Hàn Lăng không đám đối đầu trực diện với chiêu kiếm này của Diệp Quân, cô ta xoay chân phải, dưới chân có kiếm quang loé lên, sau đó lùi lại cả nghìn trượng.
Vụt!
Kiếm của Diệp Quân chém vào không khí!
Diệp Quân không đuổi theo nữa, hắn cứ nhìn Hàn Lăng như thế mà không nói một lời.
Advertisement
Hàn Lăng nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Có bản lĩnh thì đừng sử dụng thanh kiếm kia”.
Diệp Quân cười nói: “Không phải cô muốn mặt dày à? Bây giờ cô tự chọn mặt dày lại muốn người khác không mặt dày? Người của Quá Khứ Tông các cô tiêu chuẩn kép thế à?”
Advertisement
Hàn Lăng nhìn chằm chằm Diệp Quân, sát khí trong mắt như hoá thành thực thể.
Diệp Quân không quan tâm đến sát khí trong mắt cô ta, hắn quay đầu nhìn xung quanh, lúc này đám kỵ binh Cổ Long kia đã bị mấy Thiên Đạo áp chế.
Ông lão Tuế Nguyệt cũng dẫn theo một nhóm cao thủ ngắn cản cao thủ Kiếm Các và Thức Thần Vệ.
Bọn họ đang chiếm lợi thế!
Diệp Quân lạnh lùng nhìn thoáng qua Hàn Lăng, hắn cũng không ra tay với người phụ nữ trước mắt nữa mà di chuyển, biến thành một tia kiếm quang lao về phía đám cao thủ kiếm tu của Kiếm Các phía xa.
Thấy cảnh này, sắc mặt Hàn Lăng thoáng chốc thay đổi, lập tức biến thành một tia kiếm quang đuổi theo Diệp Quân.
Nếu dưới tình huống bình thường, Diệp Quân sẽ không thể mang đến uy hiếp quá lớn với cao thủ Kiếm Các, nhưng lúc này thì khác, thanh kiếm trong tay Diệp Quân quá kinh khủng, nếu tấn công đám cao thủ Kiếm Các kia, không ai trong những kiếm tu này là đối thủ của hắn cả.
Mà lúc này, Diệp Quân vốn muốn đi giết cao thủ Kiếm Các phía xa đột nhiên xoay người, sau đó chợt chém một kiếm về phía Hàn Lăng đã xông đến trước mặt hắn.
Nhìn thấy cảnh này, con ngươi Hàn Lăng chợt co lại, lúc này cô ta mới hiểu, mục tiêu thật sự của Diệp Quân vẫn là cô ta.
Hoa Linh không dám suy nghĩ nhiều, cô ta chắp ngón tay trái đặt giữa chân mày, sau đó hét lên: “Mở!”
Ong!
Một tiếng kiếm reo chợt vang vọng từ trong cơ thể cô ta, sau đó những tia phi kiếm bay ra, chém thẳng về phía Diệp Quân.
Đối đầu trực diện với chiêu kiếm của Diệp Quân!
Oanh!
Mà sau khi Diệp Quân chém kiếm xuống, hàng nghìn hàng vạn kiếm quang thoáng chốc vỡ tan, Hàn Lăng ngã bay ra xa, vào khoảnh khắc cô ta bay ra, cơ thể Diệp Quân run lên, biến thành một tia kiếm quang lao đến chỗ Hàn Lăng.
Chiêu kiếm này đẩy Hàn Lăng đến bước đường cùng!
Thấy chiêu kiếm của Diệp Quân chém tới, con ngươi Hàn Lăng co lại, cô ta biết là mình không thể đỡ được.