Ở một nơi khác, vẻ mặt Thế Tông lúc này cũng cực kỳ nghiêm túc, thực lực của hai quan chấp hành đứng đầu này thật sự vượt xa dự đoán của ông ta. Ác Đạo Minh cũng chỉ có ba người có thể đấu lại được với hai quan chấp hành đứng đầu này! May mà nền văn minh Thiên Hành đang nội loạn, nếu không lần này Ác Đạo Minh cũng không dám bắt tay với vũ trụ Vô Gian để tính kế nền văn minh Thiên Hành.
Nếu hai quan chấp hành đứng đầu này bắt tay thì sẽ có thể đánh bại được mọi thứ.
Trong thời không Loạn Cổ.
Kiếm ý và vỗ ý của hai người phụ nữ vẫn đang đối nhau, không ai chịu nhường ai. Phục Võ nhìn Tịnh Sơ, trong mắt không có bất kỳ dao động nào.
Vẻ mặt Tịnh Sơ cũng vô cùng bình tĩnh. Phục Võ bỗng tiến lên một bước.
Advertisement
Phập!
Thời không bỗng nhiên tách ra.
Đó là một kiếm quang, kiếm quang này dễ dàng xé rách thời không Loạn Cổ nơi đây, trong nháy mắt, thời không trước mặt Tịnh Sơ nứt ra.
Tịnh Sơ tung ra một quyền.
Advertisement
Roẹt roẹt!
Khoảnh khắc bà ta tung quyền, vùng thời không bà ta đứng cũng nứt ra.
Kiếm quang kia bị buộc dừng lại tại chỗ.
Mà lúc này, Phục Võ đột nhiên biến mất tại chỗ, trong nháy mắt, một luồng kiếm quang chém tới trước mặt Tịnh Sơ.
Ầm!
Tịnh Sơ liên tục lùi lại nghìn trượng, nhưng vừa dừng lại, bà ta đã lao ra như viên đạn, tung quyền về phía Phục Võ.
Ầm ầm!
Phục Võ lùi lại cả nghìn trượng.
Tịnh Sơ đột nhiên bay lên trời, từ từ nhắm mắt lại, sau một giây, bà ta nắm chặt tay phải…
Bùm!
Trong thoáng chốc, một luồng ý chí võ đạo đáng sợ bộc phát ra từ cơ thể bà ta, sau khi ý chí võ đạo ấy xuất hiện, thời không Loạn Cổ bắt đầu rung chuyển kịch liệt, giống như đại địa chấn, cực kỳ kinh người.
Tịnh Sơ nhìn xuống Phục Võ, không nói lời thừa thãi nào trực tiếp lao xuống, tung quyền về phía Phục Võ.
Roẹt roẹt roẹt…
Thời không nơi hai người phụ nữ đứng bắt đầu nứt ra từng tầng, trong nháy mắt lan ra hàng triệu trượng, hơn nữa còn lan ra xung quanh với tốc độ cực nhanh.
Nhưng lúc này lại có một luồng sức mạnh bí ẩn sửa lại thời không xung quanh. Đối mặt với quyền khủng khiếp này của Tịnh Sơ, vẻ mặt Phục Võ vẫn không có cảm xúc gì, bà ta đột nhiên hóa thành kiếm quang rồi lao lên.
Ù!
Tiếng kiếm ngân vang vọng, thời không vừa được sửa lại trong nháy mắt nứt ra tiếp.
Ầm ầm!
Đột nhiên, quyền mang và kiếm quang cùng nổ tung trên trời, chỉ trong tích tắc, thời không xung quanh đều nổ tung và hủy diệt.
Hai người phụ nữ cũng bị sức mạnh cường đại của nhau làm cho lùi lại liên tục, nhưng giây tiếp theo, hai người phụ nữ lại tiếp tục lao về phía nhau lần nữa.
Điên cuồng giao chiến! Tốc độ của hai người phụ nữ quá nhanh, vì vậy những người bên ngoài chỉ có thể nhìn thấy từng luồng kiếm quang và quyền mang, không thể nhìn thấy bóng dáng của hai người.
May mà đây là thời không Loạn Cổ đặc biệt, nếu đang ở ngoài thì mỗi lần họ ra tay, không biết sẽ hủy diệt bao nhiêu vũ trụ tinh hà.
Mà dù là thời không Loạn Cổ này cũng đã bắt đầu không chịu nổi sức mạnh của họ.
Bởi vì sức mạnh sửa chữa bí ẩn kia đã không thể sửa được nữa.
Hai người phụ nữ đều không nương tay, sức mạnh của họ đã đủ để phá hủy bất kỳ nền văn minh dưới nền văn minh cấp sáu nào.
Diệp Quân theo dõi hai người phụ nữ chiến đấu bằng ánh mắt chăm chú, rực lửa. Thật ra, trận chiến cấp bậc này đối với hắn bây giờ là hữu ích nhất, ngược lại, trận chiến cấp bậc như cô cô, cha và ông nội lại chẳng giúp được gì cho hắn. Bởi vì hắn không hiểu, hơn nữa khi cô cô đấu với người khác chưa từng xuất tới kiếm thứ hai, hắn lại càng không hiểu nổi.