Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 4317: “Hắn không ở hải vực Thiên Hành”.



Mục Tướng: “Nhị điện chủ suy nghĩ chu toàn”.



Ông ta ngày càng sợ Nhị điện chủ trước mặt này, trực giác mách bảo mục đích chính đến nền văn minh Thiên Hành lần này của người này không phải là để Nhất Niệm tiêu diệt nền văn minh Thiên Hành, mà là nhằm vào Diệp Quân, đối phương dùng thủ đoạn để kéo nền văn minh Thiên Hành xuống nước.



Mà đối phương cũng đã thành công.



Mục Tướng cũng không còn cách nào khác.



Nền văn minh Thiên Hành và Diệp Quân, Nhất Niệm đã đánh thành như bây giờ, hòa giải ư? Cúi đầu xin lỗi hai người họ à?



Advertisement

Sao có thể?



Dù người đứng sau Diệp Quân có mạnh thế nào, nền văn minh Thiên Hành cũng sẽ không xin lỗi hắn.



Nghe ra được ý tứ khác trong lời Mục Tướng, Khâu Bạch Y lắc đầu cười: “Mục Tướng nói đùa, thực lực của ta không đủ nên khi gặp chuyện ta sẽ phải suy xét nhiều hơn. Hơn nữa ta cũng không chắc Diệp Quân đang ở hải vực Thiên Hành, nhưng có khả năng cao là ở nơi đó, vì vậy Mục Tướng có thể phải nhanh chân lên”, Mục Tướng còn chưa nói gì, ông ta đã lấy một bùa truyền âm màu vàng ra, truyền âm cho Thượng Thần Thiên Huyên.



Ông ta cũng khá sợ thực lực của Diệp Quân, bây giờ trong nền văn minh Thiên Hành, chỉ có Thượng Thần Thiên Huyên và Thượng Thần Thiên Vân mới có thể vững vàng đánh bại Diệp Quân, các cường giả khác đều đến để trải nghiệm. Khâu Bạch Y lặng lẽ ngồi ở một bên, vẻ mặt bình tĩnh như nước, một người phụ nữ xinh đẹp chậm rãi bước ra.

Advertisement





Người đến là Thượng Thần Thiên Huyên.



Thượng Thần Thiên Huyên nhìn xung quanh, thần thức lập tức bao phủ lấy cả hải vực Thiên Hành giống như một tấm lưới, lúc này cho dù là một con kiến ở hải vực Thiên Hành, bà ta cũng có thể cảm nhận được rõ.



Một lúc sau, bà ta cau chặt mày.



Vì bà ta không phát hiện được gì, không ở hải vực Thiên Hành?



Thượng Thần Thiên Huyên lại nhìn xung quanh một lần nữa, tay phải bà ta hơi giơ lên, sau đó đè xuống, thời không cả hải vực Thiên Hành lập tức sôi trào.



Một lúc sau, Thượng Thần Thiên Huyên lại nhíu mày.



Vì vẫn không phát hiện ra Diệp Quân.



Bà ta đã có thể chắc chắn Diệp Quân không ở đây.



Vì cho dù Diệp Quân có phương pháp ẩn mình mạnh đến mấy, chỉ cần hắn ở trong khu vực thời không này thì bà ta có thể cảm nhận được, nhưng lúc này bà ta không cảm nhận được Diệp Quân.



Thượng Thần Thiên Huyên ngẩng đầu lên nhìn, chỉ một ánh mắt đã có thể xuyên qua hư không, đi đến đại điện nội các.



Trong đại điện, Mục Tướng bỗng ngẩng đầu lên, một lúc sau ông ta nhíu chặt mày.



Nhị điện chủ ở một bên nhíu mày: “Sao thế?”



Sắc mặt Mục Tướng trở nên âm trầm: “Hắn không ở hải vực Thiên Hành”.



Nghe thế Nhị điện chủ cũng nhíu mày.



Mục Tướng nhìn Khâu Bạch Y, không nói gì.



Sau khi cân nhắc một lát, Khâu Bạch Y nói: “Điều này khiến ta thấy ngạc nhiên…”, Mục Tướng khá khó hiểu: “Hắn không ở hải vực Thiên Hành thì sẽ ở đâu?”, nói rồi ông ta lại nhìn Khâu Bạch Y.



Khâu Bạch Y im lặng một lúc rồi nói: “Chúng ta đã đánh giá thấp Diệp công tử này rồi”, nói đến đây ông ta nhìn Mục Tướng: “Nhưng vẫn còn một cách khác để khiến hắn chủ động ra đây, nhưng cách này hơi hèn hạ…”



Mục Tướng hỏi: “Cách gì?”



Khâu Bạch Y nói: “Theo ta biết hắn có một người bạn tâm giao ở vụ trụ Đại Chu, tên là Chu Phạn, cũng là Nữ hoàng hiện giờ của Đại Chu. Nếu bắt cô ta lại thì một người trọng tình nghĩa như Diệp Quân chắc chắn sẽ xuất hiện để cứu cô ta”.





Mục Tướng đứng lên: “Người đâu”.







Ông ta vừa dứt lời, một cường giả áo giáp đen bước vào trong điện, cường giả đó cung kính chào Mục Tướng: “Mục Tướng”.







Mặt Mục Tướng không cảm xúc: “Mục Đồng lập tức dẫn hai mươi người chấp pháp đến vũ trụ Đại Chu bắt người phụ nữ tên Chu Phạn về”.







Lúc này, Khâu Bạch Y bỗng giơ ngón tay lên, một quyển trục xuất hiện trước mặt Mục Đồng: “Trong quyển trục này là tọa độ của Đại Chu”, Mục Đồng cầm lấy quyển trục, xoay người rời đi, Mục Tướng bỗng nói: “Khoan đã”.







Mục Đồng dừng bước, xoay người nhìn Mục Tướng, cung kính nói: “Mục Tướng còn có gì dặn dò?”







Mục Tướng không trả lời mà nhìn Khâu Bạch Y: “Nhị điện chủ, thực lực Đại Chu thế nào?”







Có bài học xương máu từ lần trước, ông ta không còn dám coi thường kẻ địch nữa. Diệp Quân này quả thật bất thường, Khâu Bạch Y nói: “Đại Chu là nền văn minh vũ trụ cấp bốn, ngay cả cường giả cảnh giới Diệt Đạo cũng không có”.



chapter content