Phải nói rằng bà ấy cũng khá ngạc nhiên về thực lực của Diệp Quân, tài năng của hắn mạnh hơn cha hắn khá nhiều.
Diệp Quân nhìn ông lão, còn muốn ra tay nhưng lại bị Tiểu Tịnh ngăn lại: “Chúng vẫn đang gọi người về”.
Nói rồi bà ấy huýt sáo.
Ở nơi xa trong Quá Khứ Tông, cường giả binh đoàn thổ phỉ không tham chiến nữa, đều đồng loạt rút về.
Advertisement
Tiểu Tịnh cười nói: “Chúng ta đi”.
Nói rồi bà ấy dẫn Diệp Quân xoay người rời đi.
Ông lão khẽ nhíu mày, cơ thể dịch chuyển, thoáng chốc một luồng kiếm khí phá không trung chém thẳng vào hai người Diệp Quân.
Advertisement
Cảm nhận được kiếm khí ở phía sau, Tiểu Tịnh xoay người tung một quyền ra, quyền quang vạn trượng va chạm vào kiếm quang đó.
Ầm!
Quyền quang và kiếm khí đồng loạt nổ tung.
Tiểu Tịnh không hiếu chiến, dẫn Diệp Quân và đám cường giả binh đoàn thổ phỉ biến mất tận cuối chân trời.
Lần này ông lão không đuổi theo nữa, vì ông ta biết ông ta có đuổi theo cũng vô dụng, với sức mạnh của một mình ông ta thì chẳng thể làm gì được vị Đế Quân này.
Lúc này vài cường giả trong Quá Khứ Tông đi đến phía sau ông lão, vẻ mặt cực kỳ khó coi.
Quá Khứ Tông bị cướp sạch.
Nếu chuyện này bị truyền ra ngoài…
Người đàn ông trung niên trong đó nhìn ông lão: “Dư các chủ, chuyện này…”
Các chủ!
Ông lão kiếm tu trước mặt này chính là Dư các chủ của Kiếm Các.
Dư các chủ nhìn trời, bình tĩnh nói: “Thông báo cho Cổ thánh chủ”.
Người đàn ông trung niên sửng sốt, sau đó nói: “Vâng”.
Nói rồi ông ta đi ra.
Ánh mắt Dư các chủ hiện lên vẻ lo lắng, lần này Quá Khứ Tông giết Diệp Quân, Quá Khứ Tông đã chuẩn bị quá nhiều thứ, cũng điều động rất nhiều cường giả, thế nhưng cho tới giờ, thực lực của Diệp Quân càng đánh càng mạnh, cường giả phía sau cũng ngày càng mạnh.
Quá Khứ Tông rất bí ẩn.
Thế nhưng lần này ông ta lại nghĩ Dương tộc đằng sau Diệp Quân mới là bí ẩn.
Dù đến giờ thì Quá Khứ Tông vẫn chưa thể nhìn thấu được Dương tộc.
Truy sát?
Bây giờ đã không phải là đuổi giết Diệp Quân nữa mà là hai thế lực đang khai chiến.