Thời không trên đỉnh đầu Phục Võ bỗng nứt ra, một cột sáng màu đỏ đen xuất hiện, Pháp Thần Ác Đạo nhẹ nhàng đè ép xuống. Ầm! Cột sáng đỏ đen đó rơi xuống.
Tinh hà sục sôi.
Mặt Phục Võ không cảm xúc giơ tay lên đánh ra một nhát kiếm.
Vèo!
Cột sáng đỏ đen đó bị phá vỡ.
Phục Võ liên tục lùi về sao cả trăm trượng.
Advertisement
Pháp Thần Ác Đạo bỗng tiến đến trước một bước, dưới chân có sấm sét, thời không trước mặt Phục Võ bỗng tách ra, một cột lôi màu đỏ máu phá không trung lao ra, Phục Võ đâm một nhát kiếm.
Vèo!
Huyết lôi vỡ nát.
Phục Võ lùi về sau cả ngàn trượng.
Pháp Thần Ác Đạo lại tiến đến trước một bước.
Advertisement
Soạt!
Cả tinh vực bộ nứt ra, vô số tia chớp đỏ như máu cuồn cuộn lao ra, chỉ trong thoáng chốc những tia chớp đỏ như máu này đã tụ lại trước mặt Phục Võ.
Phục Võ híp mắt lại, giơ tay lên đánh ra một nhát kiếm.
Rầm!
Vô số sấm chớp màu đỏ máu lại bị phá vỡ.
Nhưng Phục Võ lại lùi về sau cả ngàn trượng.
Nhưng lúc này, Pháp Thần Ác Đạo bỗng xòe tay ra, ngay lập tức những tia sấm sét vỡ vụn đó tụ lại vào lòng bàn tay cô ta, không đến nửa giây sau, cột sấm sét lớn màu đỏ máu cả vạn trượng tụ lại từ lòng bàn tay cô ta.
Chưởng giữ Thần Lôi!
Ngay lúc này Phục Võ bỗng biến mất.
Một tia kiếm quang như Kinh Lôi xoẹt qua.
Mặt Pháp Thần Ác Đạo không cảm xúc, tay phải bỗng siết chặt, cột sấm sét đó rơi mạnh xuống.
Ầm!
Một tia kiếm quang và vô số lôi quang bỗng bộc phát, cả không trung lập tức biến thành một vùng lôi hải, lúc này một tia kiếm quang bỗng xuất hiện giữa trán Pháp Thần Ác Đạo, mà Pháp Thần Ác Đạo lại đâm nhát kiếm này vào không trung với khuôn mặt không cảm xúc.
Phục Võ dừng lại, bà ta ngẩng đầu lên nhìn, Pháp Thần Ác Đạo đó đã xuất hiện cách đó ngàn trượng.
Tay phải Pháp Thần Ác Đạo bỗng giơ lên cao.
Soạt!
Thời không trên đầu cô ta nứt ra, một thời không kỳ lạ xuất hiện, ngay sau đó một luồng sức mạnh đáng sợ tuôn ra từ thời không quỷ dị kia, cuối cùng rót vào trong lòng bàn tay cô ta.
Sau khi sức mạnh này xuất hiện, thời không xung quanh bắt đầu trở nên hư ảo.
Thời không Hỗn Độn!
Sức mạnh Hỗn Độn!
Thời không Hỗn Độn này là thế giới thời không của một nền văn minh cấp năm trước kia, sau đó nền văn minh đó bị diệt vong, toàn bộ thời không đều bị cô ta luyện chế thu phục, chỉ cần cô ta muốn thì có thể đạt được sức mạnh thời không Hỗn Độn liên tục bất cứ lúc nào. Chưởng giữ Hỗn Độn!
Phục Võ ở phía xa khẽ nhíu mày, bà ta không ra tay trước mà lắc người đi đến trước mặt Diệp Quân, vì sức mạnh này quá mạnh, đã không còn là thứ Diệp Quân có thể chống chịu ngay lúc này.
Pháp Thần Ác Đạo bỗng vung tay phải về phía trước, vô số sức mạnh Hỗn Độn lập tức quét về phía Phục Võ và Diệp Quân như thủy triều.
Ầm!
Thời không xung quanh bắt đầu bị tiêu diệt…
Đối mặt với sức mạnh Hỗn Độn đáng sợ này, sắc mặt Phục Võ vẫn vô cùng bình tĩnh, tay phải bà ta bỗng cầm kiếm ấn nhẹ về phía trước.
Ầm!
Kiếm ý như thủy triều lao ra từ trong người bà ta.
Ầm!
Hai luồng sức mạnh vừa tụ lại, khu vực tinh không này lập tức biến thành tro tàn. Diệp Quân ở phía sau Phục Võ được kiếm ý bà ta bao phủ, bảo vệ rất tốt.
Nhưng ngay lúc này, thời không trước mặt bà ta bỗng thay đổi, một người đàn ông bước ra đi về phía bà ta.
Nhìn thấy người đàn ông, đồng tử Phục Võ co rụt lại, mặt đầy vẻ khó tin.