Diệp Quân nhào tới ôm chầm lấy Nạp Lan Ca, nâng cô lên xoay mấy vòng trong tiếng cười sung sướng.
Cô gái chỉ nở nụ cười thẹn thùng động lòng người.
Một hồi sau, hắn đặt cô xuống đất, tròn mắt hỏi: “Là lần trước đúng không?"
Bị Nạp Lan Ca nguýt một cái đầy xấu hổ.
Diệp Quân lại bật cười, vươn tay ôm cô vào lòng.
Advertisement
Nạp Lan Ca rúc vào vòng tay hắn, thì thầm: “Huynh chỉ vừa tiêu diệt xong Quá Khứ Tông, còn rất nhiều việc phải xử lý, ta sẽ ở lại đây giúp mẹ”.
Diệp Quân gật đầu: “Ừm”.
Bên mẹ hắn quả thật đang rất cần người vào lúc này.
Advertisement
Tuế Nguyệt trường hà vô cùng vô tận, không biết cất chứa bao nhiêu thế giới.
Mà Tần Quan thì muốn thu tất cả thời đại vào vũ trụ Quan Huyên.
Ai phản đối ư?
Trong trăm tỉ năm ở Tuế Nguyệt trường hà vào lúc này, không có một thế lực nào dám chống đối vũ trụ Quan Huyên.
Trải qua một đêm ấm áp với Nạp Lan Ca xong, Diệp Quân đi đến Chân vũ trụ.
Mục đích đương nhiên là để gặp Từ Thụ.
Từ Nhu và Từ Kính cũng có mặt.
Từ Nhu hỏi: “Ngươi muốn đến Thần Học Viện?"
Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.
Từ Nhu: “Thời đại cũ?"
Diệp Quân gật đầu.
Từ Nhu lo lâu: “Bọn họ...”
Nếu hiện giờ còn thế lực nào có thể gây uy hiếp đến vũ trụ Quan Huyên, thì một là Chúng Thần Điện, hai là thời đại cũ.
Diệp Quân cười: “Không phải lo, ta đến đó để học tập và tìm hiểu về bọn họ”.
Tìm hiểu về Thần Nhất.
Người được chủ nhân bút Đại Đạo tôn sùng tuyệt đối không thể bình phàm, hơn nữa lại còn sáng tạo ra được Đại Đạo. Hắn muốn tìm hiểu về cường giả như thế để nâng cao sức mạnh bản thân.
Từ Nhu gật đầu, không nói gì thêm.
Từ Thụ gọi: “Đại tỷ...”
Diệp Quân nắm tay nàng ta, cười nói: “Yên tâm, tỷ ấy không sao”.
Từ Thụ nắm tay hắn lại: “Ta không muốn tạo áp lực cho huynh, chỉ là ta lo cho tỷ ấy...”
Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu mà”.
Rồi hắn nói với cả ba: “Mọi người không cần quá lo lắng. Hãy tin ta, ta sẽ xử lý tốt chuyện của Chân tỷ”.
Từ Thụ gật đầu.
Diệp Quân hơi chần chừ: “Còn về Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên...”