Đương nhiên hắn không sợ máu phượng này, đùa gì chứ, ba loại huyết mạch trong cơ thể hắn có loại nào không thể dễ dàng đánh bại được máu phượng?
Vừa uống máu phượng vào, Diệp Quân đã cảm thấy cơ thể mình như bốc cháy, không chỉ vậy quanh người hắn còn có một ngọn lửa mờ ảo, quần áo ngay lập tức biến thành tro bụi.
Thiên Mệnh Váy Trắng nói: “Kích hoạt sức mạnh của cả ba huyết mạch đi”.
Diệp Quân gật đầu, kích hoạt cả ba sức mạnh huyết mạch, vừa kích hoạt, quanh người hắn đã bộc phát ra một luồng khí đáng sợ.
Ầm!
Advertisement
Trong nháy mắt, thời không xung quanh sôi trào.
Thiên Mệnh Váy Trắng mau chóng áp chế thời không, nói với Diệp Quân: “Con thử khống chế huyết mạch phàm nhân đi”.
Diệp Quân gật đầu.
Advertisement
Thực ra từ khi huyết mạch phàm nhân thức tỉnh, hắn chưa bao giờ thực sự kiểm soát huyết mạch này.
Giống như huyết mạch phong ma, huyết mạch phàm nhân không nằm trong tầm kiểm soát của hắn, chúng có suy nghĩ riêng của mình và sẽ tự phát huy.
Một lát sau, Diệp Quân nhíu mày thật chặt.
Thiên Mệnh Váy Trắng hỏi: “Không được à?”
Diệp Quân gật đầu thật mạnh.
Hắn hoàn toàn không thể kiểm soát được sức mạnh của hai loại huyết mạch này.
Trong ba loại huyết mạch, chỉ có huyết mạch viêm hoàng là đỡ hơn một chút, nó sẽ thi thoảng phối hợp với hắn, nhưng sẽ không nghe lời hắn giúp huyết mạch phàm nhân áp chế huyết mạch phong ma.
Huyết mạch viêm hoàng này rất hèn, chẳng dám đắc tội ai.
Mà Diệp Quân…
Dù sao bây giờ Diệp Quân rất yếu, có thể không cần quá để ý.
Thiên Mệnh Váy Trắng im lặng một lúc lâu mới bảo: “Kích hoạt hoàn toàn huyết mạch phong ma đi”.
Diệp Quân sững sờ.
Thiên Mệnh Váy Trắng nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Lấy độc trị độc, kích hoạt hoàn toàn huyết mạch phong ma, sau đó chiến đấu với ta”.
Bây giờ chỉ có thể dùng cách này thôi.
Nhưng Diệp Quân lại lắc đầu liên tục: “Không được, nếu hoàn toàn kích hoạt huyết mạch phong ma, con sẽ không kiểm soát được mình…”
Thiên Mệnh Váy Trắng mỉm cười: “Sao, con sợ làm ta bị thương chắc?”
Diệp Quân im lặng.
Thiên Mệnh Váy Trắng bảo: “Làm đi! Chúng ta thử xem”.
Diệp Quân im lặng một lúc lâu mới đáp: “Vâng”.
Nói xong hắn không còn áp chế huyết mạch phong ma nữa.
Ầm!
Trong nháy mắt, một luồng huyết mạch từ cơ thể Diệp Quân phóng lên trời, bỗng chốc cả bầu trời đều biến thành biển máu.