Cô gái chậm rãi ngồi dậy, cô ta ngơ ngác nhìn xung quanh, cuối cùng thì nhìn về phía Diệp Quân: “Ngươi là?”
Diệp Quân nhìn cô gái, hỏi ngược lại cô ta: “Cô là ai?”
Nghe thấy lời của Diệp Quân, cô gái nhíu mày, sau một lúc lâu cô ta nhẹ nhàng lắc đầu: “Không nhớ nổi”.
Diệp Quân sa sầm mặt, cô gái này bị mất trí nhớ à?
Advertisement
Lúc này Nhị Nha đột nhiên chỉ vào cánh tay phải của cô gái, trên đó có một dấu hình chữ “Vạn”.
Diệp Quân nhìn về phía dấu kia, sau đó hỏi: “Thần Dã tiền bối, ông có từng nhìn thấy cái này chưa?”
Thần Dã nhìn thoáng qua cái dấu kia, một lúc lâu sau đó ông ta lắc đầu.
Advertisement
Diệp Quân nhìn về phía cô gái: “Cô có nhớ được gì không?”
Cô gái lắc đầu: “Đầu óc trống rỗng”.
Diệp Quân im lặng, xem ra chỉ có thể đi tìm Đà Quan lão nhân đó mà thôi, có lẽ đối phương biết lai lịch của cô gái này.
Diệp Quân khẽ thở dài, hai tiểu tổ tông này mang một cô gái đến cho hắn như thế thật sự quá đau đầu.
Diệp Quân không thể làm gì hơn, chỉ có thể đưa cô gái này vào trong Tiểu Tháp để ở tạm trong đó.
Sau khi sắp xếp cho cô ta xong, Diệp Quân nhìn về phía Nhị Nha và Tiểu Bạch, Nhị Nha hé miệng cười: “Chúc mừng!”
Diệp Quân tức giận nói: “Chúc mừng cái gì?”
Nhị Nha nghiêm túc nói: “Cô gái này rất đẹp”.
Diệp Quân nói: “Nếu tiếp theo các ngươi không có kế hoạch gì thì tạm thời đi theo ta”.
Nhị Nha gật đầu: “Được!”
Lần này họ lén chạy ra ngoài, dù chơi rất vui nhưng sau này chắc chắn vẫn sẽ bị phạt, nhưng có cháu trai thì họ còn có thể lấy cớ được.
Thấy Nhị Nha đồng ý, Diệp Quân hơi nhếch môi.
Chỉ có Thần Dã thì hắn cũng không chắc chắn có thể giết chết mấy vị thần kia, nhưng bây giờ có Nhị Nha và Tiểu Bạch gia nhập khiến hắn tự tin hơn rất nhiều.
Vì thế Diệp Quân lập tức bắt đầu kế hoạch.
Lúc này Thần Dã nói: “Diệp tiểu hữu, ta cảm thấy Đạo Thị là nơi mà chúng ta phải chú ý nhất”.
Diệp Quân nhìn về phía Thần Dã: “Tiền bối hiểu biết nhiều về Đạo Thị không?”
Thần Dã lắc đầu: “Thế lực này rất bí ẩn, ta chỉ biết Triệu Lão kia thôi, ông ta xem như là nhân vật đứng đầu ngoài mặt của Đạo Thị, nhưng ta có thể chắc chắn sau lưng ông ta vẫn còn cao thủ, chỉ không biết là ai mà thôi”.
Diệp Quân im lặng một lúc rồi nói: “Vậy giải quyết mấy vị thần và nhà họ Kỳ kia trước đã…”
Nói đến đây hắn khẽ mỉm cười: “Nếu ta đoán không lầm chắc chắn bây giờ bọn họ cũng đang lên kế hoạch sẽ giải quyết ta thế nào”.