Diệp Quân trầm giọng nói: “Muốn lập ra một trật tự không phải chỉ có chủ nhân bút Đại Đạo thôi sao? Sao lại có mấy người cha con nữa…”
Thiên Mệnh Váy Trắng nói: “Ban đầu đúng là chỉ có chủ nhân bút Đại Đạo, nhưng sau đó họ thấy thế giới cần một trật tự nhưng họ không muốn tự mình làm điều đó, vì nó quá rắc rối thế nên…”
Diệp Quân tiếp lời: “Thế nên để con làm?”
Thiên Mệnh Váy Trắng gật đầu: “Đúng thế”.
Advertisement
Diệp Quân trầm giọng nói: “Cha con lập ra thư viện Quan Huyên, tại sao ông ấy không tự mình làm?”
Thiên Mệnh Váy Trắng lắc đầu: “Huynh ấy không thiết lập được”.
Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”
Advertisement
Thiên Mệnh Váy Trắng cười nói: “Nhân tính của huynh ấy không ở trên chúng sinh”.
Diệp Quân nói: “Trên người cô cô váy trắng?”
Thiên Mệnh Váy Trắng gật đầu.
Diệp Quân nhìn Thiên Mệnh Váy Trắng, sau đó nói: “Cô cô, mọi người có ghen tị với cô cô váy trắng không?”
Thiên Mệnh Váy Trắng cười nói: “Không đâu”.
Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”
Thiên Mệnh Váy Trắng khẽ nói: “Vì nếu không nhờ bà ấy, ca ca cũng sẽ không về. Bà ấy âm thầm làm rất nhiều chuyện, chỉ là bà ấy cũng chưa từng nói ra thôi”.
Diệp Quân im lặng không nói.
Thiên Mệnh Váy Trắng nhìn Diệp Quân, sau đó cười nói: “Ca ca rất tốt”.
Diệp Quân thầm thở dài.
Số mệnh của cha đúng là tốt thật.
Từ nhỏ đã có nhiều muội muội mạnh như vậy, hơn nữa người nào cũng rất tốt với ông ấy, không hề yêu cầu phải báo đáp lại.
Không giống như mình.
Mình chẳng có gì cả.
Không đúng… những gì mình có hình như cũng vẫn ổn.
Mấy cô cô này vẫn rất tốt với mình.
Thiên Mệnh Váy Trắng nói tiếp: “Muốn thiết lập trật tự nhất định phải có nhân tính, nhân loại phải áp chế thần tính, nếu không một khi thần tính áp chế nhân tính, đến lúc đó trong thế giới của họ, tất cả sinh linh đều nhỏ bé như kiến. Cảm giác đó… người bình thường không thể hiểu được”.
Diệp Quân nói: “Thế nên con muốn lập ra trật tự thì không thể lấy thần tính để vô địch?”
Thiên Mệnh Váy Trắng gật đầu: “Đúng thế”.
Diệp Quân khó hiểu: “Nhưng bây giờ người bất khả chiến bại đều là thần tính, con phải làm sao mới có thể nhân tính để vô địch?”
Thiên Mệnh Váy Trắng ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ta cũng không biết cách làm cụ thể, ta chỉ biết họ sẽ không để con đi vào con đường của họ”.