Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2591: “Cô còn đánh nhau nữa không?”



Vụt!



Thời không thoáng chốc vỡ ra!



Trong mắt Hàn Lăng phía xa loé lên sát khí, cô ta đột nhiên xông về phía trước, trong nháy mắt, hàng nghìn hàng vạn tia kiếm quang bay ra từ giữa chân mày của cô ta, cùng lúc đó, một tia kiếm thế đáng sợ bao phủ lấy Diệp Quân.



Nhưng lần này, kiếm thế của cô ta thoáng chốc bị kiếm của Diệp Quân chém tan.



Advertisement

Oanh!



Tất cả kiếm quang thoáng chốc tan biến!



Hàn Lăng lập tức lùi lại mấy chục nghìn trượng.



Advertisement



Khi cô ta dừng lại, trong mắt cô ta tràn đầy nỗi sợ hãi: “Thanh kiếm này của ngươi…”



Diệp Quân ở phía xa nhìn thoáng qua cô ta, không hề nhiều lời, lập tức biến thành một tia kiếm quang biến mất.



Nếu ngươi đã không biết xấu hổ, thì ta cũng không cần thể diện nữa!



Nếu so độ mặt dày thì hắn thắng chắc.



Thấy Diệp Quân lại cầm kiếm lao tới một lần nữa, nét mặt Hàn Lăng trở nên dữ tợn, cô ta cầm kiếm bằng tay phải, dựng thẳng ở giữa chân mày, một tia kiếm thế mạnh mẽ lập tức cuộn ra từ trong cơ thể cô ta.



Khi Diệp Quân cầm kiếm xông về phía cách cô ta mười trượng, cô ta đột nhiên mở mắt, bước về phía trước một bước, một sức mạnh bí ẩn lập tức bao phủ xung quanh.



Kiếm Vực!



Hàn Lăng cầm kiếm phẫn nộ chỉ vào Diệp Quân: “Giết!”



Giết!



Dứt lời, trong cơ thể Hàn Lăng lập tức bộc phát ra khí thế kiếm đạo đáng sợ, sau đó, hàng nghìn hàng vạn thanh kiếm đột nhiên bay ra từ trong Kiếm Vực, chém thẳng về phía Diệp Quân.



Dưới sự gia trì của Kiếm Vực bí ẩn, uy lực của vô số thanh kiếm này đều trở nên mạnh hơn.



Nếu là trước đây, có lẽ Diệp Quân sẽ tạm thời tránh đi, nhưng lúc này, hắn đang sử dụng kiếm Thanh Huyên.



Chỉ cần chém là được!



Diệp Quân vung một kiếm, chỉ trong nháy mắt, tất cả thanh kiếm chém tới trước mặt hắn đều bị chém vỡ, chẳng những thế mà Kiếm Vực bí ẩn của Hàn Lăng cũng thoáng chốc vỡ tan.



Thấy khung cảnh trước mắt, sắc mặt Hàn Lăng lập tức thay đổi, cô ta vội tránh về phía sau, kéo giãn khoảng cách với Diệp Quân.







Thấy Hàn Lăng lùi lại, Diệp Quân cau mày: “Cô còn đánh nhau nữa không?”







Nếu đối phương liên tục lùi lại thì hắn thật sự hết cách, vì tốc độ của đối phương còn nhanh hơn cả hắn.







Hàn Lăng nhìn chằm chằm kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân, sắc mặt vô cùng khó coi.







Thấy ánh mắt đối phương, Diệp Quân cười khẩy, biến thành một tia kiếm quang biến mất khỏi vị trí ban đầu.







Vụt!







Một tia kiếm quang thoáng chốc bay tới trước mặt Hàn Lăng.







Đối diện với thanh kiếm này, thời không như trở nên yếu như giấy.