Diệp Quân ngắm bộ váy đỏ trên người cô ấy rồi cong môi cười. Ngao Thiên Thiên cảm nhận được ánh mắt ấy thì hung tợn quắc mắt nguýt lại, làm bộ muốn đánh hắn.
Diệp Quân bật cười rồi nhắm mắt lại, mở thần thức bao trùm khắp ngôi sao màu xanh.
Một hồi sau, hắn mở mắt: “Tìm thấy rồi”.
Bên bờ biển.
Advertisement
Một người phụ nữ và một người đàn ông chậm rãi bước đi, người phụ nữ mặc váy trắng, tóc dài buông xoã, điềm tĩnh tao nhã, dung nhan xinh đẹp như thần tiên trên thiên đường.
Người đàn ông cũng mặc bộ đồ màu trắng, tuấn tú nho nhã, trong lúc chậm rãi bước đi có khí chấn ung dung, dịu dàng như ngọc.
Hai người chậm rãi di chuyển bên bờ biển, vừa nói vừa cười, vô cùng ấm áp.
Advertisement
Không biết đã đi được bao lâu, người phụ nữ váy trắng kéo tay người đàn ông áo trắng, khẽ mỉm cười: “Ca ca, thằng bé đến rồi’.
Người đàn ông gật đầu.
Cách sau lưng hai người không xa có một đôi nam nữ đang đứng, chính là Diệp Quân và Ngao Thiên Thiên.
Người đàn ông quay đầu nhìn người phụ nữ: “Nếu muội không muốn đi thì huynh có thể ở lại đây với muội”.
Người phụ nữ chợt nó: “Ca ca, cùng sống lại một cuộc đời mới với muội được không?”
Sống một cuộc đời mới!
Người đàn ông áo trắng hơi sững sờ, sau đó cười nói: “Được, chúng ta sẽ không chết đâu!”
Người phụ nữ cũng cười: “Muội có cách!”
Người đàn ông dừng bước, ông ấy nhẹ nhàng giúp người phụ nữ vén lọn tóc bị gió biển thổi loạn bên tai, nhẹ nhàng nói: “Tại sao lại có suy nghĩ như thế?”
Người phụ nữ mỉm cười nói: “Kiếp đầu tiên, hai chúng ta duyên phận quá mỏng, cách biệt âm dương; kiếp thứ hai, hai chúng ta ở bên thì ít xa cách thì nhiều, có quá nhiều ràng buộc. Muội muốn ở kiếp thứ ba có thể bên cạnh huynh, chúng ta cùng nhau trưởng thành, cùng nhau nếm thử đắng cay trong nhân thế!”
Nói đến đây, bà ấy nhẹ nhàng ôm lấy người đàn ông, nhẹ giọng nói: “Muội không tham lam, chỉ kiếp này thôi, kiếp sau, muội sẽ giết chết những người vô địch trên thế gian, để đứa nhóc đó thành lập một trật tự hoàn toàn mới, sau đó hai chúng ta cùng trở thành những hòn đá vô tri, được không?”
Người đàn ông nhẹ giọng nó: “Sống lại kiếp thứ ba, lỡ như muội không nhớ ra huynh thì phải làm sao?”
Người phụ nữ lắc đầu: “Dù có đầu thai trăm nghìn lần, chỉ cần nhìn thấy huynh, muội sẽ nhận ra được huynh”.
Người đàn ông cười khẽ: “Được!”
Người phụ nữ hơi nhếch môi, xinh đẹp đến mức khiến người ta thấy ngạt thở.
Người đàn ông cười khẽ, sau đó xoay người đi về phía Diệp Quân và Ngao Thiên Thiên phía xa: “Đến đây”.