Ông ta ngừng lại một chút rồi nói tiếp: “Người không đợi được nữa là đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả sắp tận số kia, bọn họ không đợi được trăm năm. Lần này cô ta uy hiếp ta, đồng thời tỏ thái độ ủng hộ đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, mục đích rất đơn giản, chỉ cần thằng nhóc này dám gọi người thì sẽ tự phá đạo tâm, lúc đó Chân Thần sẽ không đợi nổi một người vô địch nữa…”
Nói đến đây, ông ta thấp giọng thở dài: “Cô ta mới là người thắng trận này!”
Vô Biên Chủ trầm giọng nói: “Tình hình bây giờ rất gay go, theo thông tin ta có được, bọn họ chưa ra tay là vì hai nguyên nhân, thứ nhất là vì ông, ông ở đây nên bọn họ không dám ra tay, nhưng bây giờ, ông không thể làm gì…”
Chủ nhân bút Đại Đạo hỏi: “Thứ hai là bọn họ đang đợi người?”
Vô Biên Chủ gật đầu.
Advertisement
Chủ nhân bút Đại Đạo tò mò hỏi: “Đợi ai?”
Vô Biên Chủ trầm giọng nói: “Tộc Đệ Nhất!”
Đệ Nhất!
Con ngươi chủ nhân bút Đại Đạo co rút lại: “Chết tiệt! Ông mau đến Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên gọi bọn họ tới cứu viện đi…”
Advertisement
Vô Biên Chủ nhíu mày: “Mạnh lắm sao?”
Chủ Nhân bút đại đạo nhìn Vô Biên Chủ: “Nhìn thấy chân ta đang run không?”
Vô Biên Chủ: “…”
Chủ nhân bút Đại Đạo trầm giọng nói: “Mau đi gọi người tới cứu viện… nhất định phải gọi người mạnh nhất đến…”
Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của chủ nhân bút Đại Đạo, Vô Biên Chủ biết chuyện này rất nghiêm trọng, vì vậy không lãng phí thời gian nữa, xoay người biến mất tại chỗ.
Chủ nhân bút Đại Đạo ngẩng đầu nhìn về phía xa xôi, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng: “Lần này bọn họ làm thật rồi!”
…
Phía dưới, trong hoàng cung.
Diệp quân đã thay một bộ áo cưới đỏ, trên áo cưới còn vẽ một con rồng vàng chín móng đang bay lượn, sống động như thật, phong thái bá đạo lẫm liệt, khiến cho Diệp Quân càng thêm phần uy nghiêm.
Diệp Quân vốn đã cao, mặc thêm bộ áo cưới tinh xảo này càng thêm khí chất, oai phong như ngọc, nổi bật giữa đám đông.
Bộ dạng này khiến vài cung nữ đang mặc quần áo cho hắn cũng phải đỏ mặt liếc nhìn.
Lúc này, một nữ quan đi vào, cô ta bước nhanh tới trước mặt Diệp Quân: “Diệp công tử, mời công tử tới điện Vĩnh Dạ bái đường”.
Diệp Quân gật đầu: “Được!”
Vì nguyên nhân đặc biệt cho nên hai bên đã lược bỏ rất nhiều thủ tục, nếu là bình thường, quy trình thành thân ít nhất cũng phải mất ba ngày ba đêm.
Còn bây giờ trực tiếp bái đường thành thân luôn.
Diệp Quân không nghĩ nhiều, đi theo nữ quan đến điện Vĩnh Dạ, vừa đến nơi, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía hắn.
Lúc này, trong điện Vĩnh Dạ đã tập hợp tất cả các đại thần cốt lõi của đế quốc Vĩnh Dạ, còn có các giới chủ các giới, có thể nói, những người có quyền có thế ở đế quốc Vĩnh Dạ đều đã tới.
Lúc này, tất cả mọi người đều nhìn về phía Diệp Quân.
Có người tò tò, có người nghi ngờ, cũng có ý tốt ý xấu.
Gia tộc Vĩnh Dạ liên hôn đột ngột khiến rất nhiều thế lực tò mò vì chuyện này xảy ra quá nhanh.
Trong tình huống bình thường, trước tiên là đính hôn, nhưng bây giờ lại trực tiếp bái đường thành thân luôn.
Có người đã ngửi thấy mùi âm mưu gì đó.
Trong điện, còn có một cô gái Diệp Quân từng gặp, chính là Dạ Nam Phong, lúc này Dạ Nam Phong cũng đang nhìn hắn.
Diệp Quân không để ý đến mọi người, chỉ chỉ nhìn Dạ Nam Tình đứng trong đại điện. Dạ Nam Tình đội mũ phượng và khăn quàng vai, trên đầu phủ một chiếc khăn trùm màu đỏ, không nhìn thấy dung mạo thực sự.
Diệp Quân chậm rãi đi tới bên cạnh Dạ Nam Tình, lúc này, một nữ quan nói: “Nhất bái!”