Phượng hoàng tổ nhìn Diệp Quân đăm đăm: “Loài người, ngươi tham lam quá đấy”.
Diệp Quân nói: “Tổ Nguyên có thể giúp ngươi tăng tuổi thọ”.
Tuổi thọ!
Advertisement
Phượng hoàng tổ im lặng.
Diệp Quân nhíu mày: “Dứt khoát lên, có đổi không?”
Advertisement
Phượng hoàng tổ nhìn Diệp Quân rồi xòe tay, ba bình ngọc trắng từ lòng bàn tay nó chầm chậm bay tới trước mặt Diệp Quân.
Ba bình máu phượng!
Phượng hoàng tổ nhìn Diệp Quân chằm chằm: “Chỉ nhiêu đây thôi”.
Diệp Quân nhíu mày, hắn quay đầu nhìn Thiên Mệnh Váy Trắng, bà ấy nói: “Thêm hai bình nữa”.
Phượng hoàng tổ nhìn Thiên Mệnh Váy Trắng rồi lại lấy ra thêm hai bình máu phượng nữa.
Tổng cộng là năm bình máu phượng!
Diệp Quân đưa Tổ Nguyên cho Phượng hoàng tổ, nhìn năm bình máu phượng trong tay rồi khẽ thở dài: “Thiệt rồi”.
Thiệt!
Nghe Diệp Quân nói thế, Phượng hoàng tổ nổi trận lôi đình: “Loài người, đây là máu của phượng hoàng tổ, loại máu quý giá nhất trên đời này, thế mà ngươi lại nói là thiệt, ngươi…”
Diệp Quân bất ngờ búng ngón tay, một giọt máu bay về phía phượng hoàng tổ.
Phượng hoàng tổ sững sờ khi cảm nhận được sức mạnh của ba loại huyết mạch trong giọt máu này.
Diệp Quân hờ hững nhìn phượng hoàng tổ: “Loại máu quý giá nhất trên đời?”
Nói xong hắn và Thiên Mệnh Váy Trắng xoay người rời đi.
Phượng hoàng tổ nhìn giọt máu trước mặt và chìm vào trầm tư, vẻ mặt nặng nề.
Sau khi hai cô cháu Diệp Quân đi khỏi vùng nham thạch dưới lòng đất ấy thì tới một vùng hư không, hai người lập tức đi vào Tiểu Tháp.