Diệp Quân quay đầu nhìn Tô Tử: “Cô về công ty hay là…”
Tô Tử nhìn Diệp Quân: “Tôi không muốn về sớm thế”.
Diệp Quân nhìn xung quanh, nhẹ nhàng nói: “Nhưng đã rất muộn rồi”.
Tô Tử im lặng một hồi sau, mới thấp giọng nói: “Về khách sạn tôi ở đi”.
Diệp Quân gật đầu: “Tôi đưa cô về”.
Tô Tử khẽ gật đầu: “Ừm”.
Một lúc sau, Diệp Quân và Tô Tử đến khách sạn nơi Tô Tử ở, khách sạn nơi cô ấy ở rất sang trọng, nhưng hơi vắng vẻ.
Diệp Quân đột nhiên hỏi: “Tôi có thể ngủ ở đây không?”
Tô Tử sững người.
Diệp Quân cười hỏi tiếp: “Có được không?”
Tô Tử nháy mắt: “Anh không sợ tôi lợi dụng sờ mó anh à?”
Diệp Quân cười khẽ: “Tôi ngủ sofa”.
Tô Tử cười: “Tùy anh, tôi đi tắm đây”.
Nói xong cô ấy xoay người đi về phía phòng tắm.
Diệp Quân nhìn quanh, hắn đi đến sofa rồi nằm xuống, chiếc sofa này rộng như chiếc giường, nằm lên rất dễ chịu.
Diệp Quân chầm chậm nhắm mắt, nhớ lại lời Vô Biên Chủ nói hôm nay. Hắn cứ cảm thấy ông ta như đang nhắc nhở mình điều gì đó, nhưng lại không dám nói rõ ràng.
Muốn nhắc nhở hắn điều gì đây?
Diệp Quân rất nghi ngờ.
Một lúc sau Tô Tử đi ra, cô ấy mặc áo choàng tắm, tóc còn hơi ướt, giống như hoa sen mọc lên từ mặt nước, xinh đẹp không gì sánh bằng.
Tô Tử nằm lên giường, nhìn Diệp Quân cười bảo: “Lại đây đi”.
Diệp Quân do dự, sau đó đứng dậy đi tới nằm ở bên cạnh Tô Tử.
Hai tay Tô Tử ôm lấy cánh tay hắn, cô ấy khẽ hỏi: “Anh có biết là… tôi thích anh không?”
Diệp Quân im lặng một lúc rồi gật đầu: “Biết”.
Tô Tử ngước mắt nhìn hắn, hai hàng nước mắt lặng lẽ rơi trên gương mặt.
Diệp Quân đang định nói gì đó thì Tô Tử chợt ngồi dậy, từ từ cởi áo tắm.
Bên trong áo tắm không có gì cả.
Diệp Quân sửng sốt.
Tô Tử cúi người ôm lấy hắn, run rẩy nói: “Muốn em đi… Em… chuẩn bị xong rồi”.
Diệp Quân đang định nói thì Tô Tử càng ôm chặt hắn hơn, run rẩy nói: “Em biết anh vẫn luôn không muốn đối diện với tình cảm của em, sợ em bám riết lấy anh, muốn anh phụ trách… Không… Không đâu… Em thích anh, em chỉ muốn dành những điều tốt nhất của mình cho anh thôi, em… em sẽ không bám riết lấy anh đâu…”
Nghe thấy Tô Tử nói thế, lòng Diệp Quân chợt trào lên một nỗi xót thương, hắn không nói gì, chỉ cúi người hôn lên môi cô ấy.
Đột nhiên bị Diệp Quân hôn, Tô Tử hơi run rẩy nhè nhẹ.