Hắn biết Trấn tộc làm như thế đương nhiên không chỉ vì quyển sổ kia, nhưng cũng bình thường thôi, hắn và Trấn tộc không quen không biết, tại sao người ta phải giúp hắn chứ?
Lúc này một bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người.
Hư ảnh nhìn chằm chằm ba người nhóm Diệp Quân: “Người đến là ai?’
Trấn Thiên đáp: “Tộc trưởng Trấn Thiên của Trấn tộc đến thăm hỏi yêu thần”.
Trấn tộc!
Advertisement
Hư ảnh chậm rãi ngưng tụ thành một ông lão, ông lão hơi chắp tay rồi nói: “Trấn tộc trưởng, yêu thần không ở thế giới này”.
Trấn Thiên nhíu mày: “Không ở thế giới này?”
Ông lão gật đầu: “Đúng thế”.
Advertisement
Trấn Thiên trầm giọng hỏi: “Có thể liên lạc được với yêu thần không?”
Ông lão nghiêm túc đáp: “Chỉ có Yêu Nguyệt đại nhân mới có thể liên lạc được”.
Yêu Nguyệt!
Trấn Thiên lại nói: “Có thể thông báo cho Yêu Nguyệt đại nhân không?”
Ông lão thoáng do dự, sau đó gật đầu xoay người rời đi.
Nếu là người khác đương nhiên ông ta sẽ không đi thông báo, phải biết rằng dưới tình huống yêu thần không có ở đây, rất nhiều chuyện ở khu vực Cổ Hoang hiện tại đều cho Yêu Nguyệt đại nhân xử lý. Vì thế địa vị của Yêu Nguyệt đại nhân ở Yêu tộc cực kỳ cao quý, dù là bốn thần vương gặp bà ta cũng phải hành lễ.
Trấn Thiên đột nhiên nói: “Tiểu hữu đã từng gặp Thần Nhất chưa?”
Diệp Quân gật đầu: “Từng gặp một lần”.
Trấn Thiên cười khẽ: “Năm đó những đệ tử tín đồ kia của ông ta vì tranh đoạt truyền thừa mà có thể nói là đánh nhau đến mức sứt đầu mẻ trán, ngay cả vũ trụ Thần Nhất cũng chia năm xẻ bảy. Không ngờ cuối cùng truyền thừa này lại rơi vào tay cậu, chắc chắn đám nguỵ thần ở Chúng Thần Điện sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu đúng không?”
Diệp Quân gật đầu: “Ta từng đánh nhau với bọn họ mấy lần, nhưng không biết vì sao gần đây bọn họ lại không có hành động gì cả”.
Trấn Thiên lắc đầu: “Không phải không có hành động mà là đang chờ đợi, đợi cậu chiến đấu với khu vực Cổ Hoang và nhà họ Thần.
Diệp Quân nhìn về phía Trấn Thiên: “Tiền bối cũng biết đến Chúng Thần Điện này sao?”
Trấn Thiên gật đầu: “Đương nhiên là biết, phải biết rằng năm đó sau khi Thần Nhất vùng lên, thực lực của Đạo Điện do ông ấy sáng lập rất lớn mạnh, không thua kém gì mấy nhà chúng ta. Lúc đó toàn bộ vũ trụ có bốn thế lực siêu cấp, mà sau khi Thần Nhất qua đời, trật tự vũ trụ mà ông ấy tự tay sáng lập cũng sụp đổ…”
Nói đến đây ông ta nhẹ nhàng lắc đầu: “Thật sự đúng với câu nói của người xưa là lòng người dễ đổi thay mà”.
Diệp Quân cũng thầm cảm thán, có lẽ bản thân Thần Nhất cũng không ngờ ông ấy vừa chết, những người mà ông ấy dẫn dắt đã ngay lập tức phản bội.
Trấn Thiên lại nói: “Từ sai khi Thần Nhất chết, những người kia đều muốn trở thành Thần Nhất tiếp theo, vì thế tự phong bản thân là thần, tiếc là không một ai có thể sánh bằng Thần Nhất, cuối cùng còn vì truyền thừa của Thần Nhất mà ra tay tàn nhẫn…”
Nói đến đây ông ta nhìn Diệp Quân: “Huyền Tông kia có từng đến tìm cậu không?”
Diệp Quân lắc đầu.
Huyền Tông!
Hắn từng nghe Mộc Nguyên nhắc tới, sau Thần Nhất, đối phương là vị thần mạnh nhất trong Thần Điện.
Trấn Thiên lắc đầu: “Không đến tìm thì tốt, thực lực của người này cũng không thể coi thường đâu”.
Diệp Quân nói: “Tiền bối sợ nhà họ Thần đến tìm Thần Điện à?”
Trấn Thiên gật đầu: “Chắc chắn bọn họ sẽ đi, nhưng không biết cuối cùng Thần Điện này sẽ đưa ra lựa chọn thế nào”.
Diệp Quân nhìn thoáng qua Trấn Thiên, thật sự thì hắn hơi ngạc nhiên, vì tiền bối trước mắt thật sự suy nghĩ rất xa.