Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 4799: Viện trưởng thật!





Triệu Dã nhíu mày khi thấy hai thị vệ bất động tại chỗ, vừa mở miệng thì Tần Nhiễm và một người thanh niên mặc áo gấm đã đi đến.



Triệu Dã chỉ đành tức tối trừng Diệp Quân rồi bày ra vẻ nịnh hót chào hỏi Tần Nhiễm: “Tần tiểu thư, Tần công tử”.





Tần Nhiễm gật đầu lại, thấy Diệp Quân thì khẽ cau mày.





Cô ta không có mặt trong đại chiến Kiếm Tông nên không chứng kiến được quá trình hắn khôi phục diện mạo.





Triệu Dã thấy Tần Nhiễm như vậy thì trong lòng đánh cái thịch, sát ý dành cho Diệp Quân lại càng nhiều hơn.





Advertisement

Tần Nhiễm mở miệng: “Thật là trùng hợp”.





Diệp Quân không đứng lên, chỉ cười đáp: “Ghế này cũng không dành cho Tần tiểu thư rồi”.





Tần Nhiễm cong môi: “Thì đã sao? Chỉ cần ta muốn thì bất kỳ vị trí nào cũng là của ta, cho dù đã có người ngồi. Ngươi có tin không?"





Diệp Quân lắc đầu: “Không”.



Advertisement





Tần Nhiễm nhàn nhạt nhìn Triệu Dã. Ông ta lại chẳng mừng rỡ mà vội vàng đi lấy một tấm thẻ màu đỏ, chắn ngang trước mặt Diệp Quân: “Từ giờ trở đi, chỗ ngồi này là của Tần tiểu thư”.





Tần Nhiễm cười: “Trong mắt ta, ngươi đến cả tư cách nói chuyện với ta còn không có, nói gì đến cạnh tranh với ta, nên ta cũng không thèm tranh giành với ngươi làm gì. Hạng dưới đáy xã hội như ngươi...”





Cô ta kề sát ngón cái và ngón trỏ lại: “Chẳng khác gì một con kiến, chỉ cần ta thích là có thể bóp chết một cách dễ dàng. Đừng nhìn ta như vậy, tính ta thích nói thẳng thế đấy, không muốn nghe thì cũng ráng mà chịu”.





Diệp Quân chỉ nhàn nhạt liếc sang.





Triệu Dã thì cả giận quát lên với hai thị vệ còn bị định thân: “Còn đứng đó làm gì? Mau bắt hắn lại!"





Nhưng bọn họ không nhúc nhích được.





Tần Nhiễm nhíu mày.





Bỗng hàng loạt thị vệ Tiên Bảo Các ùa vào từ bên ngoài, ai nấy đều mặc giáp đen, tay cầm thương vàng, tỏa ra sát ý ngùn ngụt.





Đi đầu là Chu Vũ.





Sự xuất hiện của họ khiến những người có mặt ngạc nhiên.





Tần Nhiễm thấy Chu Vũ thì thoáng ngẩn ra rồi nở nụ cười lấy lòng. Tuy Chu Vũ còn chưa chính thức trở thành Tổng quản Tiên Bảo Các Thanh Châu nhưng đó là chuyện sớm muộn thôi.





Tổng quản, không phải là thứ mà tên lông bông Triệu Dã có thể bằng được.





Tần Nhiễm đon đả chào đón: “Chu quản sự!"





Nào ngờ Chu Vũ quắc mắt trừng cô ta, giậm chân thật mạnh: “Cút!"





Làm Tần Nhiễm hóa đá.





Những người khác còn ngơ ngác, lại thấy Chu Vũ quỳ xuống trước mặt Diệp Quân, lắp bắp gọi: “Viện trưởng”.





Viện trưởng?





Hai chữ này khiến đại sảnh im phăng phắc.





Đây là Viện trưởng ư? Những người khác tròn mắt khó tin.





Sau đó dung mạo Diệp Quân dần thay đổi trước mặt họ, sau khi hoàn toàn trở về trước kia thì Triệu quản sự như bị sét đánh vào đầu, xụi lơ ra đất.





Sắc mặt Tần Nhiễm thoắt cái tái mét, thanh niên áo gấm kế bên cũng nhũn cả chân.







Viện trưởng thật!











Nhà họ Tần thế là xong rồi!











Đây là những gì gã nghĩ lúc đó.











Diệp Quân nói với Chu Vũ và các Quan Huyên Vệ đang quỳ: “Đứng lên đi”.











Bọn họ làm theo. Chu Vũ liếc nhìn huynh muội Tần Nhiễm và Triệu Dã, hỏi: “Mấy người này...”



chapter content