Nụ cười của Trần Thanh dần trở nên xấu xa: “Nếu ta vẫn muốn có thì sao?”
Nhị Nha giơ nắm đấm ra.
Không hề báo trước!
Bởi vì quá gần, Trần Thanh hoàn toàn không phản ứng kịp nên đã nhận ngay một đấm của Nhị Nha, đương nhiên ông ta cũng không hoảng loạn mấy, bởi vì ông ta nghĩ cú đấm của cô bé này cùng lắm chỉ đủ gãi ngứa cho mình.
Advertisement
Mặc dù ông ta không chủ yếu tu thân thể, nhưng ông ta ở cảnh giới Thiên Quân, cơ thể cũng cường hãn hơn người bình thường.
Thế nhưng…
Bùm!
Advertisement
Ngay lập tức, cơ thể Trần Thanh nổ tung, máu thịt văng tung tóe.
Mọi người đều choáng váng!
Cô bé không dừng lại, sau cú đấm phá vỡ thân thể Trần Thanh, cô bé lại tung ra liên tiếp vài quyền nữa, trong chốc lát, sáu cường giả nhà họ Trần đang có mặt đều nổ tung tại chỗ.
Những người khác phản ứng lại, liên tiếp lùi lại phía sau…
Nhưng cô bé lại lao lên trước, bắn ra như viên đạn đại bác, ở nơi xa, sắc mặt cường giả nhà họ Trần biến đổi, ông ta không màng gì nữa, tung ra một đấm đỡ lại đòn của cô bé.
Cứng đối cứng!
Rầm!
Trong tích tắc, cơ thể của cường giả nhà họ Trần đó nổ tung, chỉ còn lại linh hồn, nhưng cô bé vẫn không dừng lại, quay người tung nắm đấm về phía cường giả nhà họ Trần vẫn đang trốn chạy phía xa…
Chưa tới mười giây, nơi đây đã vang lên những tiếng la hét thê thảm.
Diệt hết toàn bộ!
Tất cả những ai chống lại cô bé đều chết bất đắc kỳ tử!
Chỉ có Trần Thanh vẫn kiên trì được, linh hồn vẫn chưa hoàn toàn tan biến, nhưng cũng sắp rồi.
Lúc này, tất cả cường giả của nhà họ Trần đang có mặt đều ngây ra như ngỗng.
Đây là cái quái gì vậy?
Trần Thanh hoang mang nhìn bé gái đang đếm nhẫn không gian: “Ngươi…”
Bé gái quay đầu lại nhìn Trần Thanh vẫn chưa hoàn toàn tắt thở, kiếm hồ lô rồi nói: “Ông từ nơi đó tới có nhìn thấy thanh niên nào trông rất trung thực, nhưng hơi xấu xa không?”
Trần Thanh nhìn cô bé với ánh mắt kinh hoàng, ông ta không ngờ thực lực của cô bé trước mặt lại đáng sợ đến vậy, bên phía ông ta bao nhiêu người mà đều không đỡ nổi một đòn của cô, đúng là quá khó tin.
Thấy Trần Thanh không nói gì, cô bé cau mày: “Có biết không?”
Trần Thanh suy nghĩ rồi trả lời: “Các hạ, ta là người của nhà họ Trần hậu duệ của Thần Linh Thượng Cổ”.