người phụ nữ xinh đẹp đứng trước mặt Diệp Quân thì mau chóng đi về phía chiếc xe…
Diệp Quân và Tô Tử nhìn chiếc xe sang trọng ấy, hai người đều hơi tò mò, trông có vẻ là khách quý!
Rất nhanh, cửa xe đã mở, một người bước ra.
Khi nhìn thấy người này, hai mắt Diệp Quân bỗng trợn tròn.
Người bước xuống không phải ai khác mà chính là Nhị Nha!
Trên vai Nhị Nha còn có một cục bông nhỏ màu trắng.
Nhị Nha, Tiểu Bạch!
Vẻ mặt Diệp Quân đầy nghi ngờ, sao Nhị Nha và Tiểu Bạch lại tới câu lạc bộ Vô Biên?
Sau khi Nhị Nha xuống xe, chẳng mấy chốc cũng nhìn thấy Diệp Quân, khi nhìn thấy hắn, cô bé nháy mắt, hưng phấn gọi: “Cháu trai!”
Mặt Diệp Quân đầy vạch đen.
Mọi người: “…”
Nhị Nha đưa Tiểu Bạch bước nhanh đến trước mặt Diệp Quân và Tô Tử, quan sát hắn một lượt, cô bé cười bảo: “Sao ngươi lại ở đây?”
Diệp Quân trầm giọng hỏi: “Nhị Nha… Sao ngươi lại ở đây?”
Nhị Nha nháy mắt: “Ta tới đây chơi!”
Diệp Quân khẽ cau mày: “Tới đây chơi?”
Nhị Nha gật đầu: “Đúng thế”.
Vẻ mặt Diệp Quân chợt trở nên kỳ lạ.
Nhị Nha nói ngay: “Đừng nói với Dương ca và An tỷ nhé”.
Diệp Quân: “…”
Nhị Nha bỗng nhìn sang Tô Tử, nháy mắt cười hì hì hỏi: “Đây là… của ngươi hả?”
Diệp Quân kéo tay Tô Tử cười đáp: “Đúng thế”.
Nhị Nha giơ ngón tay cái lên: “Lợi hại!”
Diệp Quân: “…”
Nhị Nha nói: “Đi thôi, ta mời hai người đi chơi!”
Nói xong cô bé kéo Diệp Quân đi vào câu lạc bộ.
Tiểu Bạch bay lên vai Diệp Quân, dùng móng vuốt nhỏ bé xoa đầu hắn, nó cũng đã coi Diệp Quân như cháu trai rồi.