Cô ấy nhìn chằm chằm bóng người đang lao nhanh xuống, hai tay nắm chặt, trong mắt hiện lên vẻ không cam tâm, nhưng cô ấy vẫn không thể làm gì được.
Nhưng vào lúc này, thời không trước mặt cô ấy tách ra, sau đó một người đàn ông lao tới, hai tay cầm kiếm chém ra một nhát.
Một luồng kiếm quang như thác nước chắn trước mặt hai người.
Ầm!
Một làn sóng xung kích kinh khủng đột nhiên bộc phát, đúng lúc này, người đàn ông đột nhiên xoay người, ôm lấy cô gái, cùng lúc này, một luồng ý chí kiếm đạo bao quanh hai người, nhưng làn sóng xung kích ấy quá mạnh, hai người vẫn bị hất văng ra xa, sau khi bay ra gần nghìn trượng, đập mạnh xuống đất, người đàn ông đột nhiên quay người lại để mình nằm dưới…
Advertisement
Rầm!
Toàn bộ mặt đất nổ tung ngay lập tức.
Trông hố sâu, cô gái sững sờ nhìn người đàn ông trước mắt.
Advertisement
Người đàn ông nhanh chóng bế cô gái bay lên, hắn đặt cô xuống đất rồi quay người nhìn xung quanh, lúc này trong mắt hắn đầy nghi hoặc và hoang mang.
Mình là ai?
Mình đang ở đâu?
“Không ngờ ngươi lại chống lại được sự ăn mòn của sức mạnh Quang Âm!”
Cách đó không xa, A Phu bỗng nhiên lên tiếng, gã nhìn chằm chằm Diệp Quân, trong mắt có vẻ hơi khó tin, gã không ngờ tên này lại đi theo mình, phải biết rằng sở dĩ gã dám đi ngược Quang Âm, cưỡng ép đi vào dòng thời gian của vũ trụ khác là vì Đa Nguyên Đạo Đế đã mở cửa sau cho gã, gã không bị sức mạnh Quang Âm ăn mòn, nếu không với thực lực của gã, gã cũng không dám làm thế này.
Nhưng gã không ngờ được là tên này lại xông vào đây, hơn nữa còn sống được đến bây giờ.
Sau khi nghe A Phu nói thế, người đàn ông nhìn gã, hỏi với vẻ khó hiểu: “Ngươi biết ta hả?”
A Phu nheo mắt: “Xem ra ngươi đã bị sức mạnh Quang Âm ăn mòn…”
Nói rồi gã xông lên phía trước, vung một quyền về phía người đàn ông và cô gái, quyền này cực kỳ kinh khủng, quyền thế mạnh mẽ như thác núi, khí thế áp đảo.
Người đàn ông theo bản năng nhấc cô gái bên cạnh lên, đẩy sang nơi khác, cô gái ngã xuống ở nơi cách đó mấy trăm trượng, còn hắn thì lao tới, chém mạnh một nhát kiếm.
Ầm!
Người đàn ông bị đánh văng ra ngoài, nhưng A Phu cũng liên tục bị lùi lại, đồng thời, cánh tay phải của gã cũng nứt ra, máu tuôn ra không ngừng.
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt A Phu tối sầm, gã là thể tu, cơ thể mạnh hơn người cùng cảnh giới rất nhiều, nhưng trước thanh thần kiếm này, cơ thể cường hãn của gã cũng chẳng khác gì người thường.
Ở trước kiếm Thanh Huyên, ai cũng như ai!
A Phu không muốn liều chết với Diệp Quân, với gã mà nói, gã chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ lần này là được, vì thế gã lao về phía Diệp Quân, nhưng được nửa chừng, gã lại đột nhiên đổi hướng, vung quyền về phía cô gái kia.
Ở phía xa, cô gái thấy quyền này phóng tới, trong mắt hiện lên vẻ dữ tợn, thay vì lùi lại thì cô ấy tiến lên, lao về phía trước, đáp trả lại bằng một quyền.
Tuy nhiên, sức mạnh lúc này của cô ấy so với A Phu thì chỉ như con kiến và con voi, không thể so sánh được.
Mà vào thời khắc mấu chốt này, một luồng kiếm quang đột nhiên phóng tới trước mặt cô gái, chính là Diệp Quân, thấy Diệp Quân, cô gái sửng sốt, vội vàng thu tay về, mà Diệp Quân ở trước mặt cô ấy thì lại giơ kiếm lên chém mạnh về phía trước.