Phải biết rằng, Tiên Bảo Các không thuộc sự kiểm soát của thư viện Quan Huyên, hơn nữa, người trước mặt còn là chủ quản sự Tiên Bảo Các của Thiên Giới, là người có địa vị nhất định.
Trần Nhất Thiên cũng hơi hoảng sợ, gã không ngờ rằng Chu Lăng lại dám ra tay với quản sự của Tiên Bảo Các.
Không thể không nói, Đại Chu này thật sự rất ngông cuồng!
Nghe thấy Chu Lăng nói vậy, Lý quản sự giận tím người: “Chu Lăng, ngươi ăn nói ngông cuồng như thế, không sợ mang lại tai họa cho Đại Chu của ngươi sao? Ngươi cũng biết kết cục của tộc Thiên Long mà”.
Advertisement
“Tộc Thiên Long”.
Chu Lăng tỏ vẻ khinh thường: “Một đám kiến nhỏ bé cũng xứng để so với hoàng tộc Đại Chu của ta sao?”
Lý quản sự nhìn chằm chằm Chu Lăng: “Người ngông cuồng ắt sẽ gặp họa, ngươi hành động như vậy, chắc chắn sẽ mang tới tai họa lớn cho Đại Chu của ngươi”.
Chu Lăng cười khẩy, nói: “Ngươi vẫn nên lo cho bản thân trước đi!”
Advertisement
Nói rồi, ông ta vẫy tay, những cường giả Đại Chu sau lưng ông ta tiến tới bắt người, mà lúc này, có hơn mười cường giả đột nhiên chạy ra khỏi Tiên Bảo Các, bọn họ bảo vệ bên cạnh Chu Lăng.
Chu Lăng liếc qua đám cường giả bên cạnh Lý quản sự, ánh mắt lạnh lùng: “Bắt ông ta lại, ai dám ngăn cản, giết không tha”.
Giết không tha!
Tiếng nói vừa dứt, những cường giả Đại Chu sau lưng ông ta xông thẳng ra ngoài.
“Hỗn láo!”
Lý quản sự giận tím mặt, ông ta không ngờ rằng Chu Lăng lại phát rồ lên và giết người của Tiên Bảo Các như vậy.
Hai bên giao đấu, những cường giả Tiên Bảo Các bị áp chế, không hề có sức phản kháng, dù sao thì cảnh giới của cường giả Đại Chu cao hơn bọn họ rất nhiều.
Lý quản sự cũng bị một cường giả Đại Chu trấn áp trên mặt đất, không thể nào nhúc nhích.
Chu Lăng chậm rãi đi tới trước mặt Lý quản sự, Lý quản sự nhìn chằm chằm ông ta, tức giận nói: “Chu Lăng, ngươi không có quyền làm thế với Tiên Bảo Các…”
Chu Lăng giơ tay đánh một chưởng. Ầm!
Cơ thể Lý quản sự bị đánh nát, máu tươi phun ra tung tóe, cực kỳ tàn nhẫn.
Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người đều hoảng hốt.
Chu Lăng nói: “Người đâu, treo linh hồn của ông ta lên tường thành, từ từ đốt cháy bằng Dương Hỏa, để mọi người thấy đối nghịch với Đại Chu chúng ta sẽ có kết cục như thế nào!”
Nói xong, ông ta xoay người rời đi.
Cứ như vậy, Lý quản sự bị treo bên ngoài thành Thiên Đô, linh hồn của ông ta bị Dương Hỏa từ từ đốt cháy, lúc nào cũng phải chịu đau đớn.
Một số thị vệ Tiên Bảo Các còn lại cũng bị giết sạch, thi thể của bọn họ bị treo bên cạnh Lý quản sự.
Toàn bộ thành Thiên Đô đều kinh sợ! Không đúng, là toàn bộ Thiên Giới đều kinh sợ!
Cùng lúc đó, toàn bộ thành Thiên Đô bị phong tỏa, Đại Chu và cường giả ở thư viện thành Thiên Đô điên cuồng điều tra Diệp Quân.
Mà lúc này, Diệp Quân đang tìm Táng Cương ở trong thành, vì có ngọc bội che giấu khí tức mà Lý quản sự tặng cho hắn nên hắn có thể dễ dàng thoát khỏi sự điều tra của Đại Chu và cường giả của thư viện Quan Huyên.
Sau khi Diệp Quân đi dạo trong thành một vòng, rất nhanh chóng, hắn đã cảm nhận được huyết mạch của mình có phản ứng.
Huyết mạch phong ma của Táng Cương bắt nguồn từ hắn, vậy nên, hắn có thể cảm nhận được huyết mạch phong ma của cô bé.
Theo cảm nhận của mình, Diệp Quân đi tới một quán rượu, ngay lúc bước vào, Diệp Quân ngay lập tức sửng sốt, Táng Cương lúc này đang ngồi dựa vào cửa sổ, cô bé gọi một bàn thức ăn lớn, đang há mồm ăn lấy ăn để.
Nhìn thấy cảnh này, Diệp Quân lập tức lắc đầu mỉm cười.
Thật ra, sau khi tách nhau ra, hắn lúc nào cũng lo lắng, dù sao con nhóc này cũng không phải là một mối nguy hiểm bình thường.