Tranh đoạt ngôi vị, không thể chỉ có một hai lá bài.
Lúc này, một giọng nói truyền tới: “Để các vị chờ lâu rồi!”
Âm thanh như nước, vô cùng dịu dàng.
Giọng nói vừa vang lên, Lý Minh và Cố Thần lập tức đứng dậy.
Advertisement
Tống Chỉ Ngôn cũng từ từ đứng dậy, Diệp Quân cũng không thể ngồi, nên đứng dậy theo, hắn nhìn về phía phát ra giọng nói, một cô gái bước vào.
Cô gái khoảng hai mươi tuổi, mặc một bộ váy dài màu xanh nhạt, tóc dài đội khăn, không phải tuyệt sắc nhưng cũng không xấu, thuộc loại thanh tú dễ nhìn, cả người toát ra khí chất dịu dàng tao nhã.
Dạ Thư Nhu!
Danh xứng với thực!
Advertisement
Diệp Quân đương nhiên không nghĩ cô gái này là người đơn giản, người có thể tranh đoạt ngôi vị sao có thể là một người bình thường.
Sau khi Dạ Thư Nhu xuất hiện, ánh mắt cô ta rơi trên người Diệp Quân, vừa nhìn thấy Diệp Quân, đôi mắt xinh đẹp hiên lên vẻ kinh ngạc: “Vị này là?”
Tống Chỉ Ngôn cười nói: “Anh họ xa của ta!”
Anh họ!
Dạ Thư Nhu nhìn Tống Chỉ Ngôn, cười nói: “Sao lúc trước chưa từng nghe cô nhắc tới?”
Tống Chỉ Ngôn nhìn Diệp Quân: “Trước đây ít qua lại!”
Dạ Thư Nhu cũng cười, không nói gì nữa, cô ta ngồi xuống rồi nói: “Mọi người ngồi đi’”.
Mấy người họ ngồi xuống.
Dạ Thư Nhu bình tĩnh nói: “Cơ hội thắng lần này của chúng ta rất mong manh”.
Mọi người im lặng, vẻ mặt trầm xuống.
Dạ Thư Nhu nói tiếp: “Đế quốc Vĩnh Dạ có mười bảy giới, hiện nay đã có bảy giới ủng hộ gia tộc Vĩnh Dạ, bọn họ chỉ cần có thêm hai giới nữa ủng hộ thì chúng ta sẽ thua”.
Tống Chỉ Ngôn trầm giọng nói: “Cổ Giới… phía bọn họ?”
Dạ Thư Nhu khẽ lắc đầu.
Sắc mặt Tống Chỉ Ngôn trầm xuống: “Bọn họ không chọn Dạ An Quân ngay lập tức, chắc là đang chờ một cái giá…”
Nghe đến đây, cô ta nhìn Dạ Thư Nhu: “Bọn họ muốn điều kiện gì?”
Dạ Thư Nhu bình tĩnh nói: “Ta không biết bọn họ đặt điều kiện gì cho Dạ An Quân, còn với chúng ta là liên hôn”.
Tống Chỉ Ngôn sa sầm mặt mày: “Bọn họ tính toán rất giỏi, nếu liên hôn với cô, một khi cô lên ngôi, nhà họ Cổ sẽ trở thành thế gia thân vương…”
Sắc mặt của hai người Lý Minh cũng trở nên khó coi.
Nếu Dạ Thư Nhu đồng ý thật, khi cô ta vừa lên ngôi, cũng có khả năng sẽ trở thành của hồi môn của người khác.
Dạ Thư Nhu cũng không nổi giận, khẽ mỉm cười: “Bọn họ muốn đạt được lợi ích cũng là điều bình thường, cho dù bọn họ giúp ta thì cũng chưa chắc đã thắng, hơn nữa, một khi thua, bọn họ sẽ bị gia tộc Vĩnh Dạ trấn áp”.
Tống Chỉ Ngôn nhìn Dạ Thư Nhu: “Cô có dự định gì?”