Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2994: “Kiếm tốt”.



Ông lão khạc khói ra: “Ta biết phải trái hay không còn phải xem đối phương là ai. Thế nên chúng ta có thể nói chuyện trước, không được thì nói bằng quả đấm vậy”.



Diệp Quân gật đầu: “Được, vậy nói đi”.



Ông lão: “Ta không quan tâm ân oán giữa ngươi và nhà họ Mục là gì, nhưng ngươi cũng biết quy định không được ẩu đả trong Đạo Thị, mà ngươi lại vi phạm cả hai lần, thế nào đây?"



Diệp Quân: “Lần đầu tiên là ta giết người nhà họ Kỳ vì bị đổ thừa ăn cắp Tổ Mạch. Nói đúng ra thì là ân oán giữa ta và nhà họ Kỳ, không liên quan đến Đạo Thị, ông thấy đúng chứ?"



Advertisement

Ông lão trầm ngâm một phen: “Lần thứ hai?"



Diệp Quân kể lại một năm một mười, không thêm thắt gì.



Nghe xong, ông lão lại phun ra một luồng khói: “Nói vậy là Đạo Thị của ta bất công vô lý trước nên ngươi mới ra tay giết người?"

Advertisement





Diệp Quân gật đầu: “Phải”.



Ông lão lại suy nghĩ hồi lâu: “Ta đã hiểu rõ mọi chuyện, vậy thì... chuyển qua nói chuyện bằng quả đấm chứ hả?"



Diệp Quân gật đầu: “Ta cũng thấy nói chuyện là vô tác dụng...”



Ông lão lắc đầu ngắt lời hắn: “Có chứ. Nói có lý hay không là một chuyện, nhưng chấp nhận hay không là chuyện khác”.



Diệp Quân: “Đổi nơi khác chứ?"



Ông lão: “Đương nhiên”.



Rồi ông ta vung tay, di dời cả hai ra một vùng tinh không.



Ông lão tiếp tục hút thuốc, nói: “Đến đi, để ta xem kiếm của kiếm tu Thiên Quân Cảnh mạnh đến đâu”.



Thoáng dừng lại một chút: “Ngươi phải dùng thanh kiếm đặc biệt kia đấy, bằng không thì chẳng có nổi phần thắng đâu”.



Diệp Quân: “Đương nhiên!"



Hắn gọi kiếm Thanh Huyên xuất hiện.



Ông lão liếc nhìn nó: “Kiếm tốt”.



Diệp Quân không nói gì thêm, bước tới trước, kiếm quang lóe lên.

Chiến!







Nhát kiếm này của Diệp Quân không sử dụng bất kỳ kiếm kỹ nào, chỉ là một kiếm bình thường, thế nhưng cũng đã có uy lực hủy thiên diệt địa. Cảnh giới kiếm đạo bây giờ của hắn đã khác trước đây, kiếm ý vô địch hiện tại cộng thêm kiếm Thanh Huyên, uy lực bộc phát ra đến cảnh giới Thần Đạo cũng không dám coi thường.







Nhìn thấy kiếm này của Diệp Quân, ông lão đột nhiên cầm điếu thuốc gõ nhẹ về phía trước.







Vù!







Vô số làn khói tuôn ra từ điếu thuốc, sau đó hóa thành một tấm kết giới bí ẩn bao vây Diệp Quân tại chỗ, nhưng thoáng chốc kiếm của Diệp Quân đã phá vỡ kết giới bí ẩn ấy, kiếm dài đâm thẳng vào, chém về phía ông lão.







Vẻ mặt ông lão bình tĩnh, ông ta cầm điếu thuốc chỉ về phía trước.







Bùm!







Diệp Quân lập tức văng xa cả mấy vạn trượng, nhưng kiếm ý của hắn vẫn chưa vỡ.