Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 4944: Người mình đánh người mình à?





Sắc mặt Lý Quân hơi khó coi.



Lão ta và Tư Mã Phong đều là học sinh của Đại Nho Lý Thanh Nho!



Lý Thanh Nho là nhân vật như nào?



Đó chính là Đại Nho siêu cấp của thư viện Quan Huyên, sư phụ của lão ta là nguyên lão cấp cao của thư viện Quan Huyên.



Sắc mặt Lý Quân đột nhiên trở nên u ám: “Nếu sư phụ thật sự coi trọng chúng ta, tại sao lại phái chúng ta tới nơi xa xôi như vậy chứ, không phải bởi vì huynh và ta chỉ là học viên thông thường không có bất kỳ thân phận bối cảnh…”

Advertisement



“Câm miệng!”



Tư Mã Phong tức giận nói: “Lý Quân, lúc đầu ngươi và ta đều là những đứa trẻ nhà nghèo, nếu không phải sư phụ thu nhận chúng ta, ngươi và ta sao có thể có ngày hơn nay, ơn thu nhận cao hơn trời, ngươi lại nói ra những lời lòng lang dạ sói như vậy”.



Vừa nói, ông ta vừa tức giận chỉ vào đám người Chu Lăng: “Ngươi và bọn họ đều là một đám ngu, ngu hết thuốc chữa!”



Sắc mặt Chu Lăng và Lý Quân vô cùng khó coi: “Tư Mã Phong, ngươi có lựa chọn của ngươi, ta có lựa chọn của ta, ngươi không có quyền chỉ trích sự lựa chọn của ta”.

Advertisement





“Đồ ngu!”



Tư Mã Phong tức giận chỉ vào Lý Quân: “Lý Quân, sao ngươi lại ngu như vậy, mặc dù viện trưởng còn trẻ, nhưng trọng tình trọng nghĩa, nếu hôm nay Phương Ngự viện chủ chết ở đây, sao viện chủ có thể ngồi yên, chưa kể viện trưởng, trong Nội Các, Lý viện phó đều không phải người bình thường, nếu hôm nay Phương Ngự viện chủ chết ở đây, với sự thông minh của bọn họ, sao có thể không điều tra, ngươi cho rằng chỉ với mấy tên ngu này có thể lừa gạt đám người Lý viện phó sao?”



Sắc mặt Lý Quân u ám đáng sợ, tất nhiên, lúc đầu lão ta cũng hơi sợ, bởi vì sâu trong lòng lão ta biết Tư Mã Phong nói có lý.



Lúc này, Chu Ngôn cách đó không xa đột nhiên nói: “Tư Mã Phong viện chủ, đây không phải việc ngươi nên quan tâm. Sau khi ngươi chết, Đại Chu ta sẽ xử lý”.



“Đồ ngu!”



Tư Mã Phong tức giận chỉ vào Chu Ngôn nói: “Đại Chu, Đại Chu, ngươi chỉ là một gia tộc nho nhỏ của Đại Chu, lại dám xưng đại diện cho Đại Chu, nhà họ Chu ngươi có phân lượng như thế nào, ngươi không biết sao?”



Chu Ngôn bị ông ta nói đến sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, ông ta còn muốn nói gì đó, Chu Lăng ở bên cạnh vội nói: “Tộc trưởng, đừng nói nhiều với ông ta”.



Ông ta phát hiện, Tư Mã Phong này rất biết mắng chửi người, không nói nhiều là tốt nhất.



Chu Ngôn đang muốn mở miệng, lại thấy Tư Mã Phong cách đó không xa nói: “Chu Ngôn, ngươi có biết giết một vị viện chủ có ý nghĩa gì không?”



“Không đúng!”



Lúc này, Trần Tiêu đột nhiên nói: “Ông ta đang kéo dài thời gian!”



Kéo dài thời gian!



Vừa nói xong, mọi người trong sân đều kinh ngạc.



Tư Mã Phong nhìn Trần Tiêu một cái, không nói gì.



Trần Tiêu nhìn chằm chằm Tư Mã Phong: “Ông ta chắc chắn đang kéo dài thời gian, cho dù ông ta muốn giết Chu Ngôn cũng có gì đó không đúng lắm, ông ta không phải đang kéo dài thời gian thì sẽ lập tức ra tay”.



Lúc này, thời không cách đó không xa đột nhiên rung lắc dữ dội, một khắc sau, một lão giả mang theo hơn ba mươi cường giả lao tới.



Thấy đám người này, Tư Mã Phong nhất thời thở phào nhẹ nhõm.



Lão giả tới chính là chủ quản tinh vực An Vân của Tiên Bảo Các - Khuất Thần.

Lúc trước ông ta cảm thấy không đúng nên lúc giao đấu với Chu Lăng đã âm thầm thông báo cho Khuất Thần, để ông ta tới.



Thật ra, trong lòng ông ta cũng không nắm chắc, bởi vì ông ta và Khuất Thần cũng không thân quen lắm, ông ta chỉ có thể liên lạc với Khuất Thần.



Ông ta cũng muốn liên lạc với tổng viện, nhưng chỗ này cách tổng viện quá xa, dù dùng trận pháp dịch chuyển, cũng phải mất nữa năm mới đến được tổng viện.






























Đại Chu!