Ông lão này chính là Dạ Cổ, gia chủ nhà họ Vĩnh Hằng ở thành Vĩnh Dạ, lần này đứng ra là vì không muốn gia tộc Vĩnh Dạ liên hôn với vũ trụ Quan Huyên. Đây là lần hợp tác lớn, một khi hai bên liên hôn thành công, thì sau này địa vị của gia tộc Vĩnh Hằng ở thành Vĩnh Dạ sẽ càng thấp hơn.
Nếu là bình thường, ông ta sẽ không dám đứng ra gây loạn, nhưng bây giờ ông ta có sự ủng hộ của rất nhiều thế gia và đại thế chủ.
Rõ ràng là không muốn gia chủ Vĩnh Dạ một mình thống trị.
Dạ Cổ hành lễ với Dạ Quân: “Bệ hạ, lão thần thấy thành hôn như vậy không hợp quy tắc!”
Advertisement
Dạ Quân bình tĩnh nói: “Không hợp quy tắc ư?”
Dạ Cổ gật đầu: “Đúng vậy, Nam Tình là công chúa của đế quốc Vĩnh Dạ, hôn sự của cô ấy đâu phải trò đùa. Bình thường hai bên nên đính hôn trước, sau đó công bố với mọi người, rồi chọn một ngày tốt khác để kết hôn… Nhưng bây giờ, mọi người đều đang lan truyền tin đồn đế quốc Vĩnh Dạ ta sợ công chúa không thể gả đi cho nên mới thành thân bừa để cho xong chuyện…”
Vừa dứt lời, vô số người cũng phụ họa theo.
Advertisement
Dạ Quân nhìn Dạ Cổ, không nói gì.
Ông ta biết chuyện này không hợp quy tắc, nhưng ông ta cũng không còn cách nào khác, nếu không giải quyết sớm chuyện này thì sẽ có biến cố.
Dạ Cổ nói tiếp: “Bệ hạ, hôn sự của công chúa không chỉ là chuyện riêng của bệ hạ, mà còn liên quan đến thể diện của đế quốc Vĩnh Dạ. Chúng ta cũng không nhìn ra được thành ý của vũ trụ Quan Huyên… chúng ta không biết gì về vị Diệp công tử này. Nếu bất cẩn, người ta sẽ nghĩ không ai cần công chúa của đế quốc Vĩnh Dạ…”
Dạ Quân nhíu mày, ông ta không thể phản bác, ông ta nhìn những người đứng sau Dạ Cổ, rất nhiều thế gia và giới chủ đều đứng về phía Dạ Cổ.
Lúc này, không khí vui mừng trong đại điện đã trở nên nghiêm trọng.
Dạ Quân nhìn Diệp Quân, Diệp Quân mỉm cười, tỏ ý an tâm.
Nhìn biểu hiện của Diệp Quân, Dạ Quân cũng yên tâm hơn.
Một người đàn ông trung niên bước vào trong điện, người đó chính là chủ nhân bút Đại Đạo.
Nhìn thấy chủ nhân bút Đại Đạo, rất nhiều người cau mày vì bọn họ không biết chủ nhân bút Đại Đạo.
Chủ nhân bút Đại Đạo đi tới trước mặt Dạ Cổ: “Ngươi chính là Dạ Cổ à?”
Dạ Cổ khẽ nhíu mày: “Ngươi là ai?”
Chủ nhân bút đại đạo đưa tay lên ấn xuống.
Bịch!
Dạ Cổ bị ép quỳ trên mặt đất.
Sắc mặt của người trong điện thay đổi, mấy luồng khí tức phóng về phía chủ nhân bút Đại Đạo, chủ nhân bút Đại Đạo phất tay áo, mấy luồng khí tức kia lập tức biến mất.
Thấy vậy, mọi người đều bất ngờ.
Dạ Quân ngồi trên ghế rồng nói: “Mọi người đừng lỗ mãng, vị này là chủ nhân bút Đại Đạo!”
Chủ nhân bút Đại Đạo!
Nghe vậy, người trong điện đều sững sờ.
Đương nhiên bọn họ biết chủ nhân bút Đại Đạo, nhờ người này mà tổ tiên đế quốc Vĩnh Dạ mới có thể thành lập đất nước.