Diệp Quân nhìn Trần Nhất Thiên, sau đó xoay người đi vào theo.
Sắc mặt Trần Nhất Thiên sa sầm, gã quay đầu sang nhìn một ông lão bên cạnh: “Đi thông báo cho Chu Lăng đại nhân”.
Ông lão cung kính chào, lặng lẽ rời đi.
Trong Tiên Bảo Các.
Lý quản sự nhìn Diệp Quân trước mặt, không nói gì.
Diệp Quân cười nói: “Lý quản sự có gì cứ nói thẳng”.
Advertisement
Lý quản sự khẽ gật đầu: “Công tử tên là gì?”
Diệp Quân nói: “Dương Tháp”.
Lý quản sự trầm giọng nói: “Dương công tử, ngươi có thể giết Chu viện chủ chắc không phải là người tầm thường, ta không biết tại sao ngươi lại muốn giết Chu viện chủ…”
Diệp Quân nói thẳng: “Chu viện chủ và nhà họ Trần trắng trợn vi phạm Quan Huyên Pháp, ép buộc tiêu diệt hàng trăm triệu sinh linh ở Đại lục bị vứt bỏ bên dưới, chúng đáng chết”.
Lý quản sự cảm thấy khá ngạc nhiên nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh: “Ngươi…”
Advertisement
Diệp Quân nhìn chằm chằm Lý quản sự: “Ta đoán Lý quản sự không liên quan đến chuyện này, nhưng nhìn vẻ mặt của Lý quản sự, hẳn là Lý quản sự cũng biết những chuyện này”.
Lý quản sự khẽ gật đầu: “Biết”.
Diệp Quân nói: “Tại sao Lý quản sự không báo cáo lên trên?”
Lý quản sự lắc đầu: “Dương công tử, Tiên Bảo Các chỉ phụ trách làm ăn kinh doanh, quản lý vũ trụ là chuyện của thư viện Quan Huyên, không liên quan đến Tiên Bảo Các”.
Diệp Quân im lặng không nói.
Lý quản sự nói tiếp: “Dương công tử, Chu viện chủ đó có lai lịch không tầm thường, ngươi không thể cứng rắn với chúng, có thể rời đi bằng cửa sau”.
Diệp Quân nhìn Lý quản sự: “Tại sao ông lại giúp ta?”
Lý quản sự trầm giọng nói: “Dương công tử, ta không biết ngươi đến từ đâu, nhưng ta biết sở dĩ ngươi giết Chu viện chủ đó là vì muốn cứu Đại Lục bị vứt bỏ bên dưới, vì lý do này nên ta bái phục ngươi. Nhưng thật xin lỗi, ta không thể giúp ngươi nhiều hơn, mặc dù ta là quản sự của Tiên Bảo Các nhưng nước ở thư viện rất sâu, cộng thêm lai lịch của họ rất mạnh, vì lợi ích của gia đình ta nên ta không thể bị cuốn vào”.
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta hiểu”.
Lý quản sự nói tiếp: “Nếu ngươi muốn cứu những người trên Đại lục bị vứt bỏ đó thật, chỉ có một cách duy nhất, đó là đến tổng viện thư viện Quan Huyên, vạch trần chuyện này. Nhưng thứ cho ta nói thẳng, nếu ngươi không có lai lịch thân phận lớn thì ngươi không thể đến được thư viện Quan Huyên, dù chỉ là nhà họ Trần cũng đủ có thể giải quyết ngươi trong âm thầm chứ đừng nói là thế lực phía sau Chu viện chủ”.
Diệp Quân nhíu mày.
Lý quản sự lại nói: “Còn một cách nữa”.
Diệp Quân nhìn Lý quản sự, Lý quản sự trầm giọng nói: “Ngươi đến trước tượng của viện trưởng thư viện Quan Huyên cáo trạng, thực lực của viện trưởng có thể cảm nhận được ngươi, đến lúc đó chỉ cần viện trưởng xuất hiện, cho dù chỉ là một phân thân thì chuyện này cũng có thể giải quyết được”.
Khóe môi Diệp Quân khẽ giật, hắn nhìn Lý quản sự: “Còn cách nào khác không?”
Lý quản sự lắc đầu: “Hết rồi”.
Diệp Quân cảm thấy cạn lời.
Lý quản sự thở dài: “Dương công tử, nói thật thì ta cũng không thích rất nhiều chuyện, nhưng thế gian này là vậy đấy.
Cho dù chúng ta không thích nhiều thứ, chúng ta cũng không thể làm gì được, nếu là ta trước đây, ta chắc chắn sẽ nghĩ cách đưa ngươi đến tổng viện thư viện Quan Huyên. Nhưng bây giờ, ta thật sự xin lỗi, ta không thể làm thế vì nếu ta làm thế, không chỉ hại ta mà còn có thể hại người nhà của ta…”
Diệp Quân nhìn Lý quản sự, sau đó nói: “Ông làm tốt lắm rồi”.
Nói rồi hắn đi ra cửa sau.
Lý quản sự nói: “Khoan đã”.
Diệp Quân xoay người nhìn Lý quản sự, Lý quản sự lấy một ngọc bội ra đưa cho hắn: “Vật này có thể ẩn khí tức đi, có ích cho ngươi”.
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Cảm ơn nhiều”.
Nói rồi hắn nhận lấy ngọc bội rồi đi về phía xa.
Diệp Quân đi không bao lâu, một luồng khí tức rất mạnh và đáng sợ bao phủ cả Tiên Bảo Các.
Sắc mặt Lý quản sự trở nên lạnh lùng, ông ta đi ra ngoài, vừa ra đến bên ngoài thì nhìn thấy Chu Lăng.
Lý quản sự chắp tay lại, mỉm cười nói: “Chu Lăng đại nhân, đã…”